Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 160:: khủng bố như vậy tiểu ô quy

Chương 160: Con rùa nhỏ đáng sợ như vậy
Các loại yến tiệc kết thúc, Quan Âm tùy tiện tìm lý do liền vội vàng rời khỏi hiện trường.
"Bồ Tát, thế nào rồi?" Diêm La Vương ở chỗ Quan Âm sau khi trở về liền vội vàng hỏi.
Hắn ở trên không trung nhìn không được rõ lắm.
Mà Quan Âm tuy trên mặt như thường, nhưng trong ánh mắt vẫn mang theo chút kinh hãi, nàng nhìn về phía Diêm La Vương, nói: "Nhất định phải nhanh chóng giải quyết chuyện con khỉ kia."
"Ngoài ra, con rùa nhỏ nhất định phải diệt trừ." Quan Âm lúc này nhớ tới những kế hoạch và sắp xếp của Lâm Phóng, vẫn còn có chút lạnh người.
Nếu thật sự để hắn thành công, cái đám Yêu tộc lộn xộn kia sẽ trong thời gian cực ngắn được thống nhất, trở thành một sợi dây thừng, đến lúc đó toàn bộ Hoa Quả Sơn sẽ nhảy lên trở thành thế lực hàng đầu tam giới.
Hơn nữa nếu tiền lệ này mở ra, sau này Yêu tộc sẽ bắt chước theo, hậu họa sẽ vô tận.
Nhưng Diêm La Vương nghe lời Quan Âm nói lại ngơ ngác cả người.
Rùa nhỏ?
Rùa nhỏ nào?
Lần này chúng ta tới không phải để xem con khỉ kia giở trò quỷ gì sao? Tại sao lại lôi ra chuyện con rùa nhỏ?
Trên đầu Diêm La Vương, mắt thường cũng có thể thấy hiện lên một loạt dấu chấm hỏi.
Quan Âm thấy vậy, giải thích: "Ta vừa mạo hiểm đi vào, đã điều tra hết thảy, con khỉ kia sở dĩ trở nên kỳ quái như vậy, đều là do con rùa nhỏ kia gây ra."
"Mà con rùa nhỏ này tu vi cực kỳ cao thâm, ngay cả ta cũng nhìn không thấu."
"Tuy vẻ ngoài hắn giống Địa Tiên, nhưng tu vi thực sự tuyệt đối không chỉ có vậy."
"Hơn nữa kẻ này gian xảo đa đoan, ngay cả ta cũng suýt chút nữa bị lừa." Quan Âm nhớ tới câu hỏi vừa rồi của Lâm Phóng.
Vẫn như cũ là một thân mồ hôi lạnh.
Không thể nghĩ tới, tuyệt đối không thể nghĩ tới, bên trong có hố to mà!!
Diêm La Vương nghe càng ngơ ngác.
Rùa nhỏ? Địa Tiên? Tu vi cực sâu, gian xảo đa đoan? Nhưng câu nói cuối cùng của Quan Âm lại khiến hắn khắc ghi trong lòng, ngay cả Quan Âm còn suýt bị lừa? Trong tam giới có từ bao giờ một con rùa nhỏ đáng sợ như vậy vậy!!
"Vậy Bồ Tát không sao chứ?"
"Ta thì ngược lại không sao, nhưng chuyện này nhất định phải nhanh chóng giải quyết." Quan Âm nhìn chăm chú hắn.
Diêm La Vương gật đầu, nói: "Chi bằng thế này, Đại Sĩ Tiên cùng ta đi một chuyến lên Thiên Đình, đem mọi chuyện nói rõ ràng với Ngọc Đế, để Thiên Đình coi trọng."
Quan Âm hơi suy nghĩ rồi đồng ý.
Sau đó, hai người tới Thiên Đình.
Đợi đến khi Ngọc Đế nghe xong Quan Âm miêu tả, trong lòng cũng một đám thảo nê mã đang chạy.
"Ở bên kia núi, bên kia biển, có một đám thảo nê mã!!"
Ngọc Đế nhìn Thái Bạch Kim Tinh đứng bên cạnh: "Lúc này, đừng có mà lồng tiếng nữa, mau nghĩ biện pháp cho trẫm đi, con khỉ này lại để cho phát triển thế lực, hắn có khả năng này sao?"
"Bệ hạ, xem ra bây giờ hắn đúng là có." Thái Bạch Kim Tinh cũng rất bất lực.
Đến nước này rồi, còn nghĩ biện pháp gì nữa, cứ từ từ làm thôi.
Chúng ta còn có thể dùng đại quân ép buộc sao? Vậy chẳng phải chúng ta sẽ thành vai phản diện thôi sao!!
Ngọc Đế: "......"
Hắn trừng mắt Thái Bạch Kim Tinh, nếu không phải Thái Bạch Kim Tinh bình thường coi như đắc lực, bây giờ hắn đã muốn đem Thái Bạch Kim Tinh cắt c..h..é.m, c..h..ặ..t thành bánh nhân t..h..ị.t rồi.
"Bệ hạ, trên thực tế lão thần cảm thấy, việc cấp bách vẫn là phải đem con khỉ kia nhét vào địa phủ."
"Nếu mọi thứ cứ làm từ từ, vậy sự kiện này coi như kết thúc luôn." Cảm nhận được ánh mắt sát khí của Ngọc Đế, Thái Bạch Kim Tinh rụt cổ một cái.
Ngọc Đế lại nhìn Diêm La Vương.
Diêm La Vương liền chắp tay: "Thần sẽ xuống dưới làm ngay."
"Ừm." Vẻ mặt Ngọc Đế cuối cùng dịu đi một chút, nói: "Hiền đệ à, việc ngươi làm ta vẫn luôn yên tâm, nhưng chuyện này ngươi vẫn nên cẩn thận cẩn thận lại cẩn thận, tuyệt đối đừng để xảy ra sơ sót."
"Bệ hạ yên tâm." Diêm La Vương thần tình nghiêm túc nói.
Ngọc Đế lại nhìn Quan Âm.
"Còn về con rùa nhỏ kia, Đại Sĩ có gì muốn nói không?" Ở đây, chỉ có nàng đã từng tiếp xúc với Lâm Phóng.
Đương nhiên phải hỏi nàng.
"Rất mạnh." Đây là kết luận Quan Âm đưa ra.
"Con rùa nhỏ đó thân phận không rõ, thực lực không rõ, mục đích không rõ, thậm chí những tin tức này còn do hắn cố ý tiết lộ ra, ta còn suýt chút nữa bị hắn lừa."
Thần bí như vậy sao?
Thái Bạch Kim Tinh nhíu mày, hỏi: "Quan Âm Đại Sĩ thật sự không nhìn ra được gì sao?"
Quan Âm trầm ngâm một lát.
"Ta nghi ngờ, con rùa nhỏ này có thể là người của Thông Thiên Giáo Chủ sắp đặt."
Thông Thiên Giáo Chủ!!
Trong Tam Giới, đã một thời gian rất dài, không còn ai nhắc đến cái tên này.
Mọi người đều biết, kể từ sau trận Phong Thần, Tiệt Giáo suy tàn, Thông Thiên Giáo Chủ vẫn luôn ở ẩn, đến giờ vẫn an phận ở nhà.
Hơn nữa nếu không có gì bất ngờ, hắn cũng sẽ mãi mãi ở ẩn.
Dù sao thế giới bây giờ, không phải là thời đại của hắn, cũng không có đất dụng võ cho hắn. Yêu tộc đều thành người người kêu đánh yêu quái.
Còn ai nhớ Tiệt Giáo huy hoàng nữa.
Nhưng bây giờ Quan Âm một câu, lại khiến mọi người ở đây nhớ tới Thông Thiên Giáo Chủ, nhớ tới Tiệt Giáo.
"Hữu giáo vô loại sao?" Ngọc Đế lẩm bẩm.
Quan Âm gật đầu, cười nói: "Bẩm Đại Thiên Tôn, đúng là như thế cho nên ta mới có suy đoán này, nhìn khắp tam giới, có năng lực làm ra chuyện này thì càng thêm ít."
"Mà sắp xếp của con rùa nhỏ kia, lại khiến ta bắt buộc phải cân nhắc tới phương diện này." Quan Âm nhìn Ngọc Đế, sắc mặt nghiêm túc lên.
"Đại Thiên Tôn, nếu Thông Thiên Giáo Chủ thật có ý định mượn tay con khỉ kia, trùng kiến toàn bộ Tiệt Giáo, vậy thì những an bài của chúng ta bao nhiêu năm nay, lại có hiềm nghi tự dời đá đè chân mình."
Ngọc Đế không nói gì.
Chuyện này thật sự quá lớn.
"Vậy theo Đại Sĩ thấy, phải làm thế nào mới tốt?"
Quan Âm nói: "Tự nhiên phải nhanh chóng diệt trừ con rùa nhỏ kia, dập tắt chuyện này từ trong trứng nước."
Ngọc Đế lại nhìn về phía Diêm La Vương.
Diêm La Vương lắc đầu: "Bệ hạ, bên ta còn có nhiệm vụ, nếu mà song song làm cả hai việc, e là người không đủ dùng, bệ hạ mời người khác đi."
Đâu phải nhân thủ không đủ dùng, hoàn toàn là sợ thôi.
Nếu mà thật sự dính tới Thông Thiên.
Vậy mà giết con rùa nhỏ đó, Thông Thiên còn không điên lên liều mạng với hắn sao!!
Đến lúc đó Thông Thiên không làm gì, chỉ cần ném Tru Tiên Kiếm Trận hướng Lục Đạo Luân Hồi thì toàn bộ Địa Phủ liền đại loạn, cho dù là Bình Tâm Nương Nương ra mặt cũng không chắc có tác dụng.
Ngọc Đế lại nhìn Quan Âm.
Quan Âm cũng lắc đầu.
"Đại Thiên Tôn, Phật giáo chúng ta coi trọng chúng sinh bình đẳng, Yêu Tộc cũng nằm trong hàng chúng sinh."
"Nếu Phật Giáo ta ra tay, chính là trái với giáo lý của bản giáo." Đây là Lâm Phóng dùng để gài nàng.
Bây giờ lại bị nàng trực tiếp lấy ra cự tuyệt Ngọc Đế.
Ngọc Đế: "......"
Hắn đương nhiên biết đám người này đang nghĩ gì, ai cũng không muốn dính nhân quả, huống chi là nhân quả của một vị Thánh Nhân, chuyện này chẳng khác gì liều mạng.
Ngay cả Như Lai cũng muốn phải kiêng kị.
Thế là, hắn lại nhìn về phía Thái Bạch Kim Tinh.
Thái Bạch Kim Tinh: "......"
"Ở bên kia núi, bên kia biển, có một đám thảo nê mã!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận