Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 510: Vãng sinh hoa tung tích, tuyết tẫn cấm khu!

Chương 510: Tung tích Vãng Sinh Hoa, cấm khu Tuyết Tẫn!
Mấy tháng sau, Lạc Vân Yên dẫn theo Ba Nữu xuống núi lĩnh hội Kim Đan đại đạo. Thiên phú của Ba Nữu không tính quá tốt, cũng không tính kém, thuộc vào mức trên trung bình, có tài nguyên, có danh sư, ngộ tính cũng khá, con đường Kết Đan của nàng sẽ có chút "gập ghềnh" nhưng cũng không quá khó khăn. Thời gian gần đây, Tần Thú thường xuyên đo lường thiên cơ, luôn có dự cảm rằng sẽ có đại sự xảy ra, cũng vì vậy, hắn thường tự mình đốc thúc Nhất Chanh tu luyện, thậm chí dùng đến chiêu sát thủ, cứ mỗi khi Nhất Chanh tăng lên một tiểu cảnh giới, liền thưởng nàng 100 túi bánh quy nhỏ. 100 túi a, đầy đủ 100 túi! Vì vậy, Nhất Chanh mỗi ngày đều thiếu ngủ một canh giờ. Cảnh giới Độ Kiếp, có thuyết pháp riêng "một kiếp một thiên địa", Tần Thú dùng hơn hai trăm năm, cũng chỉ tăng lên tới tầng thứ năm Độ Kiếp, nhưng gần đây rất nhiều linh dược cửu phẩm thành thục, Tần Thú cũng bắt đầu luyện chế Kiếp Linh đan có thể phụ trợ tu luyện cảnh giới này. Ngoài ra, viên Hỗn Độn tinh thạch thứ nhất của Đại Bảo còn chưa hấp thụ xong, Tần Thú lại cho nó một viên Hỗn Độn tinh thạch nữa, đồng thời lén lút nói cho nó biết nếu như có thể tấn thăng đến cảnh giới Độ Kiếp, hắn sẽ thưởng riêng cho nó 500 túi bánh quy nhỏ. Trời ơi, Đại Bảo nghe được tin động trời đủ để chấn kinh cả gấu trúc này, vui vẻ leo lên ngọn trúc, vểnh cái mông to đùng lên, điên cuồng lắc lư, sau đó ôm lấy Hỗn Độn tinh thạch trốn vào trong ổ của mình hút lấy hút để. Thời gian chậm rãi trôi qua.....
Mười một năm sau, Lạc Vân Yên truyền tin nói Ba Nữu Độ Kiếp thành công, đã bước vào cảnh giới Kim Đan. Kim Đan ở tuổi 57, không tính quá thiên tài, nhưng cũng rất ưu tú.
Năm sau, tháng chín. Trong rừng trúc, con thú ăn sắt độ kiếp thành công. Ngày đó Hỗn Độn kiếp mênh mông, thiên địa phảng phất như buổi sơ khai, chúng sinh trên đại lục Thiên Huyền đều nhìn thấy pháp thân hung thú cao mấy vạn trượng.
【Chúc mừng ngươi, tiên sủng Đại Bảo của ngươi độ kiếp thành công, tấn thăng cảnh giới Độ Kiếp, thưởng "gói quà lớn tiên sủng một phần", xin hỏi có mở không?】 【Tiên kim Long Vân côn: Tiên khí nhất phẩm, ẩn chứa mười hai đạo long văn, mỗi khi kích phát một đạo long văn, lực lượng tăng lên 100 triệu cân】 【Hỗn Độn tinh thạch *30: Trong Hỗn Độn tinh thạch ẩn chứa Hỗn Độn linh lực khổng lồ...】 【Gói quà lớn đồ ăn vặt cho tiên sủng *20 phần.......】
"A... gói quà lớn còn mở ra tiên khí!" Tần Thú có chút kinh ngạc, vốn tưởng rằng chỉ khi những đồ đệ và linh sủng này đạt đến cảnh giới Tiên Đạo, bản thân mới có thể rút được tiên khí.
"Ừm, 20 phần gói quà lớn đồ ăn vặt, 1 phần 1000 túi bánh quy nhỏ Hỗn Độn, tổng cộng 2 vạn túi, xem ra mình cho Đại Bảo 500 túi bánh quy nhỏ cũng chẳng đáng gì." Tần Thú âm thầm gật đầu, lúc đầu hắn còn hơi tiếc vì số bánh quy tích trữ của hắn thực sự không nhiều, ngày thường một mình hắn một túi cũng phải chia nhỏ ra ăn. Bây giờ thì tốt rồi, giàu có. Chỉ cần đốc thúc Đại Bảo cố gắng tu luyện, bánh quy nhỏ của mình sẽ không thiếu.
"Đại Bảo, 500 túi bánh quy nhỏ của ngươi!" Tần Thú vẫy tay.
"Lẩm bẩm lẩm bẩm! Lẩm bẩm lẩm bẩm! Lẩm bẩm lẩm bẩm ——!!!"
Nhìn thấy bánh quy nhỏ chất đầy cả viện, Đại Bảo hưng phấn không hiểu vì sao, mắt nhỏ trợn tròn, lập tức xông vào ngực Tần Thú, mông to lay động, đầu nhỏ cọ cọ liên hồi.
"Sao vậy Đại Bảo, ta đã giữ lời đúng không?"
"Lẩm bẩm lẩm bẩm." Giữ lời, giữ lời.
"Tốt, mau đem bánh quy nhỏ đi cất đi, lát nữa Max bọn hắn sẽ đi săn trở về."
"Lẩm bẩm!!" Đại Bảo nghe thấy, mắt nhỏ lập tức khẩn trương, liếc trái ngó phải, sau đó ôm bánh quy nhỏ, từng túi từng túi chuyển vào ổ của mình.
"..." Tần Thú khóe miệng giật giật, nhìn tên ngốc này.
"A! Bánh quy nhỏ! Đại Bảo dám ăn một mình!!!"
Thật đúng lúc, Đại Bảo vừa vận chuyển được một nửa thì Nhất Chanh vác một con lợn rừng to đầu trở về, nhìn thấy bánh quy nhỏ đầy sân, lập tức cùng Đại Bảo tranh nhau.
"Hừ —— tức!"
Đại Bảo tự biết đuối lý, đành phải nhường nửa giang sơn cho Nhất Chanh. Ngày đó, Nhất Chanh không ăn món chính, cứ như vậy cùng Đại Bảo leo lên ngọn trúc, xa xỉ ăn hết một ngày bánh quy nhỏ. Max và Thỏ Đen ở phía dưới mở to tay chờ đợi, đợi cả nửa ngày mà chẳng thấy một mảnh bánh quy nhỏ nào rơi xuống. Sau đó hai người đi đến Linh Viên, một người ăn nho, một người gặm củ cải. Tần Thú thấy vậy, dụ dỗ Max, nói rằng tỷ tỷ của nàng đã vào cảnh giới Động Hư, trở thành đại yêu hoàng, còn nàng thì hiện tại tu luyện vẫn chưa bằng tỷ tỷ mình, chỉ cần nàng cố gắng tu luyện, sớm ngày đột phá đến cảnh giới Động Hư, bản thân cũng sẽ thưởng cho nàng 100 túi bánh quy nhỏ. Max nghe xong, ngoài miệng lớn tiếng đáp lại, nhưng thân thể vẫn cứ lười biếng thành thật, mỗi ngày cứ ngủ, rồi ăn một chút. Tần Thú cũng rất im lặng, huyết mạch con hàng này rõ ràng mạnh hơn tỷ tỷ rất nhiều, chỉ là lười biếng, ham chơi, đến mức bị Đại Mỹ vượt mặt.
Hai năm sau.
Tiêu Huyền tới. Cởi bỏ chiếc váy đỏ yêu thích thuở thiếu thời, mặc một bộ long bào màu đen viền kim, cuộc đời chìm nổi, thiên kiêu tranh bá, mấy trăm năm kiếp sống đế vương khiến hắn mỗi cử chỉ đều toát ra khí chất bá vương tự nhiên. Mặt mày lạnh lùng, ánh mắt sâu thẳm, thiên tư anh phát.
"Sư phụ, ta tìm được tung tích Vãng Sinh Hoa." Tiêu Huyền đến thẳng vào chủ đề.
Tần Thú nhìn đồ nhi trước mặt, thân hình thẳng tắp, mặt mày trầm tĩnh, hắc kim trên long bào còn dính vài vệt máu tươi mới, có lẽ là vừa trải qua một trận đại chiến không lâu trước đây, còn chưa kịp thay quần áo đã vội đến đây.
"Ở đâu?" Tần Thú gấp gáp hỏi.
Tiêu Huyền khẽ nhíu mày, rõ ràng có chút do dự, cuối cùng vẫn nói: "Cấm khu Tuyết Tẫn!"
"Vi sư lập tức đi lấy." Tần Thú chuẩn bị rời đi.
"Sư phụ chậm đã." Tiêu Huyền ngăn hắn lại, "Sư phụ, cấm khu Tuyết Tẫn là một trong những cấm khu cổ xưa nhất, cũng được mệnh danh là một trong mười đại sinh mệnh cấm khu hung hiểm nhất đại lục Thiên Huyền, vạn linh trên thế gian cấm xâm nhập, cho dù là Độ Kiếp cảnh tiến vào, cũng rất khó đi ra. Đồng thời, theo ghi chép gần đây nhất, 300.000 năm trước, Thiên Đạo Tông từng một thời cực thịnh ở Trung Thổ Thần Châu, một môn có mười Độ Kiếp, nghe đồn là vì cướp đoạt thứ gì đó trong cấm khu, quyết định cuối cùng dùng toàn bộ sức mạnh của tông môn tiến đánh cấm khu, khi đó thanh thế rất lớn, nhưng kết quả là Thiên Đạo Tông từ đó biến mất, không một ai còn sống. Ta biết tin tức về Vãng Sinh Hoa này cũng là do gần đây trong một cổ bí cảnh, ta ngẫu nhiên có được một khối Thanh Đồng, trên đó có truyền thừa của Thiên Đạo Tông năm xưa, cùng một số bí mật liên quan đến Thiên Đạo Tông, trong đó có tin tức về Vãng Sinh Hoa này. Trên đó ghi chép, năm xưa bọn họ tiến đánh cấm khu chính là để cướp đoạt Vãng Sinh Hoa, là vì hồi sinh một người, người có hy vọng lớn nhất dẫn dắt Thiên Đạo Tông của bọn họ đi đến huy hoàng tột đỉnh."
"Bên trong dính líu đến lực lượng cấp độ Chân Tiên?" Tần Thú nhìn về phía Tiêu Huyền.
"Có thể là." Tiêu Huyền nặng nề gật đầu, sau đó lại nói: "Nhưng có lẽ, cũng không quá có thể là 'tiên hoàn chỉnh'."
Lời này của Tiêu Huyền Tần Thú nghe hiểu rõ, đại đạo pháp tắc hạ giới không hoàn thiện, không có vật chất trường sinh, cũng không có tiên khí để tu luyện, nếu những sinh linh trong cấm khu kia có cấp độ Chân Tiên, sẽ không chọn ở lại hạ giới, mà phải phi thăng. Việc bọn họ không chọn phi thăng, chỉ có một vài nguyên nhân, hoặc là từng bị trọng thương, hoặc là cấp độ sinh mệnh vẫn chưa nhảy vọt đến Chân Tiên cấp độ. Nhưng cho dù là nguyên nhân gì, chỉ cần không phải sinh linh Tiên Đạo chân chính thì không sao. Về điều này, Tần Thú có lòng tin tuyệt đối.
"Sư phụ, ta có nên dùng sức mạnh của cả nước tiến đánh cấm khu không!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận