Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 96: 30 trượng tiểu thấp cự nhân! Ôn Tình đạo cơ phá toái!

Chương 96: Tiểu cự nhân cao 30 trượng! Đạo cơ của Ôn Tình tan vỡ!
Sau khi Tiêu Huyền rời đi, trên núi Ô Quy liên tiếp mưa to suốt bảy ngày. Mưa lớn tầm tã, núi sông mịt mù. Tần Thú đứng dưới mái hiên, chắp tay nhìn ra xa, một vùng đen kịt trên bầu trời phảng phất như bị thủng một lỗ lớn, mặc cho mưa lớn trút xuống. Chẳng hiểu vì sao, trong lòng Tần Thú luôn có một cảm giác nặng nề khó chịu, nhưng lại không biết cảm giác này đến từ đâu. Thực tế, với cảnh giới của hắn hiện tại, không dễ gì tự nhiên nảy sinh tâm tình như vậy.
"Hô"
Tần Thú thở sâu một hơi, xua đi những cảm xúc không mấy tốt đẹp kia, rồi chuyển đầu nhìn sang một bên. Vì trời mưa, mà mưa lại rất lớn, nên mấy ngày nay Nhất Cam và những người khác không ra ngoài chơi đùa nghịch ngợm được. Lúc này, đám nhóc đang ngồi xổm thành một hàng dưới mái hiên, hai tay nhỏ chống cằm, kinh ngạc ngẩn người nhìn mưa lớn bên ngoài.
"Nhất Cam, ngươi nói mưa này bao giờ thì tạnh?" Đại Mỹ hỏi.
"Nga... Nga không biết nha." Nhất Cam ngây ngốc gãi đầu.
"Tỷ tỷ, ta muốn ra ngoài chơi." Lúc này, Tiểu Bàn chu mỏ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn bầu bĩnh có chút ưu sầu không vui.
"Muội muội ngoan, đợi mưa tạnh chúng ta lại đi chơi nha." Đại Mỹ xoa đầu Tiểu Bàn, rồi di chuyển vị trí, ôm Tiểu Bàn vào lòng, vừa đi vừa xoay vòng dưới mái hiên, "Muội muội à, tỷ ôm lấy muội xoay vòng nha."
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ xoay nhanh lên chút nữa!" Tiểu Bàn thúc giục.
"Đại Mỹ, Đại Mỹ, nga cũng muốn xoay vòng, ôm nga xoay vòng được không?" Nhất Cam thấy vậy, liền vui vẻ chạy đến, nài nỉ Đại Mỹ ôm mình xoay vòng.
Nhưng Đại Mỹ nhìn thoáng qua dáng người của Nhất Cam, liền cự tuyệt nói: "Nhất Cam, ngươi béo quá à, hai tay nhỏ của ta không ôm được ngươi."
(ಥ﹏ಥ )
Nhất Cam khổ sở, ủy khuất chạy đến bên cạnh Tần Thú mách tội, "Sư phó, Đại Mỹ ghét bỏ nga béo, nàng không chịu xoay vòng cùng nga." (。•ˇ‸ˇ•。 )
Tần Thú liếc nhìn Nhất Cam một chút... Ngươi đây không phải là béo, mà là mập, mập ú đấy!
"Nhất Cam, vi sư truyền cho ngươi một môn pháp thuật được không?" Tần Thú mở miệng nói.
"Sư phó, nga không muốn học" Nhất Cam quả quyết lắc đầu.
? ? ? ? ?
Tần Thú ngẩn người, "Vì sao không muốn học?"
Nhất Cam vẻ mặt nghiêm túc nói: "Mệt mỏi à."
Tần Thú: ... Ta không cãi lại được!!!
"Sư phó Cầu Cầu con, con học một cái có được không?" Tần Thú cầu khẩn nói.
"Tốt... Tốt a." Nhất Cam gãi đầu, sư phó đã cầu mình rồi, nếu như mình không học, có phải sư phó sẽ buồn không?
"Vậy sư phó, pháp thuật sư phó truyền cho con có lợi hại không?"
Nhất Cam trừng đôi mắt nhỏ tròn xoe.
Tần Thú vội vàng gật đầu nói: "Lợi hại nha, là loại pháp thuật có thể biến lớn rất rất lớn."
"Oa! Cái này lợi hại! Cái này con muốn học, sư phó mau dạy con đi." Nhất Cam lộ vẻ rất hưng phấn, nắm kéo cánh tay Tần Thú lắc lư nói.
Thế là Tần Thú liền truyền thụ môn « Pháp Thiên Tượng Địa » thần thông cho Nhất Cam. Nhất Cam hiện tại đã vào cảnh giới Kim Đan, đã có tư cách lĩnh ngộ môn thần thông này. Với lại Tần Thú cảm thấy, môn thần thông này rất thích hợp với thể tu như Nhất Cam. Tần Thú còn nghĩ, đợi Nhất Cam có thể hoàn toàn khống chế một thân quái lực này, sẽ cho nàng luyện hóa Đại Lực Thần Hoàn. Tần Thú tin tưởng, đến lúc đó nhục thân của Nhất Cam nhất định vô địch thiên hạ.
Ba ngày sau.
Sau cơn mưa, trời lại sáng. Đại Mỹ rủ Nhất Cam đi tuần núi chơi, Nhất Cam cự tuyệt.
"Đại Mỹ, con muốn tu luyện một môn pháp thuật có thể trở nên rất rất lớn, đợi con luyện xong, sẽ biến lớn cho con nhìn nha." Nhất Cam nói như vậy.
Tần Thú thấy vậy, rất hài lòng... Quả nhiên, con hươu ngốc này chỉ chịu vì những thứ mình thấy hứng thú mà cố gắng....
Sau ba tháng.
Theo một tiếng ầm vang, một tiểu cự nhân cao 30 trượng, dáng vẻ thấp bé ngồi xổm, toàn thân tỏa ra kim quang sừng sững trên đỉnh núi.
"Nga nga nga..."
Tiểu cự nhân vỗ cái bụng lớn tròn trịa, phát ra từng tiếng "Nga" kêu lên đầy sảng khoái.
"Oa! Nhất Cam, ngươi thật lợi hại!" Đại Mỹ và Tiểu Bàn ngồi trên vai Nhất Cam, đung đưa chân, kích động vỗ tay nhỏ.
"Nhất Cam, Nhất Cam, ta cũng muốn lên đó." Thỏ đen kêu la dưới chân Nhất Cam.
Nhất Cam cúi đầu, "A? Thỏ đen con ở đâu?"
"Ở đây, ở đây." Thỏ đen nhảy tưng tưng.
Nhất Cam thu lại cái bụng nhỏ, lùi lại mấy bước, mới vừa thấy Thỏ đen. Nếu Tần Thú ở đây, chắc chắn sẽ nhớ tới một câu: Gái cúi đầu không thấy mũi chân, chính là nhân gian tuyệt... Tuyệt tử.
"Thỏ đen, con nhìn thấy con rồi nha!" Nhất Cam cúi người, giơ ra một bàn tay to, nhẹ nhàng nắm Thỏ đen lên, đặt ở trên đỉnh đầu.
"Oa! Nhất Cam, chào ngươi cao nha!" Thỏ đen hưng phấn "Chi chi" kêu lên.
Đưa mắt nhìn xung quanh, toàn thân đều là mây mù phiêu đãng, một mảnh trắng xóa, tầm mắt cực kỳ rộng mở.
"Hoắc hoắc hoắc... Ta lợi hại nha!" Nhất Cam bóp cái eo tròn mập, đắc ý đến mức vai run lên.
Đại Mỹ và Tiểu Bàn ngồi trên vai Nhất Cam, bị chấn động run lên một cái, thậm chí suýt nữa bị rơi xuống.
Két két!
Lúc này, Tần Thú từ trong phòng luyện đan đi ra.
"Sư phó, con biến cao cao rồi!" Nhất Cam đắc ý khoe công.
Tần Thú không tiếc lời khen ngợi, "Oa! Nhất Cam, ngươi thật lợi hại!"
"Nga nga nga..." Nghe sư phụ khen, Nhất Cam cười càng thêm đắc ý.
"Sư phó, con học xong cái này, con phải tổ chức yến hội lớn, ăn mừng một cái."
"Tổ chức, nhất định phải tổ chức." Đối với những chuyện nhỏ nhặt này, Tần Thú vẫn thường ngày có thể chiều theo ái đồ của mình, tránh đả kích tính tích cực của nàng.
Ban đêm, đèn đuốc sáng trưng. Trên núi Ô Quy bày tiệc linh đình, lại một phen quỷ khóc sói gào suốt ba ngày ba đêm. Nhất Cam như thường lệ mời 13 người bạn của mình đến làm khách. Trong lúc yến tiệc, Nhất Cam còn hóa thân trước mặt mọi người thành một tiểu cự nhân 30 trượng, chọc cho đám đại yêu nhao nhao vỗ tay tán thưởng.
"Oa! Nhất Cam tỷ, ngươi thật lợi hại!"
"Oa! Nhất Cam tỷ, ngươi thật quá lợi hại!"
"Oa! Nhất Cam tỷ, sao ngươi lại lợi hại như vậy nha!"
"Nga nga nga nga nga..." Nhất Cam trong tiếng khen ngợi của đám đại yêu từ từ mất kiểm soát, tiếng "Nga" vang vọng trên đỉnh núi suốt một đêm.
Sau đó, Nhất Cam tu luyện càng thêm cố gắng. Trung bình mỗi mấy tháng, nàng lại biến cao hơn mười trượng. Và mỗi lần biến cao hơn mười trượng, nàng đều sẽ tổ chức yến hội lớn, mời 13 yêu quái ở Tương Vừng Sơn đến làm khách. Cứ như vậy, 13 yêu quái đã gần như trở thành khách quen của núi Ô Quy.
Thời gian cứ thế trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ. Trong chớp mắt, một năm đã trôi qua.
Ngày này, dưới chân núi đổ Tuyết lớn. Trên mái hiên phủ đầy một màu trắng xóa, tuyết bay phấp phới giữa các mái nhà. Tần Thú nằm trên ghế trúc dưới mái hiên, bên cạnh lò sưởi bằng đất nung đang hâm một bình rượu mới ủ. Một lúc sau, Tần Thú dời ánh mắt từ những bông tuyết bên ngoài mái hiên về, mở « Cột bạn bè », đầu tiên là ấn vào ảnh chân dung của Ôn Tình, thường ngày kiểm tra tin tức.
« Đồ đệ của ngươi Ôn Tình Độ Kiếp Kim Đan, tao ngộ ma vân tập kích bất ngờ, Độ Kiếp thất bại, đạo cơ tan vỡ, người bị thương nặng »
Xoạt một tiếng!
Tần Thú lập tức ngồi bật dậy, thần sắc vô cùng khẩn trương. Đạo cơ tan vỡ, đối với tu sĩ mà nói thì đây chính là trí mạng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận