Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 176:: thảm liệt 1 chiến

Chương 176: thảm liệt 1 chiến “Đại ca nói rất đúng, cái Hoa Quả Sơn kia trong nháy mắt có thể phá tan!!” “Chúng ta lục đại thánh liên thủ, ở trong Tam Giới cũng xem như một thế lực lớn, cái Hoa Quả Sơn kia không đáng lo.” “Nói không chừng chúng ta lần này đi qua, Hoa Quả Sơn liền trực tiếp bị dọa đến quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.” “Đều nói cái đẹp Hầu Vương kia tu vi cái thế, ta lại không tin tà, hôm nay ta vừa vặn đi cân nhắc một chút hắn xem được bao nhiêu cân, xem là xác thực hay là một cái đồ vô dụng.” Lục đại thánh cũng đều rất tự tin. Bọn hắn sáu người yếu nhất đều là Huyền Tiên đỉnh phong, sáu người liên thủ thậm chí có thể cùng Thái Ất Kim Tiên qua hai ba chiêu. Hơn nữa bọn hắn tại Nam Thiệm Bộ Châu hoành hành ngang ngược đã quen. Toàn bộ Nam Thiệm Bộ Châu liền không có một thế lực nào dám trêu chọc bọn hắn sáu người. Chỉ là một cái Hoa Quả Sơn vừa mới quật khởi, căn bản không được bọn hắn để vào mắt, thuộc về một tay có thể diệt tồn tại, đến lúc đó mấy triệu đại quân vừa đến, chỉ cần dùng yêu lấp thôi cũng có thể lấp đầy được. Mà lúc này Hoa Quả Sơn cũng phát hiện bọn này khách không mời mà đến. Dù sao Ngưu Ma Vương bọn hắn căn bản không có ý định ẩn tàng hành tung, chính là muốn quang minh chính đại nghiền ép lên. Quả thực là phách lối không gì sánh được....... “Đại vương không xong, bên ngoài có rất nhiều mây đen a.” Một con khỉ nhỏ vội vã chạy vào động Thủy Liêm, bên trong Hầu Ca và Dương Thiền đều giật mình, lập tức dừng công việc trong tay, nhìn về phía con khỉ nhỏ này. “Ngươi đừng gấp, từ từ nói.” Dương Thiền đứng dậy, an ủi. Khỉ nhỏ thở hổn hển nói: “Trên biển, trên biển kéo đến rất nhiều mây đen, trong mây đen có yêu quái, rất nhiều yêu quái, nhìn một chút không thấy bờ yêu quái.” Bởi vì quá gấp, hắn có chút lắp bắp, nhưng cũng diễn đạt rõ ý tứ. Dương Thiền cùng Hầu Ca liếc nhau. Hai người nhíu mày. “Đi ra xem một chút, là thần thánh phương nào.” Hầu Ca đứng lên, trên mặt không thấy chút nào bối rối, thậm chí còn có chút kích động. Từ sau khi trở về, hắn vẫn ở Hoa Quả Sơn đợi, trước kia cái kiểu muốn đánh khắp thiên hạ vô địch thủ đừng có mơ tưởng, bây giờ vất vả lắm mới có chuyện gây sự, đương nhiên không thể bỏ qua. Dương Thiền cũng đi theo phía sau hắn. Hai người đi ra động Thủy Liêm. Bên ngoài, toàn bộ Hoa Quả Sơn đã loạn thành một mớ hỗn độn. Vô số tiểu yêu đang sợ hãi kêu la, vẻ mặt hoảng sợ như thể tận thế sắp đến. Còn một số đại yêu có chút tu vi thì đều nhao nhao hướng về phía đám mây đen ngoài Hoa Quả Sơn tiến lên, bọn hắn ở Hoa Quả Sơn sinh sống rất vui vẻ, tự nhiên không muốn có yêu đến phá hỏng cuộc sống của bọn hắn. Lúc hai người chạy đến dưới chân tường thành ngoài Hoa Quả Sơn thì nơi này đã tập trung đầy Yêu tộc. Mà Lâm Phóng thì đang ở trên tường thành, chỉ huy những Yêu tộc này chạy tới. Hầu Ca cũng tới bên người Lâm Phóng. “Lâm Phóng huynh đệ, đây là tình huống như thế nào?” “Lục đại thánh Yêu tộc Nam Thiệm Bộ Châu, không biết chuyện gì xảy ra mà dốc toàn lực đến vây quét chúng ta Hoa Quả Sơn.” Lâm Phóng nói ra. Mà trên tường thành, trong mắt Yêu tộc Hoa Quả Sơn đều toát ra vài phần sợ hãi. Mây đen kéo đến!! Binh lực của đối phương gấp đôi bọn hắn, hơn nữa từng người đều là tinh binh, trong mây đen lại còn có từng đợt dao động đáng sợ truyền đến, hiển nhiên là có đại tu hành giả. Có thể có được phần thế lực Yêu tộc này, ở toàn bộ tam giới đều coi như của hiếm. Không ít Yêu tộc ở đây đều đoán được thân phận đối phương. Lục đại thánh Yêu tộc Nam Thiệm Bộ Châu!! Đối mặt với loại nhân vật lớn thành danh đã lâu này, trước kia chỉ là tán tu dã yêu hoặc Yêu Vương thế lực nhỏ như các yêu Hoa Quả Sơn, trong lòng đều không chắc chắn. Nhưng bọn hắn vẫn là tới. Đứng trên tường thành, cùng chúng yêu cùng nhau đối mặt với địch. Giờ phút này, bọn hắn đã xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, trong lòng nghĩ đến bất quá chỉ là bảo vệ Hoa Quả Sơn, bảo vệ cái Hoa Quả Sơn thuộc về bọn hắn. Giờ phút này, những tuyên truyền chăm chỉ không ngừng trước đây của Lâm Phóng cuối cùng cũng phát huy tác dụng. Những Yêu tộc đứng ra này, đều là những kẻ thật sự coi Hoa Quả Sơn là nhà, đồng thời nguyện ý vì nó mà phấn đấu, kính dâng cả đời yêu tốt. Dù sẽ chết, bọn hắn cũng nguyện ý chết tại Hoa Quả Sơn. Rất nhanh!! Mây đen đã bao phủ toàn bộ không trung Hoa Quả Sơn, trong mây đen vô số yêu binh rục rịch. “Ta là Ngưu Ma Vương Nam Thiệm Bộ Châu, các ngươi thần phục......” Trong mây đen truyền đến một đạo thanh âm uy nghiêm. Nhưng không đợi hắn nói hết câu, một cây gậy màu vàng liền xé toạc mây xanh, theo sát phía sau là một đạo lưu quang màu vàng như tia chớp. “Ngưu Ma Vương, lão Tôn ta đến rồi đây.” Hét lớn một tiếng, không trung vang lên, thân ảnh màu vàng đã xông vào đám mây. Sau đó trong mây đen, từng đạo kim quang lóe lên, cùng với từng đạo âm thanh như tiếng sấm nổ, vô số cuồng phong quét sạch bốn phía. Gậy màu vàng đón gió dài ra, vô số Yêu tộc như mưa rơi xuống. “Tốt một con khỉ, tuấn thần thông tốt đấy, đáng tiếc sáu thánh chúng ta liên thủ, ngươi chỉ có thể nuốt hận thôi.” Lại là một giọng nói khác, là giọng của Ngưu Ma Vương. Chỉ là so với vừa rồi, rõ ràng thiếu đi vài phần thong dong, thêm vài phần gấp rút, rõ ràng là ở dưới tay Hầu Ca không có chiếm được lợi ích gì. Yêu tộc Hoa Quả Sơn nhìn thấy lão đại nhà mình mạnh mẽ như vậy, một yêu đơn đấu với lục đại thánh, cũng đều nhao nhao kêu lên một tiếng tốt. Sĩ khí đã tiêu tan lúc trước, cũng trở lại được kha khá. “Ha ha!! Chỉ bằng các ngươi??” Hầu Ca chế nhạo nói: “Lão Tôn ta rời núi đến nay, chưa từng cùng người động võ, hôm nay dùng các ngươi tới làm trận đầu tiên vậy.” Lâm Phóng nhìn chiến trường đã loạn cả lên trên không, quay đầu nhìn về phía Dương Thiền. “Dương Thiền tỷ tỷ, tỷ không đi hỗ trợ sao?” Dương Thiền quay đầu nhìn hắn. “Vậy sao ngươi không đi hỗ trợ?” “Sức chiến đấu của ta còn chưa đủ cho bọn hắn nhét kẽ răng, với lại ta vẫn thấy mình là người hỗ trợ, đánh nhau cái gì đó không thích hợp với ta.” Lâm Phóng ngượng ngùng cười một tiếng. Dương Thiền thì lại trêu chọc một chút sợi tóc ở thái dương, khóe miệng hơi cong lên. “Sư huynh muốn đánh một trận thế này đã lâu rồi, ta cũng nên để hắn vui vẻ mới được.” Lúc hai người nói chuyện, trong mây đen vô số Yêu tộc đã bắt đầu tấn công Hoa Quả Sơn, vô số pháp thuật như mưa trút xuống, đánh vào khắp nơi Hoa Quả Sơn. Lập tức Hoa Quả Sơn như bị đạn pháo càn quét qua vậy. Sau một vòng pháp thuật oanh tạc, vô số yêu tộc chiến đấu rơi xuống, dự định san bằng Hoa Quả Sơn. “Ngưu Ma Vương này dẫn binh ngược lại là có chút tài năng.” Lâm Phóng lẩm bẩm một câu. Pháp sư oanh tạc, chiến sĩ san bằng, cái này có vài phần chiến tranh hiện đại dùng pháo binh oanh tạc, bộ binh quét ngang tư thế, nhất là phối hợp vững chắc, làm từng bước, tuy tốc độ chậm nhưng cách đánh rất lỳ lợm. Mà ở trên tường thành bên này, Yêu tộc Hoa Quả Sơn cũng bắt đầu phản kích. Bọn hắn học theo, từng đạo pháp thuật hướng phía mây đen trên bầu trời bay đi. Lúc này, số đông có ưu thế lại bắt đầu hiện ra. Pháp hệ Yêu tộc Hoa Quả Sơn thậm chí còn không cần nhắm trúng, chỉ cần ném pháp thuật đến trong mây đen thì liền sẽ có Yêu tộc trúng chiêu. Mà ở đây pháp thuật đối chọi nhau, các yêu quái cận chiến trong và ngoài thành Hoa Quả Sơn đã giáp mặt nhau. Lâm Phóng đảo mắt nhìn chiến trường. Thở dài. “Nếu có đại trận hộ sơn, vòng bảo hộ các loại đồ vật trong tiểu thuyết huyền huyễn thì trận chiến này sẽ không thảm liệt như vậy, xem ra sau khi đánh xong thì nên tìm cách nghiên cứu phát minh một chút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận