Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 318:: Yêu Quốc điều kiện

Chương 318: Yêu Quốc điều kiện
Màn nước trong động, chúng yêu ngồi chia hai bên. Mặc dù đã sớm chuẩn bị rượu ngon thức ăn ngon, thế nhưng không khí dù sao cũng hơi gượng gạo. Hầu Ca ngồi ở vị trí chủ tọa, nâng một chén rượu, nhìn về phía Họa Đấu bên này, hỏi: “Yêu Quốc lần này ngàn dặm xa xôi chạy tới, chắc hẳn trên đường đi phong trần mệt mỏi, chén rượu này, ta Lão Tôn mời các ngươi.”
Hắn nâng một chén rượu, trực tiếp uống cạn.
Họa Đấu cũng cười nâng chén rượu lên, nói: “Hầu Vương hào sảng, chén rượu này, ta cũng kính ngươi.”
Nàng cũng nâng một chén rượu, trực tiếp uống một hơi cạn sạch.
Sau khi uống xong rượu, nàng lấy tay lau miệng một cái, mở miệng nói: “Chắc hẳn Hầu Vương cũng đã biết, mục đích lần này chúng ta đến đây, vậy ta liền không thừa nước đục thả câu.”
“Yêu Quốc muốn cùng Hoa Quả Sơn kết minh, đồng thời thừa nhận ngươi là yêu hoàng.”
Yêu Hoàng!! Toàn bộ tam giới, Yêu Vương thì có rất nhiều, thế nhưng Yêu Hoàng chỉ có 108 vị của Yêu Quốc, từ khi Yêu Quốc thành lập về sau, con số này liền không hề thay đổi. Không ngờ lần này bọn họ lại nguyện ý thêm một vị. Thừa nhận Hầu Ca là yêu hoàng. 108 vị Yêu Hoàng này của Yêu Quốc, không chỉ có thế lực khổng lồ, tu vi cao thâm mà thôi. Bọn họ còn là 108 chi còn sót lại của Yêu tộc, được truyền thừa từ Thượng Cổ, mà trong tộc có truyền thừa hoàn chỉnh, huyết mạch của tộc trưởng chưa bao giờ bị đoạn tuyệt. Như người phụ trách lần này của Yêu Quốc, Họa Đấu. Nàng chính là tộc trưởng Họa Đấu tộc, thành viên trong tộc tuy không nhiều, nhưng huyết mạch và truyền thừa chưa bao giờ đứt đoạn. Nếu như không đạt được điều kiện này, thì cho dù có yêu tộc nào tự phong là Yêu Hoàng, cũng sẽ không được Yêu tộc thừa nhận. Nhưng nếu Yêu Quốc nguyện ý thừa nhận Hầu Ca là yêu hoàng, chuyện đó sẽ khác. Yêu Quốc là dòng chính của Yêu tộc. Lời của họ, độ tin cậy trong Yêu tộc rất cao.
Hồ Yêu Vương và lão hầu tử đều kích động nhìn về phía Hầu Ca, nếu có thể trở thành Yêu Hoàng thứ 109 chưa từng có này, thì đơn giản là vinh quang tột bậc. Đây chính là chuyện chưa từng có yêu quái nào làm được. Nhưng đôi mắt vàng của Hầu Ca lại có chút nheo lại, cũng không vội vàng đáp ứng.
Đồng thời, con ngươi của Lâm Phóng cũng híp lại. Thừa nhận địa vị Yêu Hoàng sao?? Ha ha!! Có lẽ trong mắt không ít yêu quái, chuyện này là một việc rất vinh quang, nhưng trong mắt Lâm Phóng thì hoàn toàn là đang lừa bịp. Danh hiệu Yêu Hoàng có thể thay cơm được sao? Không thể nào!! Hắn nhìn về phía Hầu Ca, Hầu Ca cũng không nói gì. Nếu là Hầu Ca trước đây, có lẽ thật sự sẽ bị danh hiệu yêu hoàng này làm lóa mắt, ngây ngốc đáp ứng. Nhưng sau khi ở chung lâu với Lâm Phóng, hắn cũng học được một chút cách đối nhân xử thế của Lâm Phóng. Trong đó, một trong số đó là làm gì cũng phải nhìn đến lợi ích thiết thực. Không có lợi ích thì tuyệt đối không làm. Trong mắt hắn, cách làm của Yêu Quốc cũng giống như việc Thiên Đình phong cho hắn một cái danh hiệu Đại Thánh, không có bất kỳ tác dụng thực tế nào, chỉ cần một cái danh hiệu hão, liền muốn sai khiến hắn.
“Cái danh hiệu Yêu Hoàng này thì thôi đi, các ngươi cho chút lợi ích thực tế, ta Lão Tôn sẽ suy nghĩ thêm.” Hầu Ca đặt chén xuống, cười nhìn về phía Họa Đấu.
Họa Đấu nhíu mày. Nàng tuy biết chỉ dựa vào một danh hiệu Yêu Hoàng rất khó làm Hầu Ca dao động, nhưng hắn lại dứt khoát từ chối, vẫn khiến nàng có chút ngạc nhiên. Ngay cả suy xét một chút cũng không thèm sao? Chẳng lẽ danh hiệu Yêu Hoàng của Yêu Quốc bọn ta đã kém đến thế sao?
Mà Hồ Yêu Vương và lão hầu tử tuy cảm thấy đáng tiếc, nhưng nếu đại vương đã quyết định như vậy, bọn họ cũng không phản đối gì.
Chỉ là mấy vị Yêu Hoàng bên phía Yêu Quốc, thì mày nhíu chặt lại. Bọn họ cảm thấy Hầu Ca có hơi không biết điều. Lần trước đến thu tiểu đệ, ngươi không đồng ý, lần này tới kết minh, ngươi cũng không đồng ý. Có phải là đã quá nể mặt ngươi rồi không?
Một vị Ngưu Yêu chỉ có một chân ngồi bên cạnh Họa Đấu, không nhịn được nữa. Hắn tàn nhưng ý chí không tàn, dùng một chân đứng lên, rồi căm tức nhìn Hầu Ca, tiếng như sấm nói: “Hồ yêu to gan, dám khinh thường Yêu Quốc ta.” Trong lúc hắn nói chuyện, trên người còn có vô số lôi đình xuất hiện.
Hầu Ca thì lông mày run lên. Khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, nhìn về phía Họa Đấu bên này, hỏi: “Họa Đấu, đây là ý gì?”
Hắn cũng không đi gây sự với tên Ngưu Yêu tàn tật kia. Bởi vì nó hạ thấp thân phận. Hắn là đại vương Hoa Quả Sơn, là một trong số những cường giả hàng đầu Tam Giới, mà Ngưu Yêu kia chỉ là một trong những Yêu Hoàng mà Yêu Quốc phái tới, hai bên căn bản không ngang hàng.
Ngưu Yêu tàn tật kia thấy Hầu Ca không thèm để ý đến mình, càng thêm tức giận. Lôi đình bùng phát trên người càng nhiều. Không ít yêu quái lông dài trong động lúc này đều cảm giác da mình tê dại, một thân lông tơ mềm mại đều dựng lên không kiểm soát. Ngưu Yêu tàn tật căm tức nhìn Hầu Ca, giống như sắp xông lên tấn công đến nơi.
Thế nhưng ánh mắt của Hầu Ca từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào Họa Đấu. Bất quá, cơ bắp toàn thân hắn đã căng cứng, linh lực vận chuyển cũng bắt đầu nhanh hơn, nếu Họa Đấu muốn ngồi xem hổ đấu, cho hắn một bài học thì hắn cũng không ngại hôm nay ăn thịt bò.
“Qùy Ngưu, dừng lại.” Ngay lúc bầu không khí vô cùng căng thẳng, giọng của Họa Đấu vang lên. Ngưu Yêu tàn tật được gọi là Qùy Ngưu quay đầu nhìn Họa Đấu một chút, từ lỗ mũi phun ra hai đạo lôi đình, rồi hậm hực ngồi xuống.
Hầu Ca nhìn về phía Qùy Ngưu bên này.
“Ta Lão Tôn còn tưởng rằng ngươi tàn mà ý chí không tàn, không ngờ nguyên lai là bẩm sinh một chân, ngươi chính là Qùy Ngưu, ta Lão Tôn từng đọc qua truyền thuyết về bộ tộc ngươi.”
Qùy Ngưu vừa ngồi xuống, nghe Hầu Ca nói vậy, liền trở nên hứng thú. Hắn muốn nghe thử Hầu Ca đã xem được truyền thuyết nào, dù sao bộ tộc của hắn có rất nhiều truyền thuyết.
“Ta Lão Tôn trong sách từng thấy, tổ tiên ngươi bị Hoàng Đế rút gân lột da, da làm thành một mặt trống, xương cốt làm thành dùi trống, đánh trống lên, tiếng vang vọng ngàn mét, uy phục thiên hạ.”
Nghe xong, mặt Qùy Ngưu đều tái mét. Thật sao!! Nhiều truyền thuyết ngưu bức như thế không nói, lại chọn đúng lịch sử đen này để nhắc đến. Qùy Ngưu lập tức muốn đứng lên lần nữa. Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của Họa Đấu, lại đành phải ngoan ngoãn ngồi xuống, buồn bực uống rượu, ăn thịt gà vàng óng trước mặt. Không thể không nói con gà này tuy được làm bằng nguyên liệu bình thường, nhưng hương vị thì rất ngon. Hắn không nhịn được ăn thêm mấy miếng.
Họa Đấu lần nữa nhìn về phía Hầu Ca, hỏi: “Nếu Hầu Vương bất mãn với điều kiện của Yêu Quốc, vậy Hoa Quả Sơn bên các ngươi thì sao, có thái độ gì?”
Hầu Ca nhìn về phía Lâm Phóng. Ánh mắt của Họa Đấu cũng không tự chủ mà nhìn theo. Lâm Phóng thấy mình đã đến lúc phát huy, nhổ xương gà trong miệng ra, lau miệng một chút, cười nói: “Cái này đơn giản, hay là các ngươi Yêu Quốc gia nhập Hoa Quả Sơn của chúng ta đi.”
Một hòn đá làm dấy lên ngàn con sóng. Lần này không phải chỉ một Yêu Hoàng, mà toàn bộ Yêu Hoàng đều đứng lên. Bọn họ căm tức nhìn Lâm Phóng. Ngay cả Họa Đấu lúc này cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Phóng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Hầu Vương, nếu ngươi không có ý định kết minh với Yêu Quốc, thì cứ nói một tiếng thẳng thắn, Yêu Quốc bọn ta sẽ rời đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận