Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 554:: lại kiếm lời 1 bút

Chương 554: Lại kiếm lời một món, Nhiên Đăng Cổ Phật cũng không phải dễ lừa gạt như vậy. Lâm Phóng thấy thế, biết là lừa dối không nổi lão già này, hắn dứt khoát cũng không giả, cười hắc hắc nói: "Nếu ngài đều nói như vậy, vậy ta liền muốn một cái chùa." Nhiên Đăng Cổ Phật: "......" Hắn quay đầu nhìn về phía Quỷ Xa bên này. "Ý của ngươi?" Nếu như không phải Lâm Phóng đứng phía sau bốn vị Yêu Thần, hắn hiện tại liền một bàn tay chụp chết Lâm Phóng. Quỷ Xa lúc này trên mặt lại tràn đầy vẻ tươi cười. Lâm Phóng cái miệng này thật sự là độc hại. Nếu như ngươi là địch nhân của hắn, có thể bị hắn cho tức chết đi được. Nhưng nếu là bạn bè, thì sẽ cảm thấy hả giận. Nàng thấy Nhiên Đăng Cổ Phật nhìn qua, sắc mặt rét run nói "Ý của ta thì như thế nào? Ngươi muốn cứu Quan Âm, thì phải lấy ra chút thành ý đến, bằng không ta cái Bắc Câu Lô Châu góp nhặt tội nghiệt ăn mòn phía dưới, ta không thể bảo đảm nàng có thể chống được bao lâu." "Cái gì, ngươi thế mà dùng tội nghiệt đối phó Quan Âm!!" Nhiên Đăng sợ ngây người. Đồng thời trong lòng của hắn cũng rất gấp. Tội nghiệt của Bắc Câu Lô Châu, đây chính là thứ hủy diệt một chủng tộc để dành. Tội nghiệt nhiều như vậy, chân Phật đến cũng phải vẫn lạc. Quan Âm mạnh hơn, chỉ sợ cũng khó thoát khỏi cái chết. Quỷ Xa cười nói: "Ta vì cái gì không dám, bất quá ngươi yên tâm, ta chỉ là dùng tội nghiệt phong ấn nàng, để nàng không bao giờ cảm nhận được bị tội nghiệt quấn thân, trong thời gian ngắn nàng còn chưa chết." Nhiên Đăng Cổ Phật lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng vẻ mặt của hắn không có được nhẹ nhõm như vừa rồi. "Các ngươi chính là lũ điên." Hắn ngưng trọng nhìn Quỷ Xa. Quỷ Xa ánh mắt cũng trở nên có chút lạnh lẽo, giọng nói lạnh lùng nói: "Chúng ta đúng là lũ điên, nhưng đây còn không phải do đám gia hỏa các ngươi ép." "Lúc trước Yêu tộc ta chấp chưởng Thiên Đình, các ngươi chẳng qua chỉ là sâu kiến." "Nhưng hôm nay phong thủy luân chuyển, các ngươi thành Tam giới Chúa Tể Giả chân chính." "Yêu tộc ta địa vị rớt xuống ngàn trượng, tộc nhân bên ngoài Yêu Quốc thì bị Đạo Phật hãm hại, thành tai họa người người kêu đánh, ta cũng hiểu được ý của các ngươi." "Bất quá là thắng làm vua thua làm giặc, sợ chúng ta ngóc đầu trở lại." "Bao nhiêu yêu loại u mê thành món ngon trên bàn ăn của Nhân tộc, thành quần áo, làm đan dược, rèn thành vũ khí, thậm chí cả máu, xương cốt cũng không tha." "Đều nói Yêu tộc khát máu thành tính." "Vậy chẳng lẽ các ngươi chưa từng giết hại sinh linh, ăn thịt uống canh?" Nhiên Đăng nghe những lời này, vẻ mặt có chút mất kiên nhẫn. "Ngươi nói những lời này để làm gì?" Quỷ Xa cười khanh khách nói: "Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết thắng làm vua thua làm giặc." "Yêu tộc ta bại, nhận." "Quan Âm bại, ta liền xem như giết nàng, ngươi lại có thể làm khó dễ được ta sao, cho ngươi cái cơ hội đàm phán, là bà đây bố thí cho ngươi, đừng được đằng chân lân đằng đầu." Lâm Phóng: "Yêu Thần đại nhân nói rất hay." Hắn vỗ tay bốp bốp. Chế giễu căng thẳng. Nhiên Đăng Cổ Phật đã không muốn tiếp tục đề tài này nữa. Hắn nhìn về phía Quỷ Xa, giọng điệu bình tĩnh nói: "Có điều không phải các ngươi cũng đối đãi với dân bản địa Bắc Câu Lô Châu như vậy sao?" Quỷ Xa lại cười càng vui vẻ hơn. "Ta chưa bao giờ cảm thấy làm như vậy là đúng, thắng làm vua thua làm giặc." "Nếu có một ngày Yêu tộc ta bị tội nghiệt này phản phệ lại, bất quá là chúng ta gieo gió gặt bão, nhưng ta nhất định phải làm như vậy, bởi vì chỉ có như vậy Yêu tộc ta mới có được một chỗ nghỉ ngơi yên bình." Nhiên Đăng đã triệt để không muốn nói chuyện. "Chúng ta đã lạc đề rồi, hay là thảo luận một chút sự tình liên quan đến Quan Âm đi." Quỷ Xa trêu tức nhìn hắn, hỏi: "Tốt, vậy thì nói chuyện." Nhiên Đăng nghĩ một chút, nói ra: "Hơn là không thể cho, Linh Sơn ta cũng quen với nghèo khó rồi, nếu như ngươi có cái gì vừa mắt, thì cứ mang hết đi, chỉ cần là có thể cho, ta đều cho." Quỷ Xa cũng nghĩ một chút: "Bát bảo lưu ly ao cũng không tệ." Nhiên Đăng: "......" "Cái này không thể được." "Vật này chính là chí bảo của Phật tổ, tuy là đồ tạo ra sau này, nhưng quá quý giá." Đồ tạo ra sau này có thể thành chí bảo, có thể thấy được Phật môn hạ công phu như thế nào rồi. Quỷ Xa nhíu mày: "Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, ngươi cái hòa thượng này còn mặc cả." Lâm Phóng thì đảo mắt một vòng. "Yêu Thần đại nhân, hay là chúng ta như này......" Hắn ghé vào tai Quỷ Xa nói vài câu. Quỷ Xa nghe xong, lập tức vui vẻ ra mặt. Nhiên Đăng thì có chút lo lắng, Lâm Phóng sợ không phải lại muốn bày ra cái chủ ý ngu ngốc gì đó đấy chứ. Quả nhiên. Đợi đến khi Lâm Phóng lui về sau, Quỷ Xa ha ha cười nói: "Nếu cái này cũng không được, cái kia cũng không cần, dứt khoát ta cũng đừng lấy đồ của các ngươi, ta chỉ cần các ngươi đáp ứng một yêu cầu của ta." Nhiên Đăng hỏi: "Yêu cầu gì?" Quỷ Xa: "Ta muốn những hòa thượng lớn nhỏ của các ngươi phát đại hoành nguyện, nói từ nay về sau sẽ không sát sinh nữa, nếu không liền rơi vào Địa Ngục sâu thẳm, vĩnh viễn không được siêu sinh." Nhiên Đăng há to miệng, sửng sốt không nói được nửa chữ. Cự tuyệt? Đây chẳng phải là tự tát vào mặt mình. Dù sao trong giáo nghĩa Phật giáo đã viết rõ ràng, hòa thượng không được giết sinh. Nhưng nếu không cự tuyệt? Vậy chẳng phải là về sau mặc người chém giết? Năm nay ai mạnh thì người đó có quyền nói, cái gọi là dĩ hòa vi quý, lòng dạ từ bi, đều là lừa gạt ngu ngốc, Khổng Tử còn nói lấy ơn báo oán, lấy gì báo đức? Còn không phải là có người nói muốn oan oan tương báo đến bao giờ? Quỷ Xa nhìn ánh mắt hắn càng thêm trêu tức: "Không đáp ứng sao?" Nhiên Đăng cười khổ một tiếng: "Quỷ Xa, ngươi cũng đừng có đang cười nhạo lão tăng nữa, lão tăng chịu thua được không?" Hắn nhận sợ. Hiện tại hay là cứu người quan trọng. Nếu cứ để Quỷ Xa nói tiếp, Phật tâm của hắn đều phải dao động mất. Đến lúc đó Quan Âm không cứu được, còn làm liên lụy chính mình vào, cũng quá không đáng. Quỷ Xa cười lạnh một tiếng, nói "Vậy thì phải lấy của các ngươi một chút bát bảo lưu ly dịch đi, ta cũng không cần nhiều, cho ta 200 cân là được." Khóe miệng Nhiên Đăng đều đang co giật. 200 cân!! Mẹ nó sợ không phải là điên rồi!! Lúc Phật Giáo bọn họ dùng bát bảo lưu ly dịch đều dùng từng giọt từng giọt một. Dùng sang thì đều là dùng từng bình từng bình. Vậy mà đến chỗ của Quỷ Xa, thế mà lại tính bằng cân!! Ngươi nghĩ bát bảo lưu ly dịch là rau cải trắng, ngươi muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu sao? Nhưng nghĩ một hồi đến những yêu cầu trước đó của Quỷ Xa. Hắn lại cảm thấy yêu cầu này cũng không phải là không thể đáp ứng, dù sao hiện tại là hắn đang cầu xin Quỷ Xa, nếu lại cứ mặc cả, chọc Quỷ Xa tức giận, thì cũng không tốt. "Vậy thì cái này đi." "Ta sẽ đi lấy bát bảo lưu ly dịch cho ngươi, ngươi tạm thời chờ một chút." Sau đó, Nhiên Đăng liền dẫn theo đám đầu trọc của mình rời đi. Hắn cũng không dám lại tùy tiện để bọn đầu trọc của Phật Giáo lưu lại Bắc Câu Lô Châu. Nếu lỡ Quỷ Xa nổi hứng, đem đám đầu trọc của hắn giết hết, thì hắn có khóc cũng không kịp. Mà đợi bọn họ sau khi đi, Lâm Phóng mới nở nụ cười. "Lại kiếm lời một món!!" Chuyện này đã dẫn đến ba vị Thánh Nhân ra tay. Đến khi giải quyết xong chuyện này, Quan Âm chắc chắn phải trả về, hơn nữa kể cả là giết Quan Âm đi, phân thân của người ta nhiều như vậy, qua mấy ngày lại đầy máu sống lại. Cho nên tranh thủ lúc chưa đến thời điểm đó kiếm chút lời, là lựa chọn thích hợp nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận