Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 346:: Thiên Đình mất mặt lớn

Chương 346: Thiên Đình mất mặt lớn
Các loại Thái Bạch Kim Tinh đuổi tới Lăng Tiêu Bảo Điện, các tiên gia đều đã đến đông đủ. Thái Bạch Kim Tinh vừa đi vào, liền thấy ở giữa đặt hình ảnh, hình ảnh kia còn di động được, bên trong Câu Trần Đại Đế để trần nửa người dưới, cái kia thứ gì cứ hất lên hất xuống. Ngọa Tào!! Tình huống này là thế nào a?? Thái Bạch Kim Tinh đều ngây người. Hắn liếc nhìn vào trong, mọi người ở đây nhìn hắn bằng ánh mắt khác nhau. Có người cười trên nỗi đau của người khác. Có người thì lo lắng. Thái Bạch Kim Tinh hiểu rõ hôm nay phen này coi như không dễ chịu rồi. Câu Trần Đại Đế là cùng hắn xuống dưới chấp hành nhiệm vụ, hiện tại không chỉ chân linh trở về Phong Thần bảng, mà còn bị Lâm Phóng cho phát những hình ảnh kích thích như vậy. Chuyện này nếu truyền ra ngoài, uy nghiêm của Thiên Đình ở tam giới liền chẳng còn gì. Hắn cẩn thận từng li từng tí đi đến trước mặt Ngọc Đế. “Bệ hạ.” Ngọc Đế nhìn hắn, mặt mày ủ rũ, giọng điệu cứng nhắc nói “Ngươi đến giải thích cho ta một chút, chuyện này là chuyện gì xảy ra?” Thái Bạch Kim Tinh toàn thân run rẩy, mặt mũi ủy khuất. “Cái này......”“Bệ hạ, ta đây cũng không biết a.” Sự tình không thể kể chi tiết ở chỗ này, hắn chỉ có thể giả bộ hồ đồ trước đã. Ngọc Đế trừng mắt liếc hắn một cái, cũng biết bây giờ không phải lúc để nói nhiều. Thái Bạch Kim Tinh thấy hắn không tiếp tục truy cứu, liền cười nói: “Bệ hạ a, ta cảm thấy hiện tại việc cấp bách trước mắt, là tranh thủ khi sự tình chưa lan rộng, phải phong tỏa ngăn chặn tin tức.” “Dù sao chuyện này liên quan đến uy nghiêm của Thiên Đình ta.” Hắn không nói thì thôi, vừa nói đến là Ngọc Đế vốn dĩ đang đè nén lửa giận, nay liền bùng lên. “Ép?” “Làm sao ép?” “Cái tên Lâm Phóng đó trực tiếp chia cái hình ảnh này ra thành mấy trăm ngàn bản, rải đến Linh Sơn, đại hán, Côn Lôn, Yêu Quốc, còn cả Thiên Đình chúng ta.” “Ngươi nói cho ta biết làm sao mà ép được hả!!” Ngọc Đế tức giận nhìn hắn. Thái Bạch Kim Tinh biết mình lỡ lời, liền cúi đầu không dám nói nữa. Nhưng trong lòng hắn thì sóng gió nổi lên ầm ầm. Cái này... Cái này truyền rộng quá rồi đi. Đạo, phật, nhân, yêu, tiên, các loại thế lực lớn đều đủ cả. Cái này thì làm sao mà ép được!! Ép cái rắm gì nữa. Thiên Đình đừng nghĩ đến chuyện vãn hồi hình tượng, cứ nằm ngửa ra đi là vừa. Lần này Thái Bạch Kim Tinh cũng không biết phải làm sao bây giờ. Nhưng cho dù xử lý thế nào đi nữa, một điều có thể khẳng định là, đến khi Câu Trần Đại Đế tỉnh lại từ Phong Thần bảng, trong lòng hắn nhất định sẽ cực kỳ suy sụp. “Cái này… hay là chúng ta cứ đánh chết không nhận.” Thái Bạch Kim Tinh nhịn hồi lâu, mới thốt ra được một câu như thế. Đánh chết không nhận là chắc chắn rồi. “Nhưng mà phải giả vờ là Câu Trần Đại Đế vẫn luôn ở trên thiên đình, cho tới giờ chưa từng ra ngoài, sau đó quảng bá khắp nơi, kèm thêm một ít tin tức bát quái giả gây sự chú ý.” “Vậy thì chuyện của Câu Trần Đại Đế sẽ giải quyết được.” Ngọc Đế nghe thấy, thấy cũng đúng là một biện pháp. “Vậy cái tin bát quái giả đó thì sao?” Thái Bạch Kim Tinh tiếp lời: “Tốt nhất là phải có mức độ ảnh hưởng không kém gì chuyện của Câu Trần Đại Đế mới được, ví dụ như chuyện Phật Tổ và Quan Âm có một chân chẳng hạn.” Ngọc Đế: “......” Vương Mẫu: “......” Như Lai: “......” Quan Âm: “......” Ngay sau đó, hai người bọn họ liền xuất hiện ở Thiên Đình. Vốn dĩ Như Lai chỉ định tới xem phản ứng của Thiên Đình ra sao. Nào ngờ vừa mở thần thông lên, đã nghe thấy Thái Bạch Kim Tinh muốn dàn dựng chuyện của mình. Đúng là khéo quá đi mà!! Giờ khắc này, Như Lai có một loại xúc động muốn dùng Ngũ Chỉ Sơn đè Thái Bạch Kim Tinh xuống, để hắn thay Tôn Ngộ Không trở thành người ứng kiếp. Dù cho Quan Âm đại sĩ có công phu dưỡng khí tốt đến thế nào đi nữa, khóe miệng cũng phải run lên mấy cái. “Thái Bạch Kim Tinh của Thiên Đình quả nhiên danh bất hư truyền.” Giọng của Quan Âm đại sĩ điềm tĩnh nói một câu. Thái Bạch Kim Tinh đương nhiên không cho rằng đó là khen hắn, hắn rụt cổ lại, có thể cảm giác rõ ràng hai đạo sát ý đang quẩn quanh trên người hắn. Ban đầu Ngọc Đế thật sự có ý muốn tham khảo một chút ý kiến của Thái Bạch Kim Tinh. Thế nhưng, khi thấy Quan Âm và Như Lai đã giá lâm, lập tức dẹp ý định này đi. Hắn nghiêm mặt nhìn Thái Bạch Kim Tinh nói: “Phật Như Lai của Linh Sơn, đó là minh hữu của chúng ta, sao ngươi lại có thể có ý nghĩ như vậy, về sau đừng có suy nghĩ kiểu đó nữa.” Sau khi răn dạy Thái Bạch Kim Tinh xong. Hắn lại nhìn sang Phật Như Lai bên này, cười nói: “Thế Tôn sao lại đến đây?” Phật Như Lai nhắm mắt nói: “Bẩm Đại Thiên Tôn, ta đến là vì chuyện này.” Hắn chỉ vào hình ảnh ở giữa Lăng Tiêu Bảo Điện. Nói xong, hắn không cần phải nói nhiều nữa, mà im lặng đứng sang một bên, hắn không lên tiếng, Quan Âm Bồ tát đương nhiên cũng không nói gì. Ngọc Đế nhìn Quan Âm Bồ Tát và Phật Như Lai không nói lời nào. Lập tức hiểu ra ý của bọn họ. “Vậy, tất cả các ngươi lui xuống đi.” Hắn phất tay, cho chúng tiên gia lui xuống, hắn có chuyện muốn bàn với Phật Như Lai. “Thái Bạch Kim Tinh, ngươi ở lại một lát.” Thái Bạch Kim Tinh vốn định theo các tiên gia ra ngoài, nghe câu này của hắn xong, mặt khổ sở liền đứng lại. Hắn mặt mũi sợ sệt nhìn sang Phật Như Lai đang vững như lão cẩu ở bên cạnh. Ngọc Đế bèn cho hắn một ánh mắt trấn an. Lúc này hắn mới yên lòng trở lại. Đợi các tiên gia đã đi gần hết, trong toàn bộ Lăng Tiêu Bảo Điện chỉ còn lại Ngọc Đế, Thái Bạch Kim Tinh, Quan Âm Bồ Tát và Phật Như Lai. Ngọc Đế cười nói: “Thế Tôn có gì muốn nói cứ nói.” Phật Như Lai trước hết là chắp tay, làm đủ các quy củ xong mới nói: “Đại Thiên Tôn không biết đấy thôi. Sự tồn tại của Lâm Phóng đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến vận hành bình thường của Tây Du.” “Cho nên Linh Sơn chúng ta quyết định trong hành động lần này sẽ giúp Thiên Đình diệt trừ Lâm Phóng.” Hai bên đều rất ăn ý không nhắc lại chuyện vừa rồi. Dù sao hiện tại Linh Sơn và Thiên Đình cũng đang là quan hệ hợp tác, vì đại kế Tây Du, vì sự trỗi dậy của Phật giáo, chút chuyện nhỏ này Phật Như Lai còn không để vào lòng. Thái Bạch Kim Tinh nghe xong, tâm tình lập tức bắt đầu vui vẻ. Vốn dĩ hắn đang suy nghĩ, sau khi Câu Trần Đại Đế thất bại thì phải đi tìm ai để nhờ giúp đỡ. Nào ngờ Phật Như Lai lúc này lại tìm đến. Đúng là kịp thời quá. Nụ cười trên mặt Ngọc Đế cũng chân thành hơn không ít, nói: “Vậy thì làm phiền Thế Tôn rồi, chỉ là tên Lâm Phóng kia thủ đoạn nhiều vô kể, Thiên Đình ta cũng đã thiệt hại không nhỏ, nếu Linh Sơn muốn diệt trừ hắn thì vẫn là phải chuẩn bị thật kỹ mới được.” Sau đó hắn nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh. Thái Bạch Kim Tinh lập tức hiểu ra. “A.” Hắn biết, tới lượt mình lên tiếng rồi. “Tên Lâm Phóng đó xảo trá đa đoan, hơn nữa thủ đoạn vô cùng quỷ dị.” “Theo ta dò xét trong lần hành động vừa rồi thì hắn có một loại năng lực hư hóa, có thể miễn nhiễm tất cả công kích, còn có một loại năng lực khiến người ta gặp xui xẻo, ngoài ra hắn còn có thể điều khiển Nhược Thủy.” Hắn kể hết tất cả tình báo mình nắm được ra. “Đúng rồi, bên cạnh hắn còn có Côn Bằng đi theo, ta hoài nghi chuyện này có liên quan đến thế lực sau lưng hắn.” Cho tới nay, Thiên Đình đều rất hứng thú về hậu trường của Lâm Phóng. Nhưng bối cảnh của hắn thật sự quá sạch sẽ. Thiên Đình không điều tra ra được gì cả. Lần này rốt cuộc cũng lộ ra chút manh mối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận