Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 265:: chấn kinh Thái Bạch Kim Tinh 1 cả năm

Chương 265: chấn kinh Thái Bạch Kim Tinh 1 cả năm
"Lão Quân à, ngài thật đừng dọa ta, cái tiểu ô quy này rốt cuộc đã làm ra chuyện gì vậy, sao đến cả ngài cũng không hiểu?"
Thái Bạch Kim Tinh lần này là thật sự sợ rồi.
Cái tiểu ô quy này muốn nghịch thiên à, cái năng lực gây sự này, quả thực là đứng nhất tam giới!! Chẳng lẽ huyết mạch của hắn là rùa gây sự sao?
"Lâm Phóng kia đang tiến hành thức tỉnh huyết mạch."
Thái Thượng Lão Quân nói một câu.
Thái Bạch Kim Tinh thần sắc trì trệ, lâm vào suy tư, nói: "Lão Quân à, chẳng lẽ đến bây giờ Lâm Phóng vẫn chưa thức tỉnh huyết mạch? Điều đó không thể nào, hắn dù sao cũng đã là Thiên Tiên rồi mà."
Yêu quái tu hành chính là đang phản tổ.
Theo tu vi thâm sâu, tự thân huyết mạch từ phàm đến thần có một sự chuyển biến. Đến cấp độ Thiên Tiên này, trong thân thể cho dù không có gì đặc thù về huyết mạch, thì tự thân huyết mạch cũng sẽ sinh ra một sự biến đổi về chất, sáng tạo ra một giống loài mới, quá trình này cũng là thức tỉnh huyết mạch.
Lão Quân lắc đầu.
"Không, hắn đã tiến hành một lần thức tỉnh huyết mạch rồi."
"Nguyên nhân chính là như vậy, ta mới cảm thấy nghi ngờ."
"Trong Tam Giới không phải là không có sinh linh có thể tiến hành hai lần thức tỉnh huyết mạch, nhưng bọn họ đều là hướng tầng thứ cao hơn để thức tỉnh, dùng tầng huyết mạch cao hơn bao trùm lên tầng huyết mạch dưới."
Thái Bạch Kim Tinh nháy mắt, nói: "Lâm Phóng không giống?"
Lão Quân: "Hắn là hướng ngang để thức tỉnh."
"Huyết mạch của bản thân hắn, tuy không biết là gì, nhưng đã là huyết mạch cấp cao nhất trong Tam Giới, so với huyết mạch tổ tông của rùa đen kia cũng không kém bao nhiêu."
"Nhưng hắn bây giờ lại đã thức tỉnh một huyết mạch, cũng là huyết mạch đỉnh tiêm của tam giới."
Thái Bạch Kim Tinh hít một ngụm khí lạnh.
"Tê!!"
"Kẻ này khủng bố như vậy!!"
Hắn không khỏi thốt ra một câu cảm khái.
Nếu là huyết mạch thượng tầng bao trùm huyết mạch hạ tầng, trên cơ bản tương đương với thay máu, từ một huyết mạch cặn bã, đổi thành một huyết mạch trâu bò.
Còn Lâm Phóng thì trong thân thể lại đồng thời tồn tại hai loại huyết mạch, hơn nữa đều là huyết mạch cấp cao nhất của tam giới.
Điều này sao không khiến cho Thái Bạch Kim Tinh cảm thấy chấn kinh.
Chẳng lẽ hắn không sợ huyết mạch xung đột hay sao?
Hai huyết mạch trong thân thể hắn, nhất định sẽ sống hài hòa, không đánh nhau sao?
Nhưng còn chưa để cho hắn hết chấn kinh, đã nghe Lão Quân lại mở miệng: "Mà cái này còn không phải điều khiến ta khiếp sợ nhất, ta không nghĩ ra là hắn làm cách nào miễn nhiễm được kiếp khí."
Lại miễn nhiễm?
Thái Bạch Kim Tinh nhìn Lão Quân: "Lão Quân, hắn không sao chứ?"
Nếu lần trước là may mắn, vậy lần này là gì?
Chắc chắn!! Đến lần thứ ba thì không còn gì bàn cãi, Lâm Phóng nhất định là có thủ đoạn gì có thể miễn nhiễm kiếp khí, có thể chuyện này là thật sao? Đây chính là kiếp khí đấy, thứ đã hố chết vô số đại năng, khiến Thông Thiên Giáo Chủ tự bế đến tận bây giờ đấy.
Thái Bạch Kim Tinh cảm thấy đầu mình như có hai người đang đánh nhau vậy.
"Không sao cả."
"Ngươi nhìn kỹ đi, hắn đang tu luyện."
Ai cũng biết, kiếp khí nhập vào người thì tạp niệm nổi lên, người cũng sẽ trở nên phiền não, khó mà bình tâm tĩnh khí, chớ nói chi đến tu luyện.
Mà lại bọn họ còn không tự biết, không phát hiện ra vấn đề.
Từng người đều biến thành não tàn.
Đây mới là chỗ đáng sợ nhất của kiếp khí, khiến ngươi sắp chết đến nơi rồi vẫn không thấy có vấn đề gì.
Thái Bạch Kim Tinh chăm chú nhìn, quả nhiên phát hiện Lâm Phóng dù đã ngủ say, nhưng công pháp của hắn vẫn đang vận chuyển, đồng thời hiệu suất cũng không thấp, xung quanh kiếp khí cũng nhân cơ hội chậm rãi tiến vào trong cơ thể hắn.
Lão Quân cũng đang nhìn.
Ánh mắt của hắn dần dần sâu thẳm, thần tình nghiêm túc, khiến người ta không nhìn ra được tâm tư dao động.
Thật ra trong lòng ông đã dậy sóng rồi.
Thái Bạch Kim Tinh không nhìn ra, nhưng ông lại nhìn rõ ràng, theo công pháp vận chuyển, Lâm Phóng đang từ từ hấp thu kiếp khí, đồng thời biến hóa nó để sử dụng cho bản thân, tựa như kiếp khí là một loại linh lực đặc thù vậy.
Nguyên nhân chính là như vậy, nên ông mới cảm giác được Tây Du đại kiếp đang từ từ suy yếu.
Lâm Phóng giống như một con chuột nhỏ rơi vào vại gạo, mà những kiếp khí này chính là gạo.
"Chẳng lẽ là có liên quan đến huyết mạch của hắn?"
Thái Thượng Lão Quân trong lòng thầm nghĩ: "Lần trước là huyết mạch Nhược Thủy, lần này là huyết mạch kiếp khí? Ừm... tuy là khó tưởng tượng, nhưng cũng không phải không thể."
"Huyết mạch Nhược Thủy kia cũng chưa từng nghe nói đến, bây giờ lại thêm một huyết mạch kiếp khí cũng không có gì để trách móc nhiều."
Việc Lâm Phóng đã thức tỉnh huyết mạch Nhược Thủy, vốn dĩ không thể giấu được.
Lão Quân rất nhanh liền phát hiện.
Chỉ là khi đó, ông cảm thấy cũng chẳng có gì trở ngại, coi như là có thêm một tiểu ô quy mang huyết mạch Nhược Thủy, cũng không tăng thêm biến số gì, tất cả đều nắm trong tay!!
Mẹ nó... thật muốn đấm chết chính mình khi đó.
"Mà lại trước đó hắn cũng đã hấp thụ qua kiếp khí, có lẽ chính vào lúc đó, khiến hắn thức tỉnh được huyết mạch có thể hấp thu kiếp khí, cũng không biết có thể khống chế kiếp khí hay không."
"Nếu như có thể thì..."
Hai mắt Lão Quân lóe lên.
Lúc này, Lâm Phóng vẫn đang đắm chìm trong vui sướng vì thu hoạch được điểm vạn năng.
Hoàn toàn không phát hiện ra bởi vì sự thao tác của mình, mà Lão Quân sinh ra một loại hiểu lầm nào đó, đồng thời sinh ra một loại ý đồ không tốt nào đó với hắn.
"Lão Quân, vậy chúng ta giờ làm thế nào?"
Thái Bạch Kim Tinh nhìn ông.
Lão Quân thu lại suy nghĩ, lắc đầu nói: "Không cần làm gì cả, đợi hắn thức tỉnh huyết mạch xong đã."
Giờ phút này, ông đã hoàn toàn chắc chắn sự biến hóa của Lâm Phóng là do huyết mạch mang tới.
Dù sao trước đây, Lâm Phóng chưa từng hiện ra năng lực hấp thụ kiếp khí, chỉ mới gần đây bỗng nhiên có năng lực này, thêm vào chuyện thức tỉnh huyết mạch hôm nay.
Trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy.
Ông theo bản năng cảm thấy, năng lực hấp thụ kiếp khí của Lâm Phóng, là do huyết mạch đi kèm.
"Ngươi đi nói với Ngọc Đế một tiếng, Lâm Phóng này chúng ta phải chú trọng lôi kéo, hắn có thể hấp thụ kiếp khí."
Lão Quân ôn tồn nhìn Thái Bạch Kim Tinh.
Mà Thái Bạch Kim Tinh nghe vậy, con mắt trợn to, miệng há lớn, thân thể cũng bắt đầu run rẩy nhẹ, cả người ngây ra tại chỗ, một biểu hiện kinh ngạc đến ngây người tiêu chuẩn.
"Hút, hấp thụ kiếp khí!!"
Thái Bạch Kim Tinh run rẩy nói ra câu này.
Lão Quân sau khi nói xong, liền thu hồi ánh mắt, không thèm quan tâm đến Thái Bạch Kim Tinh đang kinh hãi.
Một lát sau, Thái Bạch Kim Tinh hoàn hồn.
Trong ánh mắt của hắn vẫn còn mang theo chút chấn kinh, nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với vừa nãy: "Lão Quân, chuyện này khó lường thật, thật sự muốn nói với bệ hạ sao?"
Lão Quân quay đầu nhìn hắn.
Thái Bạch Kim Tinh ngượng ngùng cười một tiếng: "Ta đây chẳng qua lo lắng bệ hạ chơi với lửa có ngày chết cháy sao."
"Ngài cũng không phải không biết, vị bệ hạ này của chúng ta thoạt nhìn thì không quá quan tâm, cả ngày chỉ biết hưởng thụ, tuy nhiên lại chưa bao giờ nghĩ đến việc thật sự nắm giữ tam giới trong tay."
Thật ra cái này cũng không thể trách Ngọc Đế được.
Tuy rằng nói hắn là Chí Tôn tam giới, có thể Tây Ngưu Hạ Châu là của Phật Giáo, Đông Thắng Thần Châu là của Đạo Giáo, Bắc Câu Lô Châu là Yêu Quốc, chỉ có Nam Thiệm Bộ Châu là do hắn quản, còn bị Phật, Đạo, Yêu ba thế lực không ngừng xâm nhập.
Cái này dù là ai, ai chịu nổi?
Cho nên sau khi Ngọc Đế ổn định tam giới, dứt khoát buông tay mặc kệ.
Các ngươi thích làm gì thì làm, lão tử không quản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận