Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 100: Nguyên Anh tầng chín đại viên mãn! Trăm tuổi sinh nhật đại lễ bao!

Chương 100: Nguyên Anh tầng chín đại viên mãn! Đại lễ bao mừng sinh nhật trăm tuổi!
Ngày hôm sau, tuyết ngừng rơi, trời quang mây tạnh.
Dưới mái hiên, Tần Thú chậm rãi mở mắt, tu vi đã đạt đến cảnh giới Nguyên Anh tầng chín đại viên mãn.
Lúc này, trong đầu âm thanh hệ thống bỗng nhiên vang lên.
« Tần Thú, ngươi đã 100 tuổi, ban thưởng "Đại lễ bao mừng sinh nhật trăm tuổi" một phần, xin hỏi có mở ra không? » "Ta đã 100 tuổi rồi sao?"
Tần Thú lẩm bẩm một tiếng, chợt có chút nóng lòng muốn xem "Đại lễ bao mừng sinh nhật trăm tuổi".
"Mở ra."
« Tiên thiên hồ lô đằng: Sinh ra từ trong hỗn độn, là chí bảo tiên thiên, hấp thụ linh khí trời đất, có thể kết bảy quả hồ lô, bảy quả hồ lô kỳ dị phi phàm, đều có diệu dụng... ... » « Cửu U Phiên Thiên Ấn: Thần thông cao cấp, ngưng tụ sức mạnh trời đất, tạo ra một đạo pháp ấn, có thể trấn áp trời đất, phá tan hư không, gây tổn thương gấp bội lên linh hồn thể và tà ma » « Hóa thiên thần chưởng: Pháp thuật cấp chín, luyện đến đại thành có thể hóa cả trời đất... . . . . » « Đại Thánh Di Âm cầm: Linh bảo cực phẩm, tiếng đàn thông linh, phối hợp với pháp thuật âm luật tương ứng, có thể dùng âm luật giết người từ xa ngàn dặm » « Hạt giống linh thảo linh dược * 1000 túi... . . . » ...
"Tiên thiên hồ lô đằng, Cửu U Phiên Thiên Ấn, Hóa thiên thần chưởng, đều là đồ tốt cả!"
Nhìn món quà sinh nhật trăm tuổi mà hệ thống tặng, Tần Thú rõ ràng rất vui mừng.
Cái hệ thống này, đủ có ý tứ, đáng tin cậy.
"Chậc chậc chậc, cây đàn này cũng không tệ, không có việc gì có thể đem ra đánh đàn, nuôi dưỡng tao nhã."
Tần Thú lấy ra Đại Thánh Di Âm cầm, ngón tay nhẹ nhàng gảy lên dây đàn.
Coong!
Tiếng đàn đột nhiên vang lên, như sấm sét nổ vang, chấn màng nhĩ người ta ù cả lên.
Tần Thú lắc đầu, điều chỉnh một chút cường độ, lần nữa kích thích dây đàn, ông một tiếng, một đạo tiếng vang nặng nề từ dây đàn truyền ra, hóa thành một đạo lực lượng vô hình quét ngang ra, trong nháy mắt quét sạch lớp tuyết đọng dày cộp chất đống trong sân.
"Thôi được rồi, hôm nào lại thử lần nữa."
Tần Thú cất bảo cầm, lấy ra tiên thiên hồ lô đằng, đi ra giữa sân, đem gốc cây cùng mầm cây Bàn Đào chôn chung một chỗ.
Tần Thú nhớ mang máng, tiên thiên hồ lô đằng này ở trong thế giới Hồng Hoang chính là một kiện bảo vật khó lường, bảy quả hồ lô nó kết ra đều có thần thông diệu dụng, ngay cả Thánh Nhân cũng thèm thuồng.
Ví như "Trảm Tiên Phi Đao" nổi tiếng kia là do một trong những quả hồ lô biến thành.
"Lạp lạp lạp, hồ lô oa, ta có bảy hồ lô oa... . . . ."
"Ông ơi, con đến cứu ông đây... . . ."
Tần Thú chắp tay sau lưng, hừ những điệu kỳ quái, bước chân nhỏ vui vẻ ung dung, chậm rãi đi đến dưới mái hiên.
Sau đó ngồi lên ghế trúc, bắt đầu nghiên cứu "Cửu U Phiên Thiên Ấn" và "Hóa thiên thần chưởng".
Một môn thần thông cao cấp, một môn pháp thuật cấp chín, mạnh mẽ không thể tưởng tượng được.
Đợi Tần Thú học được, chiến lực ít nhất cũng tăng thêm gấp đôi.
Hiện tại mình đã là Nguyên Anh tầng chín, nghĩ đến việc chém Hóa Thần tầng chín không phải vấn đề, nếu như được trang bị đầy đủ, thì chém thử cả Động Hư đại năng cũng không phải không được.
"Hắc hắc hắc... . . . ."
Nghĩ đến đây, Tần Thú không khỏi cười ngây ngô.
Két két!
Lúc này, cửa phòng nhỏ của Nhất Cam bị đẩy ra.
Tiểu mập mạp duỗi cánh tay nhỏ, vặn vẹo cái eo nhỏ, ngáp một cái, sau đó đầy sức sống đi ra ngoài chơi.
"Sư phụ, con cùng Đại Mỹ và mọi người ra ngoài chơi đây ạ!"
Nhất Cam vẫn không quên quay đầu nói với Tần Thú một tiếng.
"Ừ, đi đi."
Tần Thú đang chìm đắm trong thế giới của mình, vẫn gật đầu nhẹ.
Chỉ là hắn rất nhanh liền phát hiện ra không ổn.
"Nhất Cam chờ một chút!"
Tần Thú gọi Nhất Cam lại, xoa xoa mắt mình, xác nhận mình không nhìn nhầm, mới kinh ngạc hỏi: "Nhất Cam, con đến Kim Đan tầng tám rồi! ! !"
"A? Con đến Kim Đan tầng tám rồi sao?"
Nhất Cam vẻ mặt mờ mịt gãi gãi đầu nhỏ, sau đó vận chuyển công pháp, lập tức, một cỗ uy nghiêm Kim Đan tầng tám lan tỏa ra.
"Ối!"
"Sư phụ, con... con thật sự đến Kim Đan tầng tám rồi!"
Nhất Cam vui vẻ nhảy dựng lên, cái bụng nhỏ nhô nhô lên một cái.
"Sư phụ, sư phụ, con thật sự Kim Đan tầng tám rồi!"
"Con thật là lợi hại a, ngủ một giấc, thế mà lại đến Kim Đan tầng tám rồi!"
"Oa oa oa..."
Nhất Cam vỗ vỗ cái eo mập nhỏ đắc ý cười lớn, "Sư phụ, con muốn báo tin vui này cho Đại Mỹ và đại sư huynh."
Nói rồi, Nhất Cam liền chạy về phía hồ cá, vừa chạy vừa hip hop hô to, "Đại Mỹ, Đại Mỹ, con Kim Đan tầng tám rồi! Tối nay, chúng ta lại có thể mở tiệc rồi!"
Tần Thú:
Giờ phút này, hắn cảm thấy có chút rối bời.
Đây có thể xem là... . . . . . Người ngốc có phúc của người ngốc!?
"Trời ơi! Đất ơi!"
"Rốt cuộc ai mới là kẻ được ưu ái vậy hả! ! !"
Tần Thú than trời.
Hắn vốn tưởng rằng, với IQ của Nhất Cam thì phá được hai ba cảnh giới đã là tạ ơn trời đất rồi, không ngờ rằng, nàng ta chỉ ngủ một giấc say, sau khi tỉnh dậy đã đến Kim Đan tầng tám...
Kỳ lạ!
Tuyệt đối kỳ lạ!
Tần Thú hiện tại có thể khẳng định, thân thể của Nhất Cam nhất định có vấn đề.
Tiêu Huyền thiên phú vô song, có tư chất của yêu nghiệt trấn áp cả một thời đại, hắn uống xong rượu Thất Tinh Thiên Châu liên phá bảy cảnh, cái này thì mình có thể lý giải được, nhưng Nhất Cam cái con hàng này có thể liên phá bảy cảnh, mình thực sự không thể nào hiểu được.
Bất quá như vậy cũng vừa hay, linh tửu trân quý như vậy cũng không lãng phí.
"A!"
"Tiên tổ nhà ta ơi! Nhất Cam sao con có thể lợi hại như vậy! ! !"
Bạn xem, ngay cả Đại Mỹ trong hồ cá cũng phải thốt lên một câu ngữ khí không thể tin nổi.
"Oa oa oa... . . ."
Bị nghi ngờ về IQ, Nhất Cam căn bản nghe không hiểu việc IQ của mình bị nghi ngờ, chỉ coi như Đại Mỹ đang khen mình, hung hăng "Oa" lên.
Tần Thú hoàn hồn, cười cười, sau đó đi về phía sau núi...
...
Hậu sơn, linh khí dồi dào.
Trường Sinh đang bận rộn trong linh điền.
Mấy năm gần đây, Trường Sinh rảnh rỗi không có việc gì làm, lại mở thêm mấy khoảnh linh điền.
Linh lực trên đỉnh núi cũng ngày càng nồng đậm.
"Mu"
Lão Ngưu đang nằm ngủ gật dưới gốc cây, cảm thấy Tần Thú đến, liền ngẩng đầu trâu lên "Mu" một tiếng, rồi lại tiếp tục nằm xuống ngủ gật.
Con lão Ngưu này đã khoảng một trăm tuổi, là một con lão ngưu bình thường thì nó đã sớm chết già rồi.
Nhưng mấy năm gần đây, theo ước muốn của Trường Sinh, Tần Thú thường xuyên dùng linh đan diệu dược bồi bổ cho lão ngưu, dần dần, lão ngưu này cũng khai mở huyệt khiếu, học được hô hấp thổ nạp, tuổi thọ theo đó cũng kéo dài.
"Sư phụ, người đến rồi!"
Trong vườn linh, Trường Sinh đứng thẳng người, nhìn về phía Tần Thú.
Không biết vì sao, bây giờ mỗi lần nhìn thấy dung mạo của Tần Thú, Trường Sinh đều không tự chủ được mà nhớ đến khung cảnh năm xưa, khi mình ở dưới chân núi gặp được sư tôn.
Tháng năm vội vã, mình thì đã già, dung nhan của sư tôn vẫn như xưa, không hề thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận