Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 199:: phong hào Tề Thiên

Chương 199: Phong hào Tề Thiên
"Cái này ta lão Tôn cũng không từng nghĩ tới, ngươi lại nói cái kia Ngưu Ma Vương là cái gì phong hào, ta lão Tôn coi như lấy một cái danh hiệu, cũng không thể kém hắn." Ngay sau đó liền có yêu đoạt lời.
"Cái kia Ngưu Ma Vương danh xưng Bình Thiên Đại Thánh, hắn kiếp này chí hướng lớn nhất chính là san bằng Thiên Đình."
"Cái danh xưng này chính là hắn tự hứa với mình."
Bình Thiên?
Hầu Ca suy nghĩ một chút, cười nói: "Vậy thì ta lão Tôn liền gọi Tề Thiên Đại Thánh, hắn bình thiên, ta liền muốn tề thiên, ta muốn đem Hoa Quả Sơn đưa đến cùng Thiên Đình ngang hàng."
Thiên Đình: "Ta trêu ngươi, một cái bình ta, một cái đủ ta."
Khụ khụ!!
Lâm Phóng đi tới đúng lúc nghe được câu nói này của Hầu Ca.
Ánh mắt của hắn sững sờ.
Tề Thiên Đại Thánh?
Hắn không nghĩ tới danh hiệu của Hầu Ca, lại được nói ra trong tình huống này, chẳng lẽ đây chính là số mệnh của Hầu Ca sao?
"Ai! Lâm Phóng huynh đệ ngươi đến vừa vặn."
"Ta đang muốn tìm ngươi đây."
Hầu Ca nhìn thấy hắn sau, cười ha ha nói: "Ta vừa cho mình lấy một cái phong hào, gọi Tề Thiên Đại Thánh, ngươi cảm thấy thế nào?"
Lâm Phóng tự nhiên là giơ hai tay đồng ý.
"Quá sức bá đạo."
"Ha ha ha, ta lão Tôn cũng cảm thấy cái danh xưng này không sai, đến, mọi người cùng nhau uống rượu." Hầu Ca cười giơ chén rượu lên.
Những người còn lại cũng đều cười giơ chén rượu lên.
Nhưng ngay lúc đám người định uống rượu, Lâm Phóng lại đứng ra ngăn cản bọn họ, hắn nói: "Mọi người trước dừng một chút, ta có chút việc muốn thông báo."
Tất cả yêu quái đều đặt chén rượu xuống.
Hầu Ca cũng nghi hoặc nhìn hắn: "Lâm Phóng huynh đệ, có chuyện gì vậy?"
Lâm Phóng thần tình nghiêm túc nói: "Ta vừa nhận được tin tức có thám tử Nhân tộc lẻn vào, đã bị người của ta giết chết rồi."
"Nhưng từ một tù binh biết được, bên ngoài có đại quân tu sĩ Nhân tộc, định một mẻ hốt gọn chúng ta."
Yêu quái ở đây nghe vậy, đều biến sắc.
Thám tử?
Đại quân tu sĩ Nhân tộc?
Nếu quả thật như Lâm Phóng nói, vậy thì lúc này bên ngoài hẳn là vô cùng nguy hiểm.
Nhân tộc xưa nay không đánh không chuẩn bị.
So với việc yêu tộc đánh thật sự làm thật, Nhân tộc càng có khuynh hướng mượn nhờ ngoại lực, dốc toàn lực ép yêu, bọn hắn thích dùng người làm trận, vô số người tạo thành đại trận, phát huy ra sức mạnh viễn siêu cảnh giới của mình.
Không ít thế lực yêu tộc đều bị bọn chúng dùng thủ đoạn này, luyện chết tươi.
Những tu sĩ Nhân tộc kết nối đại trận này, linh lực cùng hưởng, tu vi cùng hưởng, sinh mệnh cùng hưởng, còn có sức mạnh trận pháp vô cùng mạnh mẽ gia trì.
Từng cái còn dai hơn cả Tiểu Cường.
Yêu tộc ở đây nghĩ đến những giáo huấn thê thảm đau đớn trước đây, cả đám đều nổi lên ý muốn rút lui.
Hoa Quả Sơn đã thành nơi thị phi, không nên ở lâu.
Mọi chuyện cứ chờ Hoa Quả Sơn cùng tu sĩ Nhân tộc phân thắng bại rồi tính tiếp.
Chỉ là không chờ bọn họ đứng lên.
Lâm Phóng lại lên tiếng: "Theo tù binh kia nói, Nhân tộc đã phong tỏa tất cả đường ra, xung quanh Hoa Quả Sơn đã sớm bày đại trận."
"Chỉ là giương cung không bắn, chỉ chờ đến tối nay."
Yêu quái ở đây lại lần nữa sững sờ.
Nhưng là không đợi bọn họ nói gì đó, bên ngoài đã truyền đến từng đợt tiếng la giết.
Hoa Quả Sơn vừa mới sửa xong lại bị đánh phá, mà lần này trực tiếp là một tòa lôi trì đập xuống.
Gần một phần tư Hoa Quả Sơn bị lôi trì bao trùm.
Vô số yêu quái trong lôi trì kêu gào thảm thiết, trong nháy mắt đã hóa thành tro bụi, một chút yêu quái tu vi cao thâm, thì sẽ lưu lại một chút cặn bã linh khí dư thừa, trải qua lôi trì luyện hóa, liền thành vật liệu luyện khí tự nhiên.
Cũng có một vài yêu quái quả thực đã đứng vững trong lôi trì, trên người bọn chúng quấn quanh lôi hỏa bốc lên tận trời.
Thế nhưng mà ngay sau đó, vô số đầu roi màu vàng liền trói chặt bọn họ.
Từng tên giống như mất hết tu vi, rơi xuống trở lại lôi trì.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên tu sĩ Nhân tộc làm loại chuyện này, có thể nói vô cùng thuần thục, lôi trì rơi xuống, vật liệu pháp bảo đi ra, kẻ nào tu vi cao thâm muốn phản kháng, liền dùng dây trói yêu trói lại, xem bọn hắn chống cự được bao lâu.
Nhưng ngay lúc giờ khắc này, một cây gậy màu vàng từ xa trực tiếp bắn tới.
Một bóng người màu vàng đứng ở trên lôi trì.
Hầu Ca nhìn thấy cảnh thảm kịch của đám người phía dưới, trong đôi mắt màu vàng óng bùng lên ngọn lửa giận dữ, lũ tu sĩ Nhân tộc này thật sự đã chọc giận hắn.
"Hầu Vương ra rồi."
"Ở trên kia!"
"Đem hắn cùng nhau luyện hóa."
"Ngược lại muốn xem thử con khỉ này có thể hình thành pháp bảo nguyên phôi thế nào."
Tiếng huyên náo vang lên.
Hơn ngàn tên tu sĩ xung quanh không những không sợ hãi, mà trên mặt còn mang theo vẻ hưng phấn, vô số dây trói yêu màu vàng lao về phía Hầu Ca.
Hầu Ca cũng không có tránh.
Dây trói yêu do Thượng Thiên chế tạo trói chặt hắn, vô cùng chắc chắn.
Ngay cả các tu sĩ đều có chút kinh ngạc, không ngờ con khỉ này lại dễ bắt như vậy, còn tưởng rằng phải tốn chút công sức chứ.
"Ha ha, xem ra Hầu Vương cũng không có gì đặc biệt."
"Lại không thèm tránh, quá coi thường."
"Tưởng đánh thắng lục đại thánh ở Nam Thiệm Bộ Châu thì hay lắm sao, nếu không phải là sáu kẻ đó có quan hệ với yêu quốc Bắc Câu Lô Châu, chúng ta đã sớm tiêu diệt chúng rồi."
"Hầu Vương đã bị chúng ta vây khốn, Hoa Quả Sơn xong đời rồi."
Bọn họ hưng phấn bàn luận.
Nhưng không ai chú ý đến sau khi bị trói lại, Hầu Ca cũng không có giống những Yêu Vương khác, mất đi sức lực rồi rơi vào lôi trì.
Đôi mắt màu vàng của Hầu Ca dần trở nên lạnh lẽo.
Hắn rung người một cái, một cỗ cự lực truyền đến các sợi dây thừng kia.
Toàn bộ dây trói yêu đều bị hắn đánh tan, mà các tu sĩ đang nắm dây trói yêu cũng bị cỗ đại lực này làm chấn nứt hổ khẩu, dưới ý thức buông tay.
Sau khi thoát khốn, Hầu Ca khẽ hớp một hơi về phía dưới.
Lôi hỏa không bao giờ tắt trong lôi trì đều bị hắn hút hết vào bụng.
Thân thể của hắn vô cùng cường đại, ngay cả lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân còn không sợ, huống chi là một chút ngọn lửa lôi trì này.
Trong nháy mắt, một lôi trì to như vậy, liền bị hắn nuốt hết gần sạch.
Cảnh này rơi vào mắt các tu sĩ Nhân tộc xung quanh, quả thực khiến người ta rợn cả tóc gáy.
Đây chính là lôi trì, lại có thể nuốt được?
"Vì sao? Dây khốn yêu không thể trói được con khỉ này."
"Không đúng, tu vi của hắn, hắn không phải là Kim Tiên bình thường, sao ta lại không cảm giác được yêu khí, giống như... Giống như là cao nhân đạo môn."
"Con khỉ này quả nhiên khó đối phó."
Đám người đều kinh hãi trợn mắt nhìn Hầu Ca.
Hầu Ca nhưng không hề để ý đến bọn họ.
Hắn chậm rãi đáp xuống đất, nhìn thi thể đầy đất, cả đám đều bị luyện hóa thành vật liệu.
Ngọn lửa trong mắt càng thêm dữ dội.
Hắn đi đến trước một yêu quái còn sống, đem dây trói trên người y trực tiếp kéo xuống, sợi dây khắc chế yêu tộc kia, trong tay hắn tựa như đồ chơi trẻ con, không phát huy được bất kỳ tác dụng gì.
"Ngươi đi chữa thương trước đi, chuyện còn lại để sau."
Hầu Ca dặn dò một tiếng, liền đi giải cứu những yêu quái khác.
Nhưng yêu tộc kia cũng không đi, y căm hận nhìn chằm chằm vào đám tu sĩ trên bầu trời.
Trong nháy mắt vừa rồi, nhà của y, bạn bè của y, và cả cô em gái vừa hẹn được cũng đã không còn.
Trong mắt y cũng có lửa giận.
"Ta không đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận