Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 529:: lông khỉ phân thân

Hai người bọn họ đều là Đại La Kim Tiên cảnh giới. Nhưng Hầu Ca mặc kệ là lực lượng, hay là khí thế, đều hơn hẳn Cửu Vĩ Hồ Hoàng một bậc, đánh bại Cửu Vĩ Hồ Hoàng không khó, khó khăn là chiến đấu kế tiếp. Toàn bộ yêu quốc sẽ có liên tục không ngừng cường giả hướng hắn tấn công. Đồng thời sẽ không từ thủ đoạn. “Tốc chiến tốc thắng!!” Hầu Ca cuối cùng quyết định nhanh chóng kết thúc chiến đấu. Bằng không chờ cường giả khác đuổi tới, rất khó đảm bảo bọn họ sẽ cùng nhau quần công chính mình. Hầu Ca tuy thích đánh, nhưng hắn cũng không phải là đồ ngốc. Với lực chiến đấu của hắn, vừa đánh vừa lui còn có thể đánh, nếu mà thật đánh nhiều, sợ rằng sẽ bị vây chết. Nghĩ rõ ràng mọi chuyện, Hầu Ca dẫn đầu hướng phía Cửu Vĩ Hồ Hoàng công tới. Nhưng thực lực của Cửu Vĩ Hồ Hoàng cũng không phải là để trang trí. Sau lưng nàng chín cái đuôi như là chín cái roi thép vô cùng cứng rắn, cứng chọi cứng với kim cô bổng đều không hề yếu thế. Nhưng đây vẫn chưa phải là thủ đoạn mạnh nhất của nàng, nàng mạnh nhất là mị hoặc. Nhất là khi sử xuất trong chiến đấu. Lặng yên không một tiếng động. Mà lại có thể ảnh hưởng tâm trí đối thủ, khiến địch nhân ra tay không còn nhanh nhẹn. Cho nên các Yêu Hoàng khác đều không muốn trêu chọc nàng. Dù sao đánh qua đánh lại, tự nhiên sẽ muốn đem hồ ly vác lên giường đánh, kiểu này căn bản không đánh được. Mấu chốt là ngươi cũng vác không đi. Đánh tới cuối cùng, thường thường Cửu Vĩ Hồ Hoàng chiếm hết tiện nghi không nói, ngươi đánh thì vừa nén giận, lại kiềm chế, chỉ có thể sau đó tự mình tìm yêu quái trút giận một chút, hoặc là tự mình động thủ giải quyết nhu cầu. Mà Hầu Ca cũng không biết điều này, cho nên Cửu Vĩ Hồ Hoàng dự định chơi xỏ hắn một chút. “Hừ!!”“Ngươi nhãi nhép này, thật sự cho rằng ăn chắc bản tôn?” Cửu Vĩ Hồ Hoàng vừa đánh vừa nói. Còn Hầu Ca thì tựa như một cái máy móc tấn công vô tình, thừa dịp nàng nói chuyện liền trực tiếp rút ra một nhúm lông khỉ. Sau đó tiện tay ném đi, hóa thành vô số phân thân. Những phân thân này từ bốn phương tám hướng tấn công Cửu Vĩ Hồ Hoàng, đánh nàng tay chân luống cuống. Thật sự là chịu mấy lần gậy. Mà Cửu Vĩ Hồ Hoàng cũng trong quá trình chiến đấu, lặng lẽ vận chuyển mị hoặc thần thông. Một loại sóng pháp lực rất kỳ lạ lặng yên truyền ra. Những phân thân Hầu Ca bị sóng pháp lực bao trùm thần sắc rõ ràng có chút biến hóa, từng người ra tay có vẻ nặng hơn. “Ngọa tào!!”“Cái gì thế này??” Cửu Vĩ Hồ Hoàng đều sợ ngây người!! Nàng chưa bao giờ thấy qua giống đực có ý chí sắt đá như vậy, thế này mà không động tâm sao? Mấu chốt là, ngươi không tâm động thì thôi. Ngươi ra tay còn ác hơn là sao? Ta dù gì cũng là đệ nhất mỹ nữ yêu quái Bắc Câu Lô Châu, ngươi cứ như vậy không hiểu thương hoa tiếc ngọc sao? Thế nhưng đáp lại nàng lại là vô số gậy kim cô bổng to lớn. Phanh!! Kim cô bổng nện xuống. Cửu Vĩ Hồ Hoàng nghe tiếng bị đập xuống đất. Phân thân của Hầu Ca dần dần tiêu tán, hắn cầm kim cô bổng nhìn Cửu Vĩ Hồ Hoàng bên dưới. “Hoa gì trong hồ trạm canh gác?” Mị hoặc thần thông của Cửu Vĩ Hồ Hoàng thật sự rất mạnh. Hầu Ca cũng quả thật bị ảnh hưởng. Nhưng mà hắn không phải bị mê hoặc, mà là bị dọa. Ai nha!! Ta lão Tôn sao có thể có cảm giác động lòng? Ta không thích hồ ly a. Con hồ ly này lại dám làm loạn tâm cảnh của lão Tôn ta, để ta một gậy đánh cho ngươi răng rụng đầy đất!! Cứ như vậy, Hầu Ca không thèm quan tâm đến mị hoặc thần thông của Cửu Vĩ Hồ Hoàng. Cửu Vĩ Hồ Hoàng ngã mạnh xuống mặt đất, mặt đất bị đập thành một cái hố rất lớn, nàng nằm trong hố, miệng đầy máu tươi, muốn rách cả mắt nhìn chằm chằm Hầu Ca trên bầu trời. “Ngươi, ngươi lại là một tên con nít!!” Nàng chấn kinh. Đường đường Hoa Quả Sơn Sơn đại vương, thế lực lớn trong tam giới đếm trên đầu ngón tay. Dưới trướng Hầu Vương không biết có bao nhiêu oanh oanh yến yến. Sao hắn lại là trai tân được? Tại sao hắn còn là trai tân? Cửu Vĩ Hồ Hoàng thật sự không thể nghĩ ra. Ngươi nói dù ngươi không thích chủng tộc khác, khỉ ngươi luôn yêu thích chứ, khỉ ngươi cũng không động vào!! Rốt cuộc ngươi muốn thế nào? Mà Hầu Ca nhếch miệng, nói: “Ngươi thua rồi.” Cửu Vĩ Hồ Hoàng cắn răng: “Ta không phục.” Nàng tung hoành Bắc Câu Lô Châu lâu như vậy, đây là lần đầu tiên bị yêu quái phá mị hoặc thần thông. Hơn nữa còn là phá bằng cách này. Sao nàng có thể chịu phục. Lúc này Lâm Phóng đi ra, cười nói: “Không phục cũng vô dụng, Hầu Ca là một con khỉ nổi tiếng sắt đá thẳng thắn, chỉ bằng chút mị hoặc này của ngươi, đối với hắn căn bản không có tác dụng gì.”“Ta khuyên ngươi đừng cãi nữa, bằng không chờ lát nữa...... Hắc hắc.” Cửu Vĩ Hồ Hoàng nghiến răng. “Ngươi muốn làm khó dễ ta?” Lâm Phóng xoa xoa hai tay, mặt cười bỉ ổi: “Ngươi cứ thử xem.” Mặt Cửu Vĩ Hồ Hoàng lộ vẻ hơi e ngại. Lúc này nàng bị thương, càng không phải đối thủ của Hầu Vương, nếu gia hỏa Lâm Phóng này thật sự... Vậy chẳng phải là nàng rất thiệt thòi sao. “Hừ! Lần này coi như ngươi lợi hại, ta đi.” Cửu Vĩ Hồ Hoàng cũng đã dứt khoát, nói xong liền bay đi. Lâm Phóng thì phất phất tay. “Tạm biệt ngài.” Chờ thân ảnh Cửu Vĩ Hồ Hoàng biến mất, Lâm Phóng nhìn về phía Hầu Ca, hỏi: “Hầu Ca, bây giờ chúng ta đi đâu?” Hầu Ca thì nhẹ nhàng rút một nhúm lông khỉ, sau đó thổi một hơi. Những lông khỉ này đều biến thành những con khỉ. “Đi!!” Hầu Ca ra lệnh một tiếng. Những con khỉ này liền đi tứ tán. Những con khỉ này không khác gì Hầu Ca, không chỉ có bộ dạng giống nhau, ngay cả dao động linh hồn cũng vậy. Trừ phi có hỏa nhãn kim tinh như Hầu Ca, nếu không căn bản không phát hiện ra. Lâm Phóng thì ngơ ngác nhìn Hầu Ca thao tác. “Hầu Ca, đây là?” Hầu Ca cười hắc hắc, nói: “Ta lão Tôn đâu có ngốc, bọn gia hỏa kia muốn quần ẩu lão Tôn ta, vậy thì cứ tìm bọn ta trước đã.” Lâm Phóng lập tức hiểu!! Uầy ngọa tào, chiêu này của Hầu Ca lợi hại đấy. “Hầu Ca lợi hại a.” Hắn giơ ngón tay cái lên. Nhưng ngay lúc này, Hầu Ca bỗng nhận ra điều gì đó. Ánh mắt hắn khẽ thay đổi, sau đó nói: “Đừng nói nữa, có người đến, nhanh rời khỏi đây.” Sau đó hắn biến thành một con diều hâu bay đi. Lâm Phóng thấy thế, cũng hóa thành một con chim nhỏ, theo sát phía sau. Mà hai người mới bay đến không trung, phía dưới liền có một con cự xà màu lục biến thành màu đen bay tới chiến trường, hắn dừng ở chiến trường cẩn thận quan sát một chút, sau đó đuổi theo một hướng. “Xanh lè ghê.” Lâm Phóng nhìn bóng lưng cự xà, không nhịn được buột miệng nói một câu. “Chúng ta đi, đuổi theo.” Hầu Ca cười hắc hắc. Hắn vỗ cánh mở ra, đuổi theo cự xà mà đi. Lâm Phóng vội vàng đuổi theo. Không bao lâu sau, hai người bọn họ liền đuổi kịp cự xà. Lúc này cự xà đã đuổi kịp một phân thân lông khỉ, bọn họ trực tiếp đánh nhau. Hầu Ca và Lâm Phóng trên bầu trời xem rất thích thú. Không thể không nói, con cự xà này thực lực không tồi, Đại La Kim Tiên cảnh giới, hơn nữa thiên phú thần thông chắc là độc, trong lúc ra tay tỏa ra nọc độc, ăn mòn mặt đất kêu xèo xèo. “Mạnh thật đấy.” Lâm Phóng nói ra. Phân thân Hầu Ca bên dưới đã hơi không ổn, mắt thấy là sắp thua. “Hắc hắc, ta xem Tôn Ngộ Không ngươi mạnh đến đâu, hóa ra cũng chỉ là một tên tép riu, quả nhiên là nghe danh không bằng gặp mặt.”“Loại yêu quái dã lộ xuất thân như ngươi mà cũng muốn làm Yêu Đế?”“Thật đúng là mơ mộng viển vông.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận