Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 703:: tồn tại hư vô hóa

Chương 703: Tồn tại hư vô hóa
Như đã tìm được đạo, vậy sự tình tiếp theo liền trở nên rất đơn giản, Lâm Phóng chỉ cần lợi dụng thiên phú của mình để cảm ngộ đại đạo, tiến tới có được lĩnh ngộ là được.
Quá trình này đại khái chia làm hai bước.
Bước đầu tiên cảm ngộ thiên phú của mình, hiểu rõ nó, phá giải nó, cuối cùng tiêu hóa nó.
Bước thứ hai lợi dụng thiên phú của mình sáng tạo ra thần thông mới.
Trên thế giới này có rất nhiều thần thông có thể học tập, như ba đầu sáu tay, pháp tướng thiên địa, những thần thông này đều do sinh linh trong lúc ngộ đạo sáng tạo ra.
Như Lâm Phóng bây giờ đang làm một dạng.
Hiểu rõ thiên phú, cũng phát triển nó, sáng tạo ra pháp môn thuộc về mình.
Đây cũng là đạo của Lâm Phóng.
Hư hóa.
Hoặc phải nói là hư vô chi đạo!!
Thời gian từng giờ trôi qua, khí tức của Lâm Phóng càng ngày càng yếu.
Mỗi ngày Nữ Oa Nương Nương đều nhìn hắn một chút, đảm bảo Lâm Phóng không xảy ra chuyện gì, mãi cho đến ngày thứ tám mươi mốt... Lâm Phóng bắt đầu trở nên không đáng chú ý.
Bởi vì Nữ Oa Nương Nương hôm đó quên mất việc xem hắn.
Hay là Ngư Tiểu Lộ nhắc nhở, Nữ Oa Nương Nương mới nhớ lại còn có một con rùa đen như vậy.
Sau đó Nữ Oa Nương Nương liền trở nên hứng thú.
Rốt cuộc Lâm Phóng tiểu tử này ngộ đạo được điều gì, mà có thể ảnh hưởng đến cả nàng.
Trong những ngày tiếp theo, Nữ Oa Nương Nương bắt đầu càng thêm chuyên chú chú ý đến Lâm Phóng, thế nhưng theo thời gian trôi qua, sự chuyên chú của nàng cũng trở nên sâu sắc, nhưng vẫn như cũ mỗi ngày chỉ nhìn một chút.
Chỉ là, trước kia chỉ là một sợi suy nghĩ chú ý, hiện tại phải mất hơn một ngàn suy nghĩ mới có thể nhớ tới việc nhìn một chút.
Quỷ dị!!
Nữ Oa Nương Nương tính toán một chút.
Lâm Phóng hiện tại đứng trước mặt thiên tiên, thì thiên tiên cũng sẽ không nhìn hắn nhiều hơn một chút.
Mà địa tiên sẽ không có một chút ấn tượng gì về hắn.
Chỉ có kim tiên mới có thể nghĩ đến việc chú ý hắn, cũng lưu lại chút ấn tượng.
Là bảo mệnh thần kỹ sao?
Cứ như vậy lại qua một thời gian rất dài.
Lâm Phóng cuối cùng hoàn toàn biến mất như trước khi tỉnh lại.
Sở dĩ nói là hoàn toàn biến mất, là bởi vì càng về sau, Nữ Oa Nương Nương phát hiện gia hỏa này không giống như đơn thuần vặn vẹo lực chú ý của người khác, càng giống như đang tự ra tay với chính mình, đem mình cắt ra khỏi thế giới.
Ngay hai ngày trước, liên hệ giữa Lâm Phóng và thế giới chỉ còn lại một sợi dây nhỏ.
Yếu ớt đến mức Nữ Oa Nương Nương kéo một cái liền có thể làm nó đứt gãy.
Thế nhưng ngay trong khoảnh khắc Lâm Phóng tỉnh lại, liên hệ giữa hắn và thế giới lại cấp tốc trở nên chặt chẽ.
“Thần kỳ!!”
Nữ Oa Nương Nương cẩn thận quan sát.
Nhưng cho dù là nàng cũng không nhìn ra Lâm Phóng đã làm thế nào.
Lâm Phóng lúc này thì lại đắc ý: "Hắc hắc, nào chỉ là thần kỳ, nương nương ngài nếu biết bản chất chiêu này của ta, đoán chừng sẽ giật mình cho xem.”
“Vậy ngươi nói xem?”
“Nói chứ sao.”
"Tin tưởng ta vậy sao?"
Nữ Oa Nương Nương có chút ngoài ý muốn, đây chính là căn bản đại đạo của Lâm Phóng.
"Nương nương nếu muốn đối phó ta, ta cũng không ngăn được, nói hay không đều phải chết, vậy hay là nói đi."
Lâm Phóng nhún vai, nói tiếp: “Tính toán không nói những điều này, bản chất chiêu này của ta là tồn tại, ta đem sự tồn tại của chính mình hư vô hóa ở một khái niệm, cho nên ta mới có thể thoát ly liên hệ với thế giới.”
Tồn tại hư vô hóa?
Nữ Oa Nương Nương hơi nhíu mày, nhưng sau đó liền hiểu ra.
“Thảo nào ta lại thường xuyên quên ngươi.”
Tồn tại còn không có, vậy làm sao có thể nhớ được.
Lâm Phóng cái này căn bản không phải đang vặn vẹo nhận thức của nàng, mà là thế giới đang vặn vẹo nhận thức của nàng.
"Có phải lợi hại lắm không?"
Lâm Phóng một mặt hưng phấn.
Nữ Oa Nương Nương từ tận đáy lòng gật đầu: "Xác thực rất lợi hại."
Nếu đại đạo này của Lâm Phóng thật sự đi thông, vậy tiên thiên sẽ đứng ở thế bất bại, chỉ có hắn đánh người khác, chứ người khác đừng hòng động đến một ngón tay của hắn.
Bất quá chiêu này mạnh thì mạnh, nhưng tai hại cũng không nhỏ.
“Nếu ta đoán không sai, một khi ngươi hoàn toàn cắt đứt liên hệ với thế giới, thì sẽ không thể nào kết nối lại đúng không?”
Lâm Phóng gật đầu: “Đúng là như vậy, bất quá…”
“Ngươi cứ nghe ta nói đã.”
Nữ Oa Nương Nương không đợi hắn nói xong đã ngắt lời.
Lâm Phóng sửng sốt một chút, lời vừa đến miệng lại nuốt trở vào.
Nữ Oa Nương Nương nói tiếp: "Về sau ngươi đối chiến với người, quyết không thể quá ỷ lại vào chiêu này."
“Một chiêu tuyệt kỹ mà dùng nhiều lần, thì rất có thể bị người khác nhằm vào, thứ hai ta sợ ngươi làm quá, trực tiếp cắt đứt liên hệ với thế giới, hoàn toàn biến mất, đến lúc đó e là chư thiên vạn giới cũng khó mà tìm được ngươi.”
Tồn tại còn không có, vậy làm sao mà tìm?
Lâm Phóng: “…”
Hắn nhìn Nữ Oa Nương Nương đang chăm chú nhắn nhủ mà trong nhất thời không biết nên nói gì.
Lâm Phóng lúc này trong lòng lại sinh ra một chút cảm động.
"Ta biết rồi."
Hắn quay đầu qua, chẳng hề để ý nói một câu.
Sau đó, một nắm đấm trắng hồng liền đập vào gáy hắn.
"Không phải biết, là nhất định phải nhớ kỹ!!"
“Được, được.” Lâm Phóng ôm đầu ủy khuất nhìn Nữ Oa Nương Nương, gật đầu lia lịa như gà con mổ thóc.
Lúc này Nữ Oa Nương Nương mới hài lòng thu tay về.
“Nếu ngươi đã thành công ngộ đạo, vậy thì tiếp tục phái phân thân xuống đi, chủ thể tiếp tục ở lại đây diễn hóa thế giới, đúng rồi, thế giới của ngươi diễn hóa đến bước nào rồi?”
“Đến thời đại nông nghiệp rồi, mấy tôn giáo lớn cũng đã xuất hiện.”
“Vậy sao, vậy ngươi có thể triệu hoán người trong thế giới đến thế giới này được không?”
"Có thể."
"Vậy thì làm cái thượng giới làm gì..."
“Cái này thì, ta vẫn muốn tự mình phát triển một chút, tạm thời chưa nghĩ đến.”
“Thôi đi.”
Tuy nói tam giới và các thế giới này liên hệ cũng không sâu, nhưng chung quy là ở gần nhau.
Nếu muốn diễn hóa thành hạ giới, chủ động làm sâu sắc liên hệ với tam giới, vậy chắc chắn sẽ có được sự trợ giúp nhiều hơn từ Hồng Quân, thế giới diễn hóa cũng sẽ nhanh hơn, có thể cứ như vậy, nàng cũng sẽ đánh mất càng nhiều quyền khống chế thế giới.
Nữ Oa Nương Nương tạm thời có chút do dự.
Bất quá Lâm Phóng dù không có ý định phát triển thế giới của mình thành hạ giới, nhưng lại có thể triệu hoán người tới.
Điện anh linh để đó cũng là để đó, chi bằng cho mình dùng một chút.
Chờ về đến nơi, Lâm Phóng một lần nữa khoác lên mình chiếc áo gi-lê người sáng lập, xuất hiện tại điện anh linh, đánh thức những anh linh đã hòa vào quy tắc thế giới, bất tử bất diệt.
Hắn tùy tiện điểm mấy người, sau đó trước khi các anh linh kịp phản ứng, liền bị truyền tống đi.
Đến khi bọn họ xuất hiện lại, thì đã ở bên cạnh Lâm Phóng (phân thân).
“Chủ.” Các anh linh đồng loạt quỳ xuống.
Đang yên đang lành tự nhiên chạy đến bên cạnh Thần Sáng Thế, thì ai mà không quỳ.
Huống chi bản thân bọn họ đã là những người hâm mộ cuồng nhiệt của Thần Sáng Thế.
"Đứng lên đi."
Lâm Phóng ra vẻ uy nghiêm.
Toại Nhân Thị là người đầu tiên đứng lên, nhìn xung quanh: "Chủ, đây là nơi nào?"
Lâm Phóng giải thích: "Đây là thế giới ta sinh sống."
“Thế giới chủ sinh sống!!”
Các anh linh ở đây đồng loạt hít sâu một hơi.
Các ngươi luyện tập trước rồi hả?
Hơn nữa mỗi một người đều là đại lão, có cần thiết phải kinh ngạc vậy không?
Lâm Phóng nhìn động tác đồng đều của bọn họ, không hiểu sao lại có một cảm giác không hài hòa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận