Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 33: Luyện đan cũng có tân thủ bảo hộ kỳ?

Chương 33: Luyện đan cũng có kỳ bảo hộ tân thủ?
Đan dược cực phẩm, hay còn gọi là "Đan dược hoàn mỹ". "Đan dược hoàn mỹ" có hiệu quả gấp mấy lần so với đan dược thông thường, giá trị của nó còn cao gấp mười mấy lần so với đan dược thông thường. Là dược thì có ba phần độc, dù là đan dược hỗ trợ tu sĩ tu luyện cũng vậy. Tuy nói có hơi quá khoa trương, nhưng nếu dùng nhiều đan dược phẩm tướng thông thường, cũng sẽ tạo thành nhục thân và luyện khí phù phiếm, hơn nữa theo cảnh giới bản thân tăng lên về sau, phần tì vết này sẽ bị phóng đại vô hạn, từ đó ảnh hưởng đến việc phá cảnh. Nhưng đan dược cực phẩm lại không có tì vết này. Chỉ cần thân thể ngươi đủ mạnh, có thể dung nạp dược lực tương ứng, liền có thể thỏa thích dùng đan dược, cường hóa nhục thân, vững chắc nâng cao tu vi. Nhưng xác suất xuất hiện đan dược cực phẩm thật sự quá thấp. Dù là đối với những luyện đan sư đỉnh cấp, cũng khó mà có một lò xuất hiện trong vạn lò.
"Đại sư huynh, ngươi dùng chút sức, đẩy cao lên chút nữa."
Trong sân, dưới gốc cây Lão Tang. Trường Sinh làm một chiếc xích đu, Ôn Tình ngồi phía trên, Trường Sinh ở sau lưng đẩy.
"Được."
Trường Sinh trả lời một tiếng, cười ha hả đẩy xích đu.
"Bay lên rồi, bay lên rồi."
"Ha ha ha, thỏ đen có chơi vui không?"
"Chi chi C-K-Í-T..T...T —— chi chi C-K-Í-T..T...T —— "
Trên vai Ôn Tình có một con thỏ béo đang nằm, cao hứng khoa tay múa chân. Hai móng vuốt nhỏ hưng phấn muốn đập vào nhau, nhưng bây giờ thỏ đen quá béo, móng vuốt nhỏ căn bản không thể đập vào nhau được, thỏ đen gấp gáp kêu lên oa oa.
"Tỷ tỷ, xích đu nhìn chơi vui quá, ta cũng muốn chơi."
"Ừm, ta... ta cũng muốn chơi nữa."
Trong linh trì, hai con cá chép nhỏ nổi lên mặt nước, trợn to mắt cá chép, vẻ mặt hâm mộ nhìn thỏ đen.
"Tiểu Bàn, Đại Mỹ, ăn nho này."
Ôn Tình ôm một chiếc bát ngọc trong lòng, trong bát có nho vừa rửa sạch, Ôn Tình trước tiên tự ăn một quả, sau đó ném ra ngoài mấy quả vào linh trì.
Phù phù!
Tiểu Bàn vẫy đuôi, nhẹ nhàng nhảy lên mặt nước, há miệng, ngậm lấy quả nho tím.
Đại Mỹ thấy thế, cũng không chịu thua kém, phù phù một tiếng, thân hình mạnh mẽ nhảy lên mặt nước, một hơi đón lấy mấy quả nho.
"Oa! Tỷ tỷ, chào ngươi lợi hại nha!"
Tiểu Bàn vẻ mặt sùng bái nhìn Đại Mỹ. ( ̄︶ ̄)
Đại Mỹ kiêu ngạo.
Ta không thích ăn nho, ta chỉ là thấy tiểu thư xinh đẹp nên không nỡ lòng nàng buồn thôi.
Trong phòng trúc ở đằng xa, Tần Thú đi ra, nhìn thấy cảnh ấm áp này, không nén được mà cười.
"Tình Nhi bé nhỏ, đến đây, sư bá có đồ tốt muốn cho con."
"Đến rồi đây, đến rồi đây."
"Sư bá, là đồ gì tốt vậy ạ?"
Ôn Tình chạy đến gần, trợn tròn mắt, vẻ mặt mong chờ.
"À," Tần Thú đưa ra một viên tụ khí đan, "Đây là tụ khí đan cực phẩm sư bá mới luyện chế, con dùng thử một chút xem."
"Oa! Sư bá, người còn biết luyện đan nữa sao?"
"Trời ạ, sư bá, người vậy mà luyện ra đan dược hoàn mỹ trong truyền thuyết."
"A a a, tiểu sư bá của ta, lợi hại quá đi."
Ôn Tình nhìn Tần Thú, vẻ mặt sùng bái.
"Ai, kỳ thực cũng bình thường thôi à, sư bá cũng là lần đầu luyện chế, không cẩn thận thế nào lại thành công, còn không cẩn thận luyện ra đan dược hoàn mỹ."
"Vận may thôi, vận may thôi, ha ha ha..."
Khóe miệng Tần Thú bất giác nứt ra.
Ôi, sao ta vừa bị Tình Nhi bé nhỏ khen vài câu đã thấy lâng lâng rồi vậy, a ha ha ha..."
"Oa! Tiểu sư bá, người lại là lần đầu tiên luyện đan đó hả! Người cũng quá lợi hại rồi đi, vậy mà một lần là thành công, còn luyện thành đan dược hoàn mỹ nữa chứ."
"Con nhớ phụ thân từng nói, trên đời này luyện đan sư vô số, chỉ có số ít cực kỳ hiếm hoi những thiên tài luyện đan tuyệt thế mới có thể luyện ra được đan dược hoàn mỹ như thế này."
"Tiểu sư bá, con thật sự quá sùng bái người rồi!"
Ôn Tình mặt mày hớn hở, hôn lên má Tần Thú một cái. Sau đó trực tiếp nuốt đan dược, bắt đầu luyện hóa.
Ầm ầm——
Trong nháy mắt, từng luồng dược lực khổng lồ dâng trào trong cơ thể Ôn Tình. Ôn Tình cho đến hiện tại, tu luyện vẫn là một môn công pháp nhị giai, nên tốc độ hấp thu vẫn còn hơi chậm. Trong khoảng thời gian này, Tần Thú vẫn luôn nghĩ, sẽ đổi cho nàng một môn công pháp mạnh mẽ hơn. Trong Linh Bảo các ngược lại có mấy môn công pháp tam giai có thể tu luyện đến Kim Đan cảnh, nhưng Tần Thú thấy cấp bậc vẫn còn hơi thấp, không xứng với Tình Nhi bé nhỏ của mình. Đáng tiếc, hỗn độn tiên kinh là công pháp truyền thừa từ hệ thống, Tần Thú không có khả năng truyền lại cho Tình Nhi bé nhỏ được. Thôi thì cứ chờ vậy đã rồi tính sau, chờ Tình Nhi bé nhỏ đột phá Trúc Cơ cảnh rồi đổi công pháp cũng không muộn.
Một ngày sau.
Ôn Tình mở mắt, lộ ra một tia kích động.
"Tiểu sư bá, con... Con vậy mà đột phá rồi! ! !"
Hiện tại Ôn Tình đã là tu vi luyện khí tầng 5.
"Sư tôn, con... con cũng muốn."
Trường Sinh một bên thấy vậy, lộ vẻ mặt hâm mộ, mắt to đảo quanh, mong ngóng nhìn sư phụ mình.
"Không vấn đề, vi sư ngày mai sẽ luyện chế cho con mấy viên tụ khí đan hoàn mỹ."
Tần Thú vung tay, khí thế ngút trời.
"Cám ơn sư tôn."
Trường Sinh vui vẻ cười, quả nhiên, sư tôn vẫn yêu thương mình.
Ngày hôm sau.
Một tiếng nổ lớn vang lên, đan lô nổ tung. Tần Thú đầy bụi đất đi ra khỏi phòng.
"Tiểu sư bá, ngươi làm sao vậy?"
"Sư phụ, người không sao chứ?"
"Không sao không sao, chỉ là sai sót thôi."
Tần Thú dừng tay, vẻ mặt bình tĩnh.
"Trường Sinh à, vi sư nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại luyện chế đan dược tụ khí hoàn mỹ cho con."
Ngày thứ ba.
Tần Thú một lần nữa lấy ra lò luyện đan để luyện chế. Không đến nửa nén hương, một tiếng ầm vang vang lên, đan lô lại nổ.
Ngày thứ tư.
Ngay sau đó cả tòa nhà cũng bị mất luôn. Vì vậy, Tần Thú lại tốn thêm nửa ngày công phu, dựng lại một ngôi nhà trúc mới.
"Sư tôn, có phải người không được không ạ?"
"Nếu như luyện chế không được thì thôi vậy, cũng không ép buộc."
"Con tu luyện chậm một chút cũng được, đừng để đến lúc đó, người lại tự nổ bị thương đó."
Trên bàn ăn tối, Trường Sinh thật lòng khuyên nhủ.
"Hừ, con nói cái gì vậy, sư tôn của con làm sao mà không được chứ!"
"Chỉ là nhất thời thất thủ thôi."
"Chờ đấy, chờ đến ngày mai, sư tôn nhất định sẽ luyện chế ra một viên tụ khí đan cực phẩm cho con."
Ngày mai lại ngày mai, thật nhiều ngày mai. Trường Sinh đợi mấy chục cái ngày mai liền, vẫn không thấy sư tôn có viên tụ khí đan hoàn mỹ nào. Chỉ có mỗi ngày, từng tiếng nổ vang còn văng vẳng bên tai, khiến Trường Sinh xác định được, sư tôn yêu mình đến nhường nào, có bao nhiêu chấp nhất.
"Sư tôn, van cầu người, đừng luyện đan nữa, đồ nhi lo cho người."
"Đi đi, đi một bên (du ̄3 ̄ ) du... Vi sư sắp thành công rồi."
Trong khoảng thời gian này, Tần Thú tựa như sắp phát điên rồi, liều mạng luyện đan. Chỉ là đan lô cũng đã nổ không dưới 30 cái.
Hai tháng sau, Tần Thú ngồi xổm trên mặt đất, nhìn mảnh vụn vỡ đầy đất, nhíu mày.
"Chuyện này không khoa học!"
"Ta là một thiên phú khoáng cổ tuyệt kim như thế, luyện chế chỉ là đan dược nhất giai, sao có thể thất bại được nữa chứ."
"Vậy sao lần đầu tiên ta lại suôn sẻ thành công như vậy...????"
Tần Thú càng nhíu mày lại, rồi chợt nhớ lại cảnh mình câu cá lần đầu ở kiếp trước. Lần đầu đi câu, chỉ dùng cần tre chẻ trong vườn rau, đã kéo lên một con cá trắm cỏ lớn hơn mười cân, khiến đám người xem câu cá xung quanh phải hâm mộ không thôi. Điều kỳ diệu là sợi dây cước 5 xu cùng cần trúc kia vậy mà không bị đứt. Sau này, theo cấp độ trang bị tăng lên, Tần Thú không còn câu được con cá nào lớn như thế nữa, ngược lại thường thấy đám trẻ con cầm cần trúc nhỏ xíu ở bên bờ, câu được từng con cá đao nhỏ khiến mình cũng phải thèm thuồng.
"Đệch mợ, đây luyện đan không lẽ cũng có kỳ bảo hộ tân thủ hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận