Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 164:: cùng đại tỷ tỷ nói chuyện phiếm áp lực lớn như núi

Chương 164: Nói chuyện phiếm cùng đại tỷ tỷ áp lực lớn như núi
Một thành cổ phần trên danh nghĩa mặc dù không nhiều, nhưng không chịu nổi việc làm ăn này kiếm lời quá tốt. Đến lúc đó, các loại làm ăn của Hồ Yêu Vương làm phía sau, Lâm Phóng tuyệt đối có thể nhảy lên trở thành một trong những người giàu có nhất toàn bộ Hoa Quả Sơn, mà lại là kiểu người giàu không hề làm gì mà tiền cứ tự chui vào túi.
"Như vậy mà cũng được." Hồ Yêu Vương khẽ gật đầu, mặt mày cười thành vầng trăng lưỡi liềm cong cong.
Lâm Phóng đem văn bản tài liệu phê duyệt viết xong nhanh chóng, lại ấn lên trảo ấn của hắn, đồng thời lưu lại một tia linh lực ở bên trên trảo ấn. Cứ như vậy, liền không có yêu quái nào có thể giả mạo hắn ký tên.
"Cho ngươi." Lâm Phóng đưa văn bản tài liệu cho nàng.
Hồ Yêu Vương tiếp nhận, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ, nàng mị nhãn như tơ nhìn Lâm Phóng, nói: "Ngươi thật không suy tính một chút sao, đến lúc đó cả người lẫn của hai bên đều được, chẳng phải tốt sao?"
Lâm Phóng buông tay. "Ngươi xem ta như này, ta khống chế được ngươi chắc?"
Hồ Yêu Vương nhìn bộ dạng kia của hắn, thế mà còn đứng đắn gật đầu. "Xác thực."
"Lão nương có nằm sấp tốt, ngươi cũng không cưỡi được." Lâm Phóng: "......"
"Ép ta, ngươi có tin ta hay không biến thành đại hán đi ra, để cho ngươi biết cái gì là thúc ngựa phi nhanh?"
Hồ Yêu Vương lại khinh thường cười một tiếng. "Như thế chẳng qua là lừa mình dối người, ngươi lại không cảm giác gì."
Sau khi nói xong, nàng lại thở dài, nói: "Cũng không biết ngươi là loại gì, rõ ràng đã là Địa Tiên, vậy mà đến bây giờ vẫn chưa hóa hình, đại vương cũng giống vậy, thật biến thái."
Yêu quái hóa hình càng muộn, chứng tỏ tiềm lực càng lớn, huyết mạch càng tốt. Giống Lâm Phóng, huyết mạch Nhược Thủy, toàn bộ tam giới chỉ có một cây đinh dòng độc này, về sau trưởng thành, ít nhất cũng là cấp bậc 3000 Nhược Thủy. Nếu là lại có kỳ ngộ gì. Để hắn đạt tới cảnh giới 100.000 Nhược Thủy, vậy coi như ngưu bức đại phát. Phật Tổ đều có thể bị ngươi đánh ngã.
Mà Hầu Ca cũng không cần nói, thiên địa dị chủng, được thiên địa tạo hóa mà sinh, tự mang công đức vô lượng, tiên duyên, thiên tư đều tốt rối tinh rối mù. Mấu chốt là Hầu Ca còn theo đuổi cố gắng, mấy năm đi đến con đường người khác mất mấy ngàn năm.
Lâm Phóng buông tay: "Ngươi cho rằng ta không muốn hóa hình sao? Nhưng mà thực lực này không cho phép a? Ta có biện pháp nào, ta cũng rất bất đắc dĩ chứ bộ."
Hồ Yêu Vương: "......" Giả trân!! Thật sự là giả trân mà!! Lời này, đúng là một bậc thầy Versaill·es.
"Vậy hai ta đổi đi, thấy ngươi thống khổ như vậy, hay là để ta tiếp nhận nỗi thống khổ không thể hóa hình này đi."
Lâm Phóng: "Không cần, không cần."
"Sự tình thống khổ như vậy, hay là để ta một mình gánh chịu đi."
Hồ Yêu Vương lườm hắn một cái. "Hừ!!"
"Sớm ngày hóa hình, để tỷ tỷ hưởng tươi." Sau đó cầm lấy văn bản tài liệu phê duyệt, quay người, lắc lắc cái eo uyển chuyển, chậm rãi đi ra khỏi phòng, cái đuôi kia còn uốn éo uốn éo, thoạt nhìn có chút mê người.
Lâm Phóng im lặng uống một chén trà. Bình tâm tĩnh khí. Nói chuyện phiếm với loại đại tỷ tỷ phóng khoáng này, thật là áp lực lớn như núi......
Tin tức liên quan đến Hoa Quả Sơn càng truyền càng xa, rốt cuộc không còn là chuyện của một vài tiểu nhân vật, mà ngay cả những nhân vật có tiếng tăm mặt mũi trong Tam Giới đều chú ý tới nơi này.
Hôm nay.
Một đầu Hắc Hùng nện bước chân nặng nề đi tới chân núi Hoa Quả Sơn. Mỗi khi hắn bước một bước, trên mặt đất sẽ in ra một dấu chân sâu vài tấc rõ ràng. Mà mặt đất xung quanh hắn sẽ không ngừng rung chuyển. Trọng lượng cơ thể này có thể nói là khủng bố.
Không ít tiểu yêu đồng hành xung quanh đều rất có mắt nhìn, nhanh chóng tản ra bốn phía, không dám lại gần vị tuyệt thế đại yêu này, tránh bị hắn xem là khiêu khích.
Mà điều khiến đám tiểu yêu này ngạc nhiên hơn là, trên vai Hắc Hùng còn có một thiếu nữ ngồi. Thiếu nữ dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, rất gầy, ngực lớn, tóc ngắn màu trắng, dáng dấp xấu xí, trên mũi còn có một chút lông tơ màu vàng, nhưng lại có một đôi mắt to long lanh ngấn nước, trên đầu còn đội hai cái tai chuột màu trắng. Lúc này, nàng đang buồn bực nhàm chán liếm láp bàn tay trắng nõn không tì vết của mình. Trên ngón tay mảnh khảnh, móng tay dài nhọn lóe lên ánh sáng sắc bén.
"Hô hô! Hôm nay nóng quá, lão hùng ta thật sự chịu không nổi, còn phải đi bao nhiêu đường nữa mới đến a, nóng chết lão hùng ta." Hắc Hùng không ngừng thở hổn hển.
Thiếu nữ lại dùng một bàn tay đập vào đầu hắn. "Đừng lảm nhảm, đi nhanh lên."
Hắc Hùng trừng nàng một cái, nói: "Đừng vỗ ta, vỗ nữa ta sẽ bị đần đấy."
"Dù sao ngươi cũng không thông minh." Thiếu nữ nói móc một câu.
Hắc Hùng thở phì phò tỏ vẻ ngột ngạt, trong miệng phát ra tiếng ngáy, nếu như không phải bối cảnh của con chuột lông trắng này quá lớn, Hắc Hùng hắn có chịu nhịn nàng.
"Này, đã nói xong, đợi lát nữa đến nơi, đừng quên cho ta ba giọt thiên Nhất thần thủy." Hắc Hùng Tinh lại nói một câu. Đây là cái giá mà hắn đã nói xong với thiếu nữ.
Ban đầu trên đường gặp phải đối phương, thiếu nữ khoác lác muốn thu hắn làm tọa kỵ, Hắc Hùng Tinh đương nhiên không đáp ứng, hai người đánh lớn một trận. Cuối cùng thiếu nữ đánh không lại hắn, nhưng nếu muốn đi thì Hắc Hùng Tinh cũng không cản được. Cho nên thiếu nữ liền bàn chuyện bút sinh ý với hắn. Chỉ cần Hắc Hùng Tinh đưa nàng đến Hoa Quả Sơn, nàng liền cho Hắc Hùng Tinh ba giọt thiên Nhất thần thủy.
Sau khi Hắc Hùng Tinh kiểm tra xác định không có sai sót, liền để thiếu nữ ngồi trên vai, trên đường đi hai người cũng nói chuyện với nhau vài lần. Thiếu nữ tự xưng một nửa Quan Âm, xuất thân từ phu nhân. Quan hệ cứng rắn không muốn không muốn. Mặc kệ là ở Tây thiên, hay là thiên Đình, đều có nhân vật lớn làm chỗ dựa. Kết quả là tính tình quá hoang dã, không muốn ngoan ngoãn ăn cơm quan, nhất định phải xuống hạ giới làm bậy, bây giờ xem như bỏ nhà trốn đi.
Nghe nói Hoa Quả Sơn muốn làm lớn, liền chạy đến, dự định quấy gió nổi mưa.
Còn Hắc Hùng Tinh là một tán tu dã yêu. Nhưng thiên tư đáng sợ, trước kia gặp được cơ duyên, sau đó dựa vào chính mình tìm tòi, quả thật đã tu luyện tới cảnh giới Kim Tiên. Mà sức chiến đấu của hắn ở cảnh giới Kim Tiên cũng là hàng đầu. Địa bàn này ở Nam Thiệm Bộ Châu là bá chủ, dù là khi làm Yêu Thánh, hay làm Yêu Hoàng đều vững vàng. Nhưng hắn lại thích đọc sách. Nghe nói Hoa Quả Sơn muốn thành lập Vạn Thư Các, liền vui vẻ đi đến.
Kết quả là ~~ Sau khi nghe đối phương nói lý do. Hắc Hùng Tinh thầm mắng một câu hùng hài tử, còn thiếu nữ thì mỉa mai một câu mọt sách.
Cuối cùng thì hai người cũng đã tới chân núi Hoa Quả Sơn. Nhìn một hàng dài trước mặt, thiếu nữ nhíu mày, có chút bất mãn.
"Này! Hắc Hùng, cho ta chen ngang." Nàng đá vào lồng ngực to lớn, rắn chắc của Hắc Hùng.
Hắc Hùng thì một mặt chất phác: "Đội ngũ này cũng không dài, ta thấy bọn họ xử lý rất nhanh, chờ một lát là đến chúng ta, tính tình ngươi quá nóng vội, nên kiềm chế lại một chút."
Thiếu nữ thì càng nhíu chặt mày. "Ta không quan tâm."
"Bọn vớ va vớ vẩn này, dựa vào cái gì phải đứng trước mặt ta."
"Ta đây là xuất thân phu nhân đấy."
Nghe đến cái danh hiệu xuất thân phu nhân, Hắc Hùng lại im lặng, một cái tên thành thục như thế, một đứa con nít ranh như ngươi dùng có được không? Chỉ có thể nói, không học thức thật đáng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận