Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 738:: liền...... Ngồi?

Chương 738: Vậy… Ngồi?
Lời của Lâm Phóng, Mộ Tuyết đương nhiên hiểu rõ.
Đó là lịch luyện.
Nàng năm đó cũng từng trải qua.
Nói vậy, khi sư môn cảm thấy ngươi học hành đã có chút thành tựu, đều sẽ cho ngươi xuống núi rèn luyện, một mặt có thể giúp đệ tử trưởng thành, mặt khác cũng có thể tăng danh vọng cho sư môn.
Đệ tử xuống núi trừng ác dương thiện, cái đó đều tăng thêm danh khí cho sư môn.
Mộ Tuyết cảm thấy Lâm Phóng bọn họ cũng hẳn là trường hợp này, có điều sư môn nào có thể lấy bàn đào ra mà ăn chứ?
"Còn chưa biết tiền bối sư môn là...?"
"Chúng ta là Nhân giáo đồ."
Nhân giáo đồ?
Mộ Tuyết lướt qua trong đầu một lượt.
Nhưng nàng chưa từng nghe qua cái tên Nhân giáo này, dường như Tây Ngưu Hạ Châu cũng không có tông môn nào như vậy.
Lâm Phóng thấy nàng không hiểu, thuận tiện giải thích: "Đạo môn tổng cộng có tam giáo, hiển giáo là Xiển giáo, Tiệt giáo, nhưng Tiệt giáo đã suy tàn nhiều năm, gần đây mới quật khởi, cho nên từ trước đến nay đạo môn chính thống đều lấy Xiển giáo làm chủ."
"Còn Nhân giáo thì là ẩn giáo trong tam giáo, được truyền lại từ Thái Thượng Lão Quân, nhận đồ đệ không nhiều lại khiêm tốn."
Sau khi nói đến đây, Lâm Phóng rõ ràng nhìn thấy khóe miệng Mộ Tuyết co giật một chút.
Khiêm tốn?
Chỗ nào khiêm tốn?
Nhưng mà… Truyền lại từ Thái Thượng Lão Quân Nhân giáo?
Mộ Tuyết nhíu mày, nghĩ qua một hồi, tốt thôi, nàng không biết.
Nhân giáo thật sự quá vô danh, Tiệt giáo dù sao năm đó cũng đánh một trận lớn với Xiển giáo, còn lưu lại không ít truyền thuyết, còn Nhân giáo từ đầu chí cuối đều tỏ ra xem nhẹ thế sự đổi thay, thật sự là không có mấy ai cảm thấy sự tồn tại của họ.
Nhưng không biết, không có nghĩa là không tin.
Mộ Tuyết tin lời Lâm Phóng.
Dù sao không phải ai cũng có thể lấy ra bàn đào loại linh vật tuyệt thế này.
Thân phận Nhân giáo đồ vừa vặn có thể giải thích được.
Hơn nữa, Nhân giáo được truyền lại từ Thái Thượng Lão Quân, cũng ăn khớp với chuyện Lâm Phóng nói về việc đi luyện đan.
Ai cũng biết Thái Thượng Lão Quân chính là người luyện đan đệ nhất tam giới.
"Thì ra tiền bối bọn người là người của Thái Thượng Thánh Nhân, ta đối với Thái Thượng Thánh Nhân cũng ngưỡng mộ đã lâu, nghe nói Thái Thượng Lão Quân có một loại đan dược tên là Cửu Chuyển Kim Đan, ăn vào có thể chứng đạo Kim Tiên, lần đầu nghe thấy ta đã vô cùng ngưỡng mộ."
"Không ngờ hôm nay lại có thể gặp được người của Thái Thượng môn hạ, thật là vui mừng."
Mộ Tuyết khách sáo khen vài câu.
Lâm Phóng lại coi là thật.
"Cửu Chuyển Kim Đan?"
"Ta vừa vặn có một ít, ngươi muốn xem không?"
Mộ Tuyết ngẩn người, nhưng lập tức liền kích động: "Thật sự có thể sao?"
"Đương nhiên."
Lâm Phóng lấy ra một viên Cửu Chuyển Kim Đan.
Chỉ thấy viên đan này hoa quang lưu chuyển, mây lành hiển hiện, chút ánh bảo quang ẩn hiện ra ý đạo, viên kim đan chỉ to bằng quả trứng gà, lại khiến người ta cảm thấy nặng trĩu.
Hô hấp của Mộ Tuyết cũng ngưng lại, thần sắc càng thêm cẩn thận.
Nhưng ngay khi nàng định nhìn kỹ thì tay Lâm Phóng khẽ đảo, Cửu Chuyển Kim Đan liền bị thu về.
Mộ Tuyết vẫn như cũ là rất lâu không cách nào hoàn hồn.
Đây chính là Cửu Chuyển Kim Đan.
Nếu nàng có được, có thể trực tiếp thành tựu Kim Tiên chính quả.
Đến lúc đó thiên địa rộng lớn, nơi đâu mà nàng không thể đi?
Có khi còn có thể cùng với những nhân vật thần tiên mà nàng từng nghe danh kết giao, giao lưu, trở thành hảo hữu.
Mộ Tuyết chỉ cần tưởng tượng đã cảm thấy thật tốt đẹp.
Nhưng nàng cũng biết điều đó là không thể.
Đồ vật trân quý như vậy, Lâm Phóng sao có thể cho nàng được?
Về phần động tay đi đoạt, hoặc giở trò âm mưu quỷ kế, nàng càng không dám nghĩ tới.
Thánh Nhân nổi giận, cũng không phải là nàng có thể chịu được.
Mộ Tuyết điều chỉnh tâm tình một chút, lúc này mới hỏi: "Xin hỏi đại lực tiền bối, ngài rốt cuộc muốn tìm thứ gì?"
Lâm Phóng lúc này nhìn về phía Chôn Cất Tình Yêu.
Hắn biết cái gì luyện đan.
Nhưng Chôn Cất Tình Yêu thì khác, lúc trước hắn học bổ túc ở Đâu Suất Cung, đưa ra một cái đơn thuốc không thành vấn đề.
Chôn Cất Tình Yêu cũng không vòng vo: "Xin hãy chuẩn bị giấy bút mực nghiên."
Mộ Tuyết lập tức cho người lấy tới.
Chôn Cất Tình Yêu trên giấy viết xuống mấy chục loại dược liệu, mỗi một loại đều quy định tuổi thọ và chú ý những hạng mục khác, ngoài ra còn có một số thứ chỉ có trên người yêu quái, cũng đều quy định tuổi thọ, yêu lực, thời gian cất giữ và vân vân.
Mộ Tuyết chỉ mới nhìn thoáng qua đơn thuốc này thôi đã cảm thấy đau đầu.
Vật liệu không khó kiếm.
Nhưng muốn tìm được loại phù hợp quy cách thì thật là khó.
Nhưng cũng chính vì vậy mà Mộ Tuyết càng tin vào thân phận của bọn họ. Sẽ không sai, chính là Nhân giáo đồ, có khi còn là đồng tử dưới trướng Thái Thượng Lão Quân.
"Danh sách này yêu cầu nguyên liệu rất khắt khe, nhưng thật muốn tìm cũng không khó, mấu chốt là những tài liệu này có rất nhiều thứ thuộc vào hàng cấm, trên thị trường không được phép lưu hành."
"Nhưng đây chẳng phải là chợ đen sao?"
Lâm Phóng nhìn Mộ Tuyết.
Mộ Tuyết ánh mắt thì quét về phía Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới và Sa hòa thượng.
Lâm Phóng lập tức hiểu ra ý nàng, giải thích: "Xem ra Mộ Tuyết tiểu thư không hiểu rõ lắm về Yêu tộc, bây giờ Yêu tộc mặc dù bị cái tên Tôn Ngộ Không kia ép thành một khối, nhưng trên thực tế bên trong Yêu tộc vẫn có rất nhiều ngăn cách."
"Sói ăn dê, dê ăn cỏ, đây cũng là quy luật tự nhiên, mối quan hệ giữa các Yêu tộc cũng không hòa hợp như nhân tộc tưởng tượng, mà hơn nữa người ở giữa cũng sẽ có mâu thuẫn, các ngươi gọi đó là chiến tranh."
"Giết người, giết yêu có quan hệ gì, chẳng phải tất cả đều vì lợi ích sao?"
Mộ Tuyết: "......"
Nàng rất muốn nói người và yêu khác nhau.
Nhưng quan điểm này của Lâm Phóng quá sắc bén, hoàn toàn không cách nào phản bác.
Lâm Phóng quan sát tỉ mỉ nàng, thấy nàng không có biểu hiện gì, liền vừa cười vừa nói: "Chúng ta chỉ cần vật liệu, còn vật liệu đó từ đâu ra chúng ta cũng không quan tâm."
"Ngươi có thể giúp ta được không?"
"Nếu có thể, ta sẽ cho ngươi một món lễ lớn."
Nghe tới đây, Mộ Tuyết động lòng.
Đại lễ!!
Lễ lớn gì đây?
Nàng nghĩ tới bàn đào và Cửu Chuyển Kim Đan vừa rồi.
Lúc này, hành động cố tình khoe khoang của Lâm Phóng cuối cùng cũng phát huy tác dụng.
Hám lợi đáng ghét.
Mặc dù Mộ Tuyết hiểu rõ Lâm Phóng không thể cho nàng mấy món đồ trân quý như bàn đào hay Cửu Chuyển Kim Đan, nhưng chỉ cần thứ gì đó Lâm Phóng vô tình lọt tay ra, đối với nàng mà nói cũng chắc chắn là thứ bảo vật hiếm có.
Giao dịch này tuyệt đối có lời.
"Để ta nghĩ đã."
Mộ Tuyết gian nan dùng tất cả lý trí nói ra bốn chữ này.
Nàng vẫn chưa bị lợi ích làm choáng váng đầu óc, nhưng cũng sắp rồi.
"Đương nhiên."
Lâm Phóng cười rất chân thành.
Con cá cuối cùng đã cắn câu.
Sau đó Mộ Tuyết lui ra khỏi phòng, để lại mấy người trong phòng.
Sau khi Mộ Tuyết rời đi, đầu ngón tay Chôn Cất Tình Yêu điểm nhẹ, linh quang không tan, ngón tay vẽ ra vài đạo phù văn trên không trung.
"Đi."
Ba ba ba...
Trong phòng phát ra vài tiếng động nhỏ.
"Pháp quyết theo dõi đều mất hiệu lực."
Hầu ca lúc này cũng nhẹ nhàng thổi một ngụm tiên khí, lập tức bốn phía căn phòng liền tràn ngập lên một trận gió mát: "Che chắn xong rồi, thần thức Đại La trở xuống dò xét đều có thể ngăn được."
Thế Gia nhìn hai vị thần tiên đấu pháp, trong lòng không khỏi mong đợi.
"Có chuyện gì quan trọng muốn nói sao?"
Vừa nhìn cũng biết là có chuyện lớn a.
Nhưng Lâm Phóng bỗng dưng dựa vào ghế, hai chân nhếch lên: "Không có gì, ngồi đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận