Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 346: Nhân tình giống như có chút nguy hiểm

Chương 346: Nhân tình có vẻ hơi nguy hiểm.
« Trương Đoan tiến về Bắc Hải, trấn áp yêu tai họa... Tiện thể tìm món quà mang cho Ôn Tình » « Trương Đoan dồn hỏa lực vào bờ sông Vị Thủy, chống cự dị tộc tấn công... Tiện thể tìm món quà mang cho Ôn Tình » « Trương Đoan gặp ma tộc ám sát, đào vong đến Thủy Mộng trạch... Tiện thể hái đóa kỳ hoa đưa cho Ôn Tình » « Trương Đoan... »
"Không tệ, không tệ, tiểu tử này vẫn hiểu lãng mạn, có chút phong thái của ta khi còn cưa gái... Hừ, được một phần mười của tình thánh rồi." Lúc này, Tần Thú rất muốn gọi Tống Ninh Sinh đến, để hắn nhìn xem, người ta thì thế nào, còn hắn thì ra sao. Bất quá đáng tiếc, Tống Ninh Sinh không xem được bảng thuộc tính của mình. Sau đó, Tần Thú lại ấn mở ảnh chân dung của hảo huynh đệ Vân An Nhiên.
« Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi giữa ban ngày ban mặt sờ tay nhỏ của Thủy Linh quận chúa, dùng hành động này khiêu khích những kẻ theo đuổi Thủy Linh quận chúa, bị Thủy Linh quận chúa cùng những kẻ theo đuổi nàng truy sát chín triệu dặm » « Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi gặp Kim Sí Tiểu Bằng Vương khiêu khích, mắng đối phương toàn thân tạp mao, trông như hàng lai giống, bị đối phương truy sát *13 » « Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi dùng gạch đánh lén một vị thiên kiêu Đế tộc, nói ót của đối phương quá to, cản tầm mắt hắn ngắm mỹ nhân, còn tiện tay lấy nhẫn trữ vật cùng bảo y của đối phương, bị gia tộc đối phương truy sát *99 » « Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi bị trọng thương, tại bí cảnh khởi nguyên nhận được một phần cơ duyên, tu vi tăng lên nhiều » « Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi cảm ngộ kiếm đạo, đột phá đến kiếm ý hóa hình trung kỳ » « Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi tìm được một đóa kỳ hoa thượng cổ trong biển hoa tuyệt tình, đồng thời có một đại yêu hoàng cũng phát hiện, hai người vì tranh đoạt kỳ hoa đã đánh nhau, đều trúng kỳ độc trong biển hoa, rơi vào những cảnh không nên xuất hiện trước trẻ em » « Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi bị đại yêu hoàng truy sát *33 » « Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi gặp vòng vây... » « Hảo huynh đệ Vân An Nhiên của ngươi đột phá vòng vây trùng trùng... » « ... »
"Chậc chậc, không tệ, vẫn sống tốt." Tần Thú tặc lưỡi. "Chỉ là không biết con đường Đăng Tiên trong truyền thuyết đã hiện ra chưa? Có nhân ngư nào nhảy Long Môn, đăng tiên thành công không? Ân... còn có cô nàng của Thần Kiếm Tông kia có đi tìm Vân An Nhiên không? Nếu trùng hợp thấy hắn ở trong biển hoa cùng người quấn lấy nhau, thì khung cảnh kia... Chậc chậc." Trong đầu Tần Thú không khỏi hiện ra một loạt tình tiết cẩu huyết.
Trong danh sách bạn tốt của hắn không nhiều, chỉ có mười mấy người, quen biết càng ít, Lãng Tam Sinh cũng coi như là nửa người. Tần Thú đoán tiểu gia hỏa này sinh hoạt hẳn là đặc sắc lắm. Quả nhiên, khi Tần Thú mở giao diện của đối phương, nước miếng chảy ra...
« Bạn tốt của ngươi Lãng Tam Sinh ngồi trấn vịt lâu, dùng thiên phú siêu phàm cùng vốn liếng trấn áp đàn vịt, trở thành đầu lĩnh, mỗi ngày kiếm được 100 vạn linh thạch » « Bạn tốt của ngươi Lãng Tam Sinh quen biết con gái thừa tướng Anh Hoa quốc, dùng một bụng học thức cùng hiểu biết lừa gạt cô nương trẻ nắm tay, hai người cùng nhau ngâm thơ đối đáp trên thuyền, nói chuyện về nhân sinh lý tưởng, kết quả bị fan cuồng của cô nương thừa tướng này là đương triều lục hoàng tử phát hiện, phái người xử lý Lãng Tam Sinh » « Lãng Tam Sinh gặp lục hoàng tử Anh Hoa quốc truy sát *33 » « Lãng Tam Sinh bị trọng thương, huynh đệ chấn kinh, giận quá hóa rồ dùng 100 tiểu nhân hình nhân ngày đêm nguyền rủa cái tên lục hoàng tử mắt lé kia cả đời bất lực » « Lãng Tam Sinh cùng đường mạt lộ, cầu cứu một phú bà đại lão, lấy ba ngày Tầm Hoan làm thù lao, phú bà đại lão ra tay mạnh mẽ, đánh tàn phế lục hoàng tử Anh Hoa quốc » « Thái tử Anh Hoa quốc biết chuyện em trai mình bị tàn phế, nổi giận lôi đình, điều động sát thủ đoàn đông cung truy sát Lãng Tam Sinh trên toàn thế giới » « Lãng Tam Sinh nắm lấy suy nghĩ “Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất”, ban đêm lén vào đông cung, lấy thiên phú kinh người chinh phục thái tử phi, hai người như keo như sơn mấy tháng sau bị thái tử phát hiện, thái tử phun ra một ngụm máu tươi cao mười mấy mét, từ đó suy sụp tinh thần » « Quốc vương Anh Hoa quốc biết được sự việc sau đó, điều động vô số tu tiên giả truy sát Lãng Tam Sinh » « Lãng Tam Sinh có kỹ thuật chạy trốn vô song, nhiều lần sống sót trở về » « Lãng Tam Sinh bị đuổi giết *99*99*99 » « Lãng Tam Sinh ban đêm lẻn vào hoàng cung, trùng hợp gặp phi tử được quốc vương Anh Hoa quốc sủng ái nhất đang tắm, sau một hồi ngươi tới ta đi, muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào, hai người cầm đuốc nói chuyện đêm khuya... Tỉnh lược 10 vạn chữ » « Sau ba tháng, quốc vương Anh Hoa quốc biết được chuyện này, một ngụm máu già phun cao ba mươi mấy mét » « Quốc vương Anh Hoa quốc dốc toàn lực truy sát Lãng Tam Sinh » « Lãng Tam Sinh tay trái nắm tay thái tử phi, tay phải nắm tay quốc vương phi tử, một đường đào vong » « Lãng Tam Sinh cùng đường mạt lộ, sau lưng sáu vị phú bà mạnh mẽ ra tay, san bằng quân đội cùng cả Anh Hoa quốc cho Lãng Tam Sinh » « Lãng Tam Sinh lại bắt đầu một cuộc sống sung sức kéo dài mấy năm » « Lãng Tam Sinh ăn mười cân sừng hươu, 20 cân dâm dương hoắc, 30 cân thỏ ti tử, mười cây nhân sâm 500 năm, ba cây huyết sâm 1000 năm... »
"Ực."
"Mẹ nó." Tần Thú lau đi nước bọt chảy ra từ khóe miệng, hâm mộ không thôi.
Vẫn là tu tiên tốt, thận đủ tráng, chơi còn bạo, tuổi thọ còn dài.
"A a... a a a ˋ( ° ▽ ° )... " Tần Thú cười khúc khích.
Cười xong, hình như sực tỉnh, bỗng nhiên nhổ một bãi nước bọt.
"Hừ! Thứ đồ gì, ta sẽ hâm mộ hắn sao!? "
"Cắt, ghét bỏ."
"Nói đi nói lại vẫn là bản thú tốt hơn, xuất đạo đến giờ mới chỉ bị mấy lão a di ngủ qua, nhìn xem cái đám lãng tử đó xem, đều bị người khác làm cho ô uế."
"Hừ, ta mới không hâm mộ đâu." Tần Thú miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo.
"Không nói nhiều nữa, ta đã lâu rất lâu không gặp lão a di rồi."
"Hơi nhớ nha." Vừa nói, Tần Thú ấn vào ảnh chân dung của Nam Cung Lưu Ly.
« Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly khiêu chiến thánh nữ Linh Tê kiếm tông, mài giũa kiếm đạo... » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly khiêu chiến kiếm tử Sơn Hà kiếm tông, bị đánh bại. » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly khiêu chiến... » «...» « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly cảm ngộ kiếm đạo, tu vi có chút tiến bộ. » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly tiến vào Táng Thiên cốc, nhận được một quả kiếm linh. » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly dùng kiếm linh quả, kiếm ý tăng lên một chút... » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly nhận được truyền thừa của Hàn Băng kiếm chủ. » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly bị thiếu chủ gia tộc ma kiếm đã chết truy sát... » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly bị rất nhiều kiếm tu truy sát... » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly bị thương rất nặng... » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly đạo hạnh bị hao tổn... » « Bạn tốt của ngươi Nam Cung Lưu Ly... »
"Hừ, cái gì mà bạn tốt, đó là nhân tình của ta." Tần Thú bất mãn lầm bầm.
"Nguy hiểm cùng kỳ ngộ luôn song hành, bất quá trạng thái của nàng hình như không tốt lắm." Tần Thú thở dài, lại xem một hồi rồi lui giao diện. Ngẩng đầu nằm trên ghế trúc nhẹ nhàng đu đưa, ánh sáng vàng vụn chiếu xuống khuôn mặt Tần Thú qua cành lá, ôn nhuận như ngọc, đẹp như tiên nhân.
"Phải làm sao bây giờ đây." Khuôn mặt Tần Thú có chút u sầu.
Tách!
Ném một quả nho vào trong miệng.
Cắn một cái, chất lỏng bắn tung tóe, linh khí tứ tán.
"Lão a di, a lão a di..."
Tần Thú liếc nhìn giao diện hệ thống, độ hảo cảm của Nam Cung Lưu Ly là 87.
Đây đã là một con số rất cao. Độ hảo cảm mà đạt đến 90, cơ hồ không thể phá vỡ mối quan hệ. Sau đó Tần Thú lại liếc những người khác, trong đó Nhất Cam là cao nhất, 99,99 điểm.
"Quả nhiên là đồ nhi sư phụ thật yêu." Tần Thú xoa xoa khóe mắt không có nước mắt.
Hắn đoán, 0,01 điểm còn lại kia, có lẽ là đang trách hắn đôi khi phạt không cho nàng ăn cơm.
Két két!
Tần Thú nhẹ nhàng đứng dậy, chiếc ghế trúc sau lưng rung rinh.
Hắn đi vào trong điện, hướng bài vị phía trên, "Phanh" một tiếng quỳ xuống.
Khàn cả giọng lạy rạp, rên rỉ nói: "Sư phụ a!"
"A... sư huynh sư tỷ a!"
"Mấy người trên trời nhất định phải phù hộ cho lão a di kia đừng chết nha!"
"Ô ô ô, đồ nhi chỉ có một nhân tình này a..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận