Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 544: Trương Đoan, phục sinh ôn tình phương pháp!

“Ai……”
“Vất vả rồi.”
Tần Thú suy nghĩ có chút phức tạp, cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài.
“Không khổ cực.”
Trương Đoan chậm rãi lắc đầu, con ngươi đen như mực bên trong sương mù xám nhấp nhô, có vẻ hơi yêu tà quái dị.
“Là Trương Đoan vô năng, không có bảo vệ tốt Ôn tỷ tỷ, xin sư tôn trách phạt.”
Trương Đoan quỳ trên mặt đất.
“Đứng lên đi, ta chưa từng trách ngươi.”
Tần Thú thấy vậy, đỡ hắn dậy.
“Nếu nói nhất định phải oán hận, vậy ta cũng là oán hận chính mình, ngay cả đồ nhi của mình cũng không có bảo vệ cẩn thận.”
Trong núi gió mát thổi qua, Tần Thú chắp hai tay sau lưng, có lẽ là gặp lại người cũ, lại nghĩ đến những người ngày xưa.
“Nói đi, hôm nay ngươi đến đây có mục đích gì?”
Tần Thú thu lại suy nghĩ, thản nhiên hỏi.
“Ta muốn mang thi thể của Ôn tỷ tỷ về.”
Trương Đoan đáp.
“Không thể.”
Tần Thú không hề nghĩ ngợi cự tuyệt, thậm chí thần sắc xuất hiện một thoáng lạnh lùng.
Trương Đoan thấy vậy, vội vàng giải thích: “Sư tôn, ta muốn phục sinh Ôn tỷ tỷ.”
“!! Phục sinh??”
Tần Thú nghe vậy, lập tức nhíu chặt mày.
“Ngươi có cách nào?”
“Bẩm sư tôn, mấy ngàn năm qua, ta tìm khắp các cổ pháp trong thiên hạ, cuối cùng tại U Minh sách cổ tìm được một đoạn bí mật, vùng thiên địa này tại Thượng Cổ và trước Thượng Cổ là cực kỳ huy hoàng, thậm chí từng xuất hiện tồn tại từ Tiên cảnh trở lên. Chỉ là về sau thiên địa vỡ nát, diễn hóa thành vô số tiểu thế giới, nhưng ở thế giới này, vẫn còn sót lại một tòa Long Phượng đài, nghe đồn là nơi cuối cùng một đầu Chân Long và Phượng Hoàng thời Viễn Cổ vẫn lạc, trải qua hàng triệu năm diễn hóa, tạo thành một chỗ bảo địa Niết Bàn. Ta muốn đem thi thể Ôn tỷ tỷ bố trí tại nơi bảo địa này, dùng thiên địa chi lực ở đây để uẩn dưỡng…”
Trương Đoan càng nói càng hưng phấn, thần sắc đều trở nên có chút kích động.
Tần Thú nhìn Trương Đoan với vẻ mặt gần như điên cuồng, mày khẽ cau lại.
“Ngươi tìm được nơi bảo địa đó?”
“Ta đã xác định được vị trí đại khái, ngay tại chỗ sâu trong mỏ quặng sinh mệnh khu, chỉ cần ta xâm nhập vào trong đó, nhất định có thể tìm thấy.”
“Mỏ quặng sinh mệnh khu?”
Tần Thú ngước mắt, “ngươi có biết, trong đó ẩn chứa đại khủng bố, cho dù là tiên nhân đi vào, cũng chưa chắc đã an toàn.”
“Ta không quan tâm, ta nhất định sẽ thành công.”
Ánh mắt Trương Đoan sáng rực nhìn chằm chằm Tần Thú, dường như đang chờ hắn đồng ý.
Tần Thú trầm tư một lát, “ngươi có bao nhiêu phần chắc chắn?”
Trương Đoan nghe vậy, lập tức có chút trầm mặc, chỉ là rất nhanh lại ngẩng đầu lên, “bẩm sư tôn, ta... Không có bao nhiêu phần chắc chắn. Nhưng đây đã là phương pháp duy nhất ta tìm được, chỉ cần có một tia cơ hội, ta đều muốn thử.”
“Ngươi có biết, hồn phách của Ôn Nhu đều đã tan nát.”
Tần Thú nhìn chằm chằm Trương Đoan nói: “Ta cũng đã tìm rất nhiều cách, nhưng lại không có cách nào cứu được…”
“Sư tôn…”
Trương Đoan ngắt lời: “Xin ngài tin ta. Ta có thể chắc chắn, hai vạn năm trước, Sơ Đại Ma Quân chính là ở khu mỏ sinh mệnh tìm thấy bảo địa này, dẫn tới thần tiên trên trời xuống phàm, lại đem tất cả chém giết, hóa thành chất dinh dưỡng, cuối cùng sống lại. Sơ Đại Ma Quân có thể, ta cũng có thể làm được.”
“Ngươi không thể.”
Sơ Đại Ma Quân tức Ma Chủ, Tần Thú cũng đã biết qua đoạn bí sử này, năm đó hắn từng hỏi Ma Chủ về tính chân thực của chuyện này, hắn không kể lại chuyện đã xảy ra, nhưng cũng uyển chuyển nói với Tần Thú rằng, cách của hắn Tần Thú không thể làm theo được, mà sở dĩ dẫn những tiên nhân hạ phàm kia, cũng chỉ vì hắn đã bố cục vô số kỷ nguyên, chỉ thiếu một chút chất dinh dưỡng cuối cùng. Cho nên hắn mới thiết kế, dẫn tiên nhân trên trời xuống phàm, cuối cùng đem bọn họ mai táng hết ở cấm khu. Chưa nói đến Trương Đoan có thể dẫn chúng tiên xuống phàm hay không, coi như có thể, hắn cũng không làm được như Ma Quân, chém tiên như giết chó, có khi sẽ còn hoàn toàn ngược lại. Quan trọng hơn là, theo như Ma Chủ nói, bảo địa kia vốn do một tay hắn bày ra tạo thành, rất khó có thể sử dụng lần thứ hai. Tần Thú tuyệt đối sẽ không liều mình vào chuyến phiêu lưu này.
“Sư tôn, ta nhất định có thể làm được.”
Trương Đoan nắm chặt nắm đấm, giọng nói khàn khàn, gần như gầm lên: “Vì ngày này, ta đã chịu đựng 4000 năm tăm tối không ánh mặt trời, bây giờ ta cuối cùng tìm được phương pháp, dù chỉ có một tia, ta cũng muốn thử!”
“Đời này, vô luận như thế nào, ta đều muốn phục sinh Ôn tỷ tỷ, phục sinh thê tử của ta!!!”
“Dù là thành ma thành yêu... Dù là chôn vùi cả chúng sinh... Dù ta vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không luân hồi... Ta cũng muốn làm, ta nhất định phải làm... Bởi vì đây là ý nghĩa duy nhất cho sự tồn tại của ta.”
Trương Đoan cố gắng kìm chế giọng nói của mình, nhưng cái ngữ điệu khàn khàn rơi vào tai người khác vẫn giống như ma quỷ khiến người khiếp sợ.
“Tiểu Noãn đâu? Ngươi đã gặp Tiểu Noãn chưa?”
Tần Thú nhìn về phía hắn.
Trương Đoan ảm đạm trầm mặc, cuối cùng lắc đầu, “nàng từ nhỏ đã lớn lên ở trên đỉnh núi, ta tin nàng nhất định vui vẻ, nàng có sư công yêu thương, có sư bá sư cô chiếu cố, không cần ta lo lắng. Ta chỉ muốn… Thê tử của ta có thể trở về...”
“Ai…”
Tần Thú cảm thấy bất lực, nhưng với đề nghị của Trương Đoan, hắn sẽ không chấp nhận.
“Trương Đoan, ngươi có bao giờ nghĩ, nếu ngươi thất bại, Ôn Nhu sẽ không bao giờ quay trở lại được.”
“Nếu thất bại, ta sẽ cùng Ôn tỷ tỷ tiêu vong.”
“Ta không đồng ý.”
Thần sắc của Tần Thú dần trở nên lạnh lùng.
Trước khi hắn tìm được phương pháp chính xác, hắn sẽ không mạo hiểm.
Phanh!
Trương Đoan quỳ rạp xuống đất, lớn tiếng nói: “Xin sư tôn tác thành.”
“Chấp niệm của ngươi quá sâu, đã nhập ma rồi.”
“Ta không quan tâm, ta chỉ cần phục sinh Ôn tỷ tỷ.”
“Ta cũng muốn phục sinh nàng, nhưng là phải đợi khi ta hoàn toàn chắc chắn.”
“Sư tôn, thời gian không chờ đợi ai. Hiện nay vùng thiên địa này hỗn loạn, ai cũng không biết ngày mai sẽ phát sinh chuyện gì. Mà đây đã là phương pháp có khả năng nhất mà ta tìm được. Chỉ cần mở được Long Phượng Niết Bàn bảo địa kia, đem nhục thân Ôn tỷ tỷ để vào trong đó uẩn dưỡng, ngàn vạn năm sau, nàng nhất định có thể phục sinh! Nhất định có thể!”
“Tốt, ngươi từ đâu tới thì về lại đó đi.”
Tần Thú phẩy tay áo ý muốn rời đi.
Phanh! Phanh! Phanh!
“Xin sư tôn tác thành.”
Đầu Trương Đoan không ngừng đập xuống. Chỉ trong chốc lát, đầu đã bê bết máu, mặt mày mơ hồ.
Tần Thú vẫn như cũ không mảy may xúc động.
Trương Đoan thấy vậy, nằm sấp trên mặt đất khàn giọng kêu to nói “sư tôn... Đừng trách ta vô lễ.”
Trương Đoan chậm rãi đứng lên, trong cơ thể hình như có một luồng năng lượng đen kịt phun trào, trong chớp mắt, hắc vụ che khuất mặt trời, cả mảnh trời Huyền Đại Lục trong khoảnh khắc lâm vào bóng tối, mọi người dường như cảm thấy có một đại ma siêu cấp trên bầu trời coi thường bọn họ.
Tần Thú quay đầu, nhíu mày nhìn về phía hắn, “ngươi muốn động thủ cưỡng đoạt?”
“Xin sư tôn thứ tội...”
Giọng Trương Đoan khàn giọng, bàn tay tái nhợt chậm rãi nâng lên, chỉ thấy một quỷ ảnh to lớn hiện ra, quan sát càn khôn thiên địa, đưa ra một thiên khung cự thủ chụp về phía Tần Thú.
“Ha ha.”
Tần Thú thấy thế nhàn nhạt cười lạnh một tiếng.
“Chỉ bằng cái bộ dạng không ra người, không ra quỷ của ngươi bây giờ mà cũng muốn động thủ với ta… Quá độ vận dụng lực lượng, coi chừng bị thiên đạo phương này bài xích, coi chừng bị mấy con quỷ lớn và đầu thiên ma ngoài vòng giáo hóa trong cơ thể ngươi phản phệ.”
Trương Đoan trong lòng giật mình, hắn không ngờ Tần Thú liếc mắt đã nhìn ra vấn đề của hắn.
Bành!
Tần Thú chậm rãi đưa tay, vô tận hỗn độn kiếp quang phun trào, trực tiếp xóa bỏ quỷ ảnh to lớn che khuất bầu trời kia, trên không Huyền Đại Lục một lần nữa khôi phục cảnh tượng mặt trời chiếu rọi, gió trong lành mây lãng đãng.
“”.
Thần sắc Trương Đoan sửng sốt một thoáng. Trong khoảnh khắc kế tiếp, liền bị một bàn tay lớn nắm chặt trong lòng bàn tay, “ba ba ba” mấy trăm quyền giáng xuống, đem lệ khí trên người hắn đều đánh tan, lập tức đánh vào mấy đạo kiếp quang tiến vào cơ thể hắn, đem mấy đầu cực ác chi quỷ và thiên ma ngoài vòng giáo hóa kia vẫn chưa luyện hóa hoàn toàn giảo sát triệt để.
“Tiểu vương bát đản, gan lớn thật, dám động thủ với lão tử.”
Tần Thú run cổ tay, tùy ý nhét Trương Đoan vào chân núi.
“Liên quan tới việc phục sinh tiểu tình nhi, đợi đến khi ngươi thành Tiên Tôn thì đến bàn bạc với ta sau.”
Tần Thú để lại một tiếng rồi bay về núi.
“Sư tôn…”
Trương Đoan quỳ gối tại chỗ, không biết phải làm sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận