Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 613:: Tam giới lại rung chuyển

Chương 613: Tam giới lại rung chuyển
Sau khi Lâm Phóng kể xong mọi chuyện, Côn Bằng một mặt ngạc nhiên nhìn hắn từ trên xuống dưới.
“Không ngờ, ngươi cũng có chút năng lực đấy chứ!!”
Chưa nói đến những cái khác, chỉ riêng việc có thể mời được cả Hồng Quân lão tổ, còn khiến Hồng Quân lão tổ hợp tác, thì trong toàn bộ Tam Giới, Lâm Phóng đã là độc nhất vô nhị rồi!!
Lâm Phóng đắc ý: “Đó là còn phải, ta lợi hại lắm đó.”
“Nói cách khác, bây giờ ngươi cũng là chúa tể một giới?”
Lâm Phóng gật đầu.
Tuy rằng trông không giống, nhưng hắn đúng là như vậy.
Hiện tại trong toàn bộ Hồng Hoang, so với thân phận của hắn càng cao quý hơn thì chỉ sợ cũng không có nhiều.
Hồng Quân tính là một.
Nhưng dưới Hồng Quân, Lâm Phóng hắn không hề kém bất cứ ai.
Lâm Phóng ưỡn ngực ngẩng đầu, ngạo nghễ nói: “Đời này ta, Lâm Phóng, không kém ai.”
Sau đó.
Đùng!!
Côn Bằng một chưởng vỗ qua.
Lâm Phóng vẫn không nhúc nhích.
Chưa nói những cái khác, lực phòng ngự của Lâm Phóng này đúng là tuyệt vời, ra tay không cần nương tay một chút nào, đánh nhau cực sướng, lại còn xúc cảm siêu tốt, Côn Bằng còn muốn đánh thêm mấy lần.
Nhưng hắn vẫn nhịn được, hỏi: “Đã vậy, vậy sau này ngươi định làm thế nào?”
Lâm Phóng: “Đi theo Hồng Quân lão tổ thì rất tốt thôi.”
Hắn đâu phải là người ngu.
Cự tuyệt Hồng Quân lão tổ, vậy thì không chừng ngày nào hắn bị nhân đạo hủy diệt.
Hồng Quân lão tổ có thể chặt cây, hầm rùa đen cũng không phải nói suông.
Hơn nữa đi theo Hồng Quân lão tổ cũng rất tốt, hắn cũng không mất mát gì, không những có thể có thêm sức mạnh thế giới bổ sung, mà về sau những người dưới trướng mạnh lên đến mức nhất định, cũng có thể phi thăng lên thượng giới, làm thành viên tổ chức cho hắn sai khiến.
Côn Bằng thở dài một hơi.
Hắn chỉ sợ Lâm Phóng không biết điều, đi quấy rầy Hồng Quân, đến lúc đó bị người ta đạo hủy diệt thì khổ.
“Ừm, ngươi làm rất đúng, sau này tiếp tục cố gắng.”
Lâm Phóng có chút bất ngờ nhìn hắn.
“Hôm nay ngươi quan tâm ta vậy à.”
Hắn cảm thấy thái độ của Côn Bằng này không đúng lắm.
Thường ngày Côn Bằng hễ thấy hắn là khó chịu, đừng nói là nhìn thẳng hắn, chỉ cần nói nhiều một câu cũng không được.
Nhưng hôm nay Côn Bằng vậy mà đường đường chính chính nói với hắn không ít câu.
Sự thay đổi thái độ này không thể nói là nhỏ được.
Côn Bằng mặt cứng đờ, nói: “Ai thèm quan tâm ngươi.”
Nói xong hắn quay đầu bỏ đi, dứt khoát vô cùng.
Lâm Phóng đầy mặt nghi hoặc nhìn hắn.......
Mấy ngày tiếp theo, Lâm Phóng cố gắng hết sức giúp nguyên thần thứ hai của mình bổ sung các loại thiết lập, bảo đảm thế giới này có thể sớm phát triển.
Trừ những lúc rảnh rỗi đi ra ngoài giải sầu.
Thì thời gian còn lại, hắn đều ở trong phòng bế quan.
Nhưng ở bên ngoài Oa Hoàng Cung, trong Tam Giới lại không hề bình yên.
Sau khi hắn thành công vận chuyển thế giới.
Nữ Oa nương nương rất nhanh đã đuổi kịp bước tiến của hắn.
Khi thế giới được luyện hóa thành công, và bắt đầu vận hành, Nữ Oa nương nương rất tự nhiên đã chiêu cáo chuyện này với tam giới.
Toàn bộ sinh linh tam giới đều ngơ ngác!!
Trước đó, bọn họ vừa mới phải đối mặt với việc thế giới tận thế sắp đến.
Bây giờ Nữ Oa nương nương vậy mà lại luyện hóa thế giới, trở thành chúa tể một giới, có địa vị ngang hàng với Hồng Quân.
Cái này mẹ nó......đầu óc bọn họ không kịp chuyển.
Nhưng chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Khi bọn họ vừa tiêu hóa chút tin tức này thì Thái Thượng Lão Quân cũng luyện hóa thế giới.
Có Nữ Oa nương nương trước, Thái Thượng Lão Quân tự nhiên cũng khoe một lượt.
Sinh linh tam giới lại ngơ ngác!!
Nữ Oa nương nương vừa nói xong, ngài lại tới?
Cái này mẹ nó tam giới muốn loạn hay sao?
Đột nhiên có thêm nhiều thế giới như vậy, vậy có phải chúng ta phải di dân không?
Trong lòng bọn họ hiện ra hàng loạt dấu chấm hỏi.
Và khi dấu chấm hỏi mới vừa dịu xuống thì Nguyên Thủy Thiên Tôn lại tới.
Sau khi Nguyên Thủy Thiên Tôn luyện hóa thế giới, cũng chiêu cáo với tam giới.
Hoa nở ba lượt!!
Lần này sinh linh tam giới cũng không còn kinh ngạc, cũng không ngơ ngác nữa, bọn họ đã thành thói quen.
Sau Nguyên Thủy Thiên Tôn, đó chính là Thông Thiên Giáo Chủ.
Sinh linh tam giới đã không còn thấy kinh ngạc nữa.
Bọn họ thậm chí không còn quan tâm những chuyện như vậy sẽ gây ảnh hưởng gì đến cuộc sống của họ, dù sao đến lúc đó cứ nghe theo sắp xếp là được.
Đồng thời bọn họ cũng chờ đợi hai vị thánh phương Tây lên tiếng.
Dù sao Tam Thanh và Nữ Oa nương nương đều đã thông báo, tiếp theo khẳng định sẽ là hai vị thánh phương Tây.
Nhưng thật đáng tiếc, bọn họ đã không đợi được.
Bởi vì Cần Bồ Đề cuối cùng đã luyện hóa thế giới, và chiêu cáo với tam giới.
Lần này đám sinh linh tam giới vừa mới quen lại ngơ ngác.
Không phải hai vị thánh phương Tây sao?
Cần Bồ Đề?
Hắn làm ồn cái gì vậy?
Hai vị thánh phương Tây hiện tại rốt cuộc đang làm gì?
Lúc này ở Tây Ngưu Hạ Châu, hai vị thánh phương Tây nhìn về bên mình thỉnh thoảng lại có một đạo thanh âm chiêu cáo tam giới, bọn họ quả thực là đỏ mắt lên không thôi!!
Đây chính là cơ hội trở thành chúa tể một giới, vậy mà cứ để bọn họ bỏ lỡ như vậy.
Nếu như có thể làm lại, bọn họ nhất định sẽ phải nắm thật chặt lấy.
Nhưng bây giờ nói gì cũng vô dụng, phân chia xong hết cả rồi, nói thêm những điều này còn có ích gì đâu?
Hai người bọn họ liếc nhìn nhau, thở dài.
Nhưng cái này cũng không phải là thứ khiến hai người họ sốt ruột nhất.
Gần đây bọn họ phát hiện khí vận phật môn vốn đang phát triển không ngừng, lại có dấu hiệu giảm bớt chút một, tuy tốc độ rất chậm, nhưng nếu để mặc, sớm muộn cũng thành họa lớn.
Nhưng hai người bọn họ lại muốn quản cũng không được.
Bây giờ là đại kiếp trước mắt, phật tiêu ma dài.
Yêu tộc quy thuận Đạo giáo, thu nạp yêu quái khắp thiên hạ, còn được Thiên Đình tán thành.
Khí vận của Yêu tộc càng không ngừng phát triển.
Cứ kéo dài tình huống như thế.
Phật môn có chút ý nghĩa của mặt trời sắp lặn.
Chuyện này liên quan đến đại kiếp, cho dù là hai người bọn họ muốn can thiệp, cũng không dám.
Chỉ có thể cố hết sức nhắc nhở những người dưới trướng tận lực tiêu hao khí vận Yêu tộc, quyết không thể cho Yêu tộc có cơ hội vùng lên.
Nếu không thì phật môn sẽ gặp đại họa.
Tuy nói có bọn họ tọa trấn, sẽ không bị hủy diệt.
Nhưng chắc chắn sẽ nguyên khí đại thương, cần cả ngàn năm mới có thể khôi phục lại.
Quan trọng nhất là bọn họ sẽ làm mất đi cơ hội đại hưng của phật môn, đây là điều mà hai vị thánh phương Tây không muốn thấy.
Ngay lúc hai người họ đang than thở thì Như Lai cũng mặt mày ủ rũ đi đến.
“Gặp qua Thánh Nhân.”
Như Lai một mực cung kính hành lễ.
Chuẩn Đề tò mò nhìn hắn, hỏi: “Không biết Thế Tôn đến cần làm chuyện gì?”
Như Lai ngẩng đầu, trong con ngươi hẹp dài ánh lên một đạo quang mang, cười nói: “Gần đây tam giới rung chuyển, tín đồ Tây Ngưu Hạ Châu cũng có chút bất an, ta đến đây hỏi một chút, Thánh Nhân khi nào thì luyện hóa thế giới vậy?”
Mặt hai vị thánh phương Tây trong nháy mắt đen lại, Như Lai thật sự là không biết nói gì hơn.
Nếu như Như Lai không phải là Phật hiện tại, hai người bọn họ đã có ý muốn đánh người.
“Thế Tôn vì sao lại hỏi vấn đề này?”
Tiếp Dẫn miễn cưỡng đè nén cơn giận, hỏi một câu như vậy.
Như Lai giải thích: “Ngày hôm trước Hồng Quân lão tổ từng nói Thánh Nhân liều mình chiến đấu với tà ma dị giới, bảo vệ sự bình an của thế giới này, sau đó luận công ban thưởng, bây giờ mấy vị Thánh Nhân khác cũng đã luyện hóa thế giới rồi, cho nên ta mới tới hỏi một chút.”
Thực tế Như Lai cũng không muốn đến đây.
Bởi vì hắn mơ hồ đã nhận ra không thích hợp, cảm thấy chuyện này có kỳ quái.
Nhưng là không chịu nổi việc chúng sinh bao la ở Tây Ngưu Hạ Châu đều tình nguyện, hy vọng có được một câu trả lời.
Hai vị thánh phương Tây nghe vậy, mặt lại càng đen hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận