Trùng Sinh Thành Rùa: Bắt Đầu Bị Tôn Đại Thánh Nhặt Được

Chương 487:: dục vọng vô cùng lớn

"Sẽ không." Ác Giao lắc đầu, nói: "Ta hiện tại là tín đồ Tiệt giáo, cấp trên có người che chở, có thể nghênh ngang đi lại, đương nhiên là muốn tuân thủ quy tắc." Nghe được hắn không thể giết người, không ít khách trà ở đây đều theo bản năng lắc đầu. Bọn họ vốn dĩ không thể nào tin tưởng. Lão thiên gia theo họ nghĩ cũng không khác Thành Hoàng Gia là mấy, đều là có chữ gia đệm, cần họ phải giữ lòng kính sợ. Còn về Tiệt giáo và Xiển giáo có quan hệ như thế nào, họ càng không hiểu. Nhiều nhất cũng chỉ là ngồi tám chuyện, ngẫu nhiên có chuyện gì xảy ra, lại tìm đạo quán, hoặc là miếu thờ, cầu xin Thần Linh phù hộ. Ác Giao thấy tình huống này, cũng không mấy nản lòng. Hắn nhìn về phía một người khách trà đang giả dạng ngư dân. "Ta nhớ ngươi mỗi ngày đều phải đi đánh cá à?" Ngư dân hơi sững sờ, nhưng vẫn theo bản năng gật đầu, nói: "Đây là nghề của ta, ta đương nhiên phải mỗi ngày đi đánh cá, như vậy mới có thể nuôi sống gia đình, trong nhà còn có người chờ ta đây." Ác Giao con ngươi đảo một vòng, nói: "Vậy nếu ta có thể khiến ngươi mỗi ngày đều câu được cá thì sao?" Lần này ngư dân không nói gì, tuy nói kỹ thuật của hắn không tệ, nhưng việc câu cá rất coi trọng vận may, kỹ thuật dù tốt, cũng không chống nổi trời không ủng hộ, chính là không cho cá vào lưới. Hơn nữa gia cảnh hắn cũng chẳng ra sao, chỉ vừa đủ ăn no mặc ấm. Lại thêm năm nay trong nhà thêm một đứa trẻ, áp lực trong nháy mắt liền tăng lên. Có mấy lần hắn tay không trở về, về đến nhà nhìn thấy vợ con tiều tụy cùng con nhỏ khóc đòi ăn, vừa đau lòng lại vừa hối tiếc mình bất tài. Nếu lần nào đi câu cá cũng có thu hoạch, đừng quản là nhiều hay ít, có là tốt rồi. Hắn kích động lên. "Ngươi thật có thể làm được?" Ác Giao cười ha hả, nói: "Ta chính là Giao Long, là Chúa Tể trong nước, ngươi nói ta có thể làm được không?" Lúc này ngư dân mới kịp phản ứng, mình vừa hỏi một câu ngu ngốc. Hắn khẽ gật đầu, nói: "Nếu ngươi có thể giữ đúng lời hứa, vậy ta liền tin Tiệt giáo." Khóe miệng Ác Giao nở một nụ cười, sau đó từ trong ngực móc ra hai tượng thần được làm thống nhất, một cái là Thông Thiên Giáo Chủ, một cái khác thì là Hầu Vương. Hắn giao cho ngư dân, cười nói: "Đem hai tượng thần này mang về nhà ngày đêm thờ phụng, ngày mai ngươi sẽ thấy hiệu quả." Ngư dân tự nhiên là hớn hở vui mừng về nhà. Chờ hắn đi rồi, những khách trà ở hiện trường kia mới bắt đầu để lộ tâm tư nhỏ bé. Hồng trần khổ hải này, ai mà không có chuyện phiền lòng, hoặc muốn vượt qua cuộc sống tốt hơn chứ. Muốn vọng vô cùng lớn, theo đuổi không có tận cùng! Thấy có người sống thuận tiện, liền sẽ theo bản năng cảm thấy ngưỡng mộ, ngưỡng mộ chuyển thành khát vọng, trong lòng không ngừng lên men, trở thành động lực phấn đấu. Nhưng thủ đoạn bình thường rõ ràng là khó khăn, lúc này sẽ có người muốn đi đường tắt. Và tôn giáo cứ vậy theo thời thế mà sinh. Hắn có được lực lượng cực kỳ cường đại, có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu của ngươi, chỉ cần ngươi thành kính thổ lộ với hắn, tin tưởng hắn, dựa vào hắn, thì một ngày nào đó ánh mắt của hắn sẽ rơi vào người ngươi, thỏa mãn tâm nguyện của ngươi. Đây chính là bản chất của tôn giáo. Nhưng nếu chỉ có như vậy thì không có nội hàm. Cho nên trên cơ sở đó, các tôn giáo khác nhau phát triển ra các giáo lý khác nhau. Có tôn giáo sẽ nói cho ngươi biết, trải qua gian khổ là điều tất yếu, kiếp sau sẽ gặp tốt hơn; có tôn giáo thì nói vô dục vô cầu, thì sẽ không có mọi phiền não. Bọn họ coi thế gian là hồng trần, coi khát vọng là muốn vọng, lấy tín ngưỡng làm bản thân mạnh lên, bao quát chúng sinh. Nhưng hồng trần cuồn cuộn, muốn vọng bành trướng, gian khổ chưa bao giờ rời đi. Nhưng ngay khi mọi người đều chết lặng thì bỗng nhiên có người mang theo ánh sáng hy vọng đi tới trước mặt, nguyện ý cùng các ngươi giao dịch, lấy khát vọng đổi lấy tín ngưỡng, ngươi sẽ lựa chọn thế nào? Các khách trà nhao nhao nhìn về phía Ác Giao. Ác Giao mỉm cười, nói: "Các ngươi tin giáo không?" Lần này các khách trà đều gật đầu lia lịa. "Vậy các ngươi có nhu cầu gì không?" Ác Giao lại hỏi một câu. "Ta muốn trở nên đẹp trai." "Ta muốn sinh con trai." "Ta muốn cưới vợ." "Ta muốn con tôi nghe lời." Mấy vị khách trà này nhao nhao nói ra những mong muốn trong lòng. Ác Giao đem những khát vọng này ghi lại từng cái. Trong đó người nào muốn trở nên đẹp trai, hắn liền trực tiếp cho thỏa mãn. Vung tay lên. Tướng mạo người kia không hề thay đổi, nhưng bất kể nhìn thế nào đều so với vừa rồi đẹp trai hơn không ít, cả người đều tỏa ra một loại mị lực mê người. Tất cả mọi người nhìn ngây người. "Hiệu quả này thần kì quá!!" "Thật sự trở nên đẹp trai." "Nói đến yêu quái đúng là yêu quái, biết pháp thuật quả là nhiều." "Tiệt giáo này cũng không tệ, hợp nhất với yêu quái tạo phúc một phe, chẳng phải về sau chúng ta cũng không cần sợ yêu quái." "Gọi cái gì yêu quái, gọi là Đại Tiên." Bọn họ xôn xao thảo luận, giọng điệu rất hưng phấn. Ác Giao không phản ứng những người này, ánh mắt rơi vào nam nhân vừa trở nên đẹp trai. "Ta thi triển pháp thuật lên người ngươi cũng không thể duy trì quá lâu, nhưng chỉ cần ngươi thành kính thờ phụng Tiệt giáo, ta sẽ mỗi bảy ngày thi pháp một lần, để ngươi có thể mãi mãi đẹp trai." Nam nhân kia vô cùng cảm kích. "Đại Tiên yên tâm, ta về sau nhất định mỗi ngày cúng bái Tiệt giáo Đại Tiên." Ác Giao đưa hai tượng thần cho hắn. Nam nhân thì lòng đầy vui vẻ rời khỏi quán trà. Khách trà còn lại thấy vậy, càng thêm muốn Ác Giao thực hiện mong muốn của mình. Ác Giao lúc này lại phất phất tay, nói: "Các vị, nếu muốn thực hiện khát vọng của mình, trước tiên hãy mang tượng thần về nhà, sau nhiều ngày tế bái, sẽ có yêu quái tìm tới các ngươi giải quyết vấn đề." Nói xong, hắn lấy ra hơn mười tượng thần. Sau đó những khách trà này nhao nhao bắt đầu tranh cướp những tượng thần kia. Ác Giao nhân cơ hội rời đi nơi này. Cái Nam Thiệm Bộ Châu này so với Đông Thắng Thần Châu dễ phát triển tín đồ hơn, dựa vào thủ đoạn này, trong khoảng thời gian này hắn đã phát triển được mấy trăm tín đồ, hơn nữa những tín đồ này truyền miệng, lại thu hút không ít người gia nhập. Hắn đi trên đường, trong lòng không ngừng tính toán kế hoạch tiếp theo. Và cảnh tượng như vậy cũng xảy ra ở nhiều nơi tại Nam Thiệm Bộ Châu. Trong vài ngày ngắn ngủi, số lượng tín đồ Tiệt giáo đã đột phá mấy chục vạn, Lâm Phóng dựa vào chiến thuật biển người hung hăng dạy cho những người này một bài học. Bất quá các thế lực lớn ở Nam Thiệm Bộ Châu cũng có phản ứng riêng. Đại hán trực tiếp phái người tới thương lượng. Bất quá giáo chủ và hiệu trưởng hiện tại không có ở đây, nên Tiệt giáo tạm thời gác lại chuyện này. Phật giáo bên này thì có động thái quyết liệt hơn, trực tiếp mắng chửi bọn họ là một lũ yêu ma quỷ quái, những điều kiện bọn họ đưa ra đều là ác ma dụ dỗ, một khi mắc câu thì sẽ vạn kiếp bất phục, kiếp sau cũng không được an lành. Đừng nói, chiêu này vẫn rất có tác dụng. Không ít tín đồ Phật giáo đều nhao nhao đổi Tiệt giáo thành đen, sống chết không tin lời bọn họ. Đối với việc này, người phụ trách Tiệt giáo hiện tại là Dương Thiền đại tỷ đầu, dùng một câu “các ngươi cứ nhẫn nại” đè lại mọi lời kích động, để tình hình không có chuyển biến xấu hơn. Và hai ngày này nàng cũng không hề nhàn rỗi, nàng đang ở trong cung của đại hán."
Bạn cần đăng nhập để bình luận