Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 523: Tiểu tiên nữ, độc cô tiên lang!

Chương 523: Tiểu tiên nữ, Độc Cô Tiên Lang!
Trở lại trên núi, Tần Thú bắt đầu hối hận. Xúc động! Trước đây hắn thật quá vọng động rồi! Trong cấm khu kia, cuối cùng vẫn xuất hiện lực lượng cấp Chân Tiên. Dù bị chính mình cho một bạt tai trấn áp...... “Mã Đức!” “Chuyện gì xảy ra?” “Sao ta lại bỗng nhiên trở nên phách lối như vậy!” “Hồi tưởng lại quá trình, ta còn suýt không nhận ra mình.” “Thảo!” “Lần sau nhất định không thể như thế này nữa.” “Kiệt kiệt kiệt... Bất quá những năng lượng này thật thơm~ Chỉ cần luyện hóa hết rồi chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần nhất, nghĩ không bao lâu nữa mình có thể phá cảnh.” Sau đó, Tần Thú bắt đầu bế quan. Mười năm sau, tu vi tăng lên tới đại thừa tầng bốn, nuốt tiên bảo thuật hiệu quả rất rõ rệt. Sau đó, Tần Thú bắt đầu cảm ngộ mảnh vỡ kiếm ý Luân Hồi. Bây giờ, hắn là kiếm tâm minh thánh tầng thứ nhất, từ khi vào tiên cảnh, đối với kiếm đạo cảm ngộ càng sâu, càng nhanh, cái dòng sông thời gian tràn ngập kiếm ý kia hắn có thể tùy thời tiến vào, cũng có thể tùy thời đi ra.
“Tiền bối, ta đến rồi.” “Ngươi không đến thì hơn.” “A, tiền bối, ta lại đi ...... A ha, tiền bối, ta lại về rồi...... A rống rống, vãn bối lại lại lại đến rồi a...... Lạp lạp lạp, tiền bối người thấy ta có vui không......” Tần Thú trong sông dài thời gian cứ lặp đi lặp lại hành động đó.
Sinh linh thượng du:.........
Mấy canh giờ sau.
Tần Thú tâm hài lòng đủ từ sông dài thời gian lui ra.
“Không tệ, kiếm đạo cảnh giới lại tăng lên một chút, cách đột phá kiếm tâm minh thánh tầng thứ hai không xa.”
Một năm sau.
Tần Thú đột phá đến kiếm tâm minh thánh tầng thứ hai. Hôm nay, hắn lấy ra thiên địa bảo giám, lại đến lúc mười năm một lần không gian đạo tàng mở ra, tiên thức của Tần Thú rất thuận lợi tiến vào trong không gian đạo tàng.
Bốn phía tĩnh mịch, hắn rất quen thuộc đi dạo bên trong, từng lần một hô hoán “Tiểu khả ái, mau đến trong ngực ba ba, đừng để ba ba tìm thấy sốt ruột, không thì ba ba sẽ giận ô ô ~” Ong ong ong—— Lúc này nơi xa có một cái điểm sáng giống hắn lấp lánh. Tần Thú rất kích động, lại gặp người quen, mỗi lần tiến vào không gian đạo tàng, Tần Thú gần như đều sẽ gặp anh em này, hơn nữa mỗi lần đối phương đều nhiệt tình hoan nghênh hắn, làm hắn có cảm giác ấm áp như về đến nhà.
“Cá mập con so, cá mập con so, cá mập con so, cá mập con so..............................” Nhưng ngày hôm đó, Tần Thú lại phảng phất nghe thấy một âm thanh khác lạ.
“Hử?” “Ta nghe nhầm sao???” Tần Thú sửng sốt một chút. Kinh ngạc nhìn chằm chằm điểm sáng lấp lánh đối diện. Vỡ mộng rồi. Bao năm qua tin nhầm người rồi! Hắn đang mắng ta sao...? Tần Thú ghé tai cẩn thận nghe ngóng.
“Cá mập con so, cá mập con so, cá mập con so............” Tốt thôi, nó thật sự nhiệt tình mắng mình. Bất quá người này xem ra học không giỏi, mắng tới mắng lui chỉ có mỗi “từ” đó, quả nhiên nghèo hèn khiến người ti tiện a!
“Hừ hừ...” Tần Thú giật giật cổ họng, trực tiếp gầm lên đáp lại.
“Cá mập con so, cá mập con so, ngươi mới là cá mập con so, cả nhà ngươi đều là cá mập con so, cá mập con so, a a a a a a a ngươi cái cá mập con so tài một chút tài một chút tài một chút tất tất tất lải nhải lẩm bẩm không ngừng cá mập con so..............................” Sau một trận ứng khẩu của Tần Thú, điểm sáng nhỏ rung lắc kịch liệt đối diện bỗng nhiên dừng lại, phảng phất rơi vào một khoảnh khắc cứng ngắc, nửa ngày, mới từ trong đó phát ra một âm thanh không xác định: “ngươi...... Có thể nghe thấy ta nói chuyện?” “Cá mập con so, ngươi nói nhảm, ngươi hô to như vậy lão tử có thể không nghe thấy sao!” Tần Thú trực tiếp đáp trả.
“A a a——” Ai có thể đoán được, sau khi nghe xong, đối diện liền bạo nộ “Cá mập con so, ngươi cái đồ cá mập con so, ngươi nghe thấy ta nói chuyện vì sao trước kia không trả lời!!!” Trước kia? Tần Thú sững sờ.
“Trước kia ta có nghe thấy đâu.” “...........” Đối diện im lặng hồi lâu.
Tần Thú cũng rất tò mò, vì sao trước kia mình không nghe thấy đối phương nói, giờ lại nghe thấy.
“Chẳng lẽ là vì cảnh giới của mình??” “Có lẽ... Trong không gian đạo tàng này chỉ có tiên thức mới có thể trao đổi với nhau!” “Ừm, khẳng định là vậy.” “Ai nha má ơi, ta đúng là quá thông minh rồi!” Tần Thú đơn giản suy luận một hồi, tràn đầy oán khí chất vấn: “Vì sao ngươi lại mắng ta? Uổng công trước kia ta còn tưởng ngươi đang hoan nghênh ta.” “Hoan nghênh con mẹ ngươi!” “Hắc.” Tần Thú cười, “ngươi một cô bé sao lại nhỏ nhen thô lỗ vậy?” “Thô lỗ con mẹ ngươi.” “..........” Tần Thú nói: “Thì nó mẹ chi.” “Con mẹ ngươi.” “Thì nó mẹ chi.” “Con mẹ ngươi.” “Thì nó mẹ chi.” “Con mẹ ngươi con mẹ ngươi con mẹ ngươi......” “Thì nó mẹ chi.” “Con mẹ ngươi con mẹ ngươi con mẹ ngươi a a a a a a con mẹ ngươi..............................” “Thì nó mẹ chi.” “Ngươi...... Con mẹ ngươi!!!!!” “Thì nó mẹ chi.” “....................Ngươi có thể đổi câu khác không?” Đối diện hết cách.
“Thì nó mẹ chi.” “?” “Thì nó mẹ chi.” “A a a...... Ngươi...... Ngươi...... Ngươi...... A a a a............” “Thì nó mẹ chi.” “A a a a..................” “Thì nó mẹ chi.” “6~” “Thì......” “Dừng, được rồi, ta không mắng nữa, chúng ta nói chuyện tử tế đi.” “Hừ, sớm thế có phải tốt không.” Tần Thú đắc ý hừ lạnh một tiếng.
Đối diện:..........
Tần Thú: “Ngươi nói trước đi, vì sao lại mắng người?” Đối diện: “Bởi vì mỗi lần vào không gian đạo tàng ta đều tay không mà về, ta đã nói với ngươi ngươi không thèm để ý, ta tức.” Tần Thú: “Hừ, tức là có thể mắng người sao?” Đối diện: “Tức không thể mắng người sao?” Tần Thú: “Thì nó mẹ chi.” Đối diện:......
Tần Thú: “Thì nó mẹ chi.” Đối diện:............
Tần Thú: “Thì......” Đối diện: “Oa ~~ ô ô ô ~~~ sao ngươi cứ mắng chửi người thế, thật là quá khi dễ người, anh anh anh ~~~ ngươi mắng quá bẩn. Lần sau nếu còn mắng có bản lĩnh mắng cha ta đi.” Tần Thú:........
“Hắc hắc, đoán đúng ta là Tần Thú rồi đấy.” Đối diện:......
6 Tần Thú: “Thì nó cha chi.” Đối diện:......
“Ta gọi Độc Cô Tiên Lang, đến từ Tiên Đạo viện, ngươi có thể gọi ta tiểu tiên nữ, là thông qua một mảnh thiên địa bảo giám đến đây.” Tần Thú: “Tiên Đạo viện? Thế lực nào?” Đối diện kinh ngạc: “Cái gì, ngươi không biết Tiên Đạo viện? Ngươi không phải người của Tiên giới!!!” Tần Thú: Hỏng bét, lộ rồi. Chuyển chủ đề.
Tần Thú: “Hừ, cái Tiên Đạo viện gì đó, ở trước mặt thiên đình của ta cũng chỉ là hạng tép riu, bản đế cần gì phải nhớ chứ?” Đối diện chấn kinh: “Thiên Đình! Thiên Đình thời đại thần thoại!! Ngươi là người ở quá khứ? Nhưng vì sao ngươi lại cùng ta đồng thời xuất hiện ở không gian đạo tàng này??? Lẽ nào không gian đạo tàng này kết nối những không gian thời gian khác nhau??” Tần Thú: Hỏng bét, nổ quá rồi. Chuyển chủ đề.
Tần Thú: “Chào ngươi, ta tên là Tần Thú...” Hỏng bét, nói quen miệng rồi, quên không dùng tên giả.
Đối diện: “??? 6, nhìn ra rồi.” Tần Thú: “Độc Cô...... Ách......” Đối diện: “Ngươi có thể gọi ta tiểu tiên nữ.” Tần Thú: “Thì nó cha chi.” Tiểu tiên nữ:.........
Tần Thú: “Thì......” Tiểu tiên nữ: “Ai da, ngươi có cái gì thì hỏi đi sao lại cứ chửi người!” Tần Thú: “Ngươi bao nhiêu tuổi?” Tiểu tiên nữ: “Không ai nói với ngươi rằng tuổi của con gái không được hỏi lung tung sao?” Tần Thú: “Ngươi muốn nó mẹ chi hay nó cha chi?” Tiểu tiên nữ: “1.521 tuổi.” Tần Thú: “Dung mạo ngươi có đẹp không?” Tiểu tiên nữ: “Đương nhiên, tiểu mỹ nữ số một vũ trụ!” Tần Thú: “Hả!” Tần Thú: “Ngươi chờ một chút, ta tính toán xem ta có thể ôm bao nhiêu thỏi vàng.” Tiểu tiên nữ: “Thỏi vàng là cái gì?” Tần Thú: “6” Chuẩn phú bà rồi không thể sai được.
Tần Thú: “Ta có thể hỏi ngươi cảnh giới gì không?” Tiểu tiên nữ: “Hôm trước mới đột phá đến thiên tiên.” Tần Thú: 666666 Đã offline.
Tiểu tiên nữ: “Này, sao ngươi không nói gì?” Tần Thú: “Thì nó mẹ chi, cho mày không nói.” Tiểu tiên nữ: “Cá mập con so, sao ngươi lại chửi người......” Tần Thú: 6 “không mắng ngươi thì ta còn chuyện chính để làm.” Tần Thú dứt khoát không để ý đến nàng, bắt đầu ở không gian đạo tàng lang thang không mục đích, vừa đi vừa tiếp tục la lên “Kiệt kiệt kiệt...... Tiểu khả ái, ta thấy ngươi rồi, mau ra đây, đến trong ngực ba ba này, ba ba cho kẹo mút ăn ô ô ~” Tiểu tiên nữ:...... Thật ghê tởm, tai ta mà điếc thì tốt biết bao!
Tiểu tiên nữ: “Đợi đã, chúng ta có thể thương lượng chuyện được không?” Tần Thú: “Chuyện gì?” Tiểu tiên nữ dùng giọng điệu dịu dàng rung động nói “Mỗi lần vào không gian đạo tàng ta đều tay không mà về, ta bị đám bạn thân chế giễu cả ngàn năm rồi ta rất khó chịu, lần này ngươi có thể đừng lĩnh ngộ đạo thuật nhường ta một cái được không?” Tần Thú:...... “Yêu nữ, đừng làm loạn đạo tâm của ta!” Tiểu tiên nữ: “Ta là tiên nữ, không phải yêu nữ, ngươi...... Sao ngươi trí nhớ kém vậy!” Tần Thú: “Độn Luân Nhữ Mẫu.” Tiểu tiên nữ: “...... Những lời này có ý gì?” Tần Thú: “Ý là ngươi rất xinh đẹp.” Tiểu tiên nữ: “Cảm ơn.” Tần Thú: “Cho nên cũng đừng có mà nghĩ nhiều.” Tiểu tiên nữ: Một ngày buồn bực cả trăm lần.
Tần Thú: “Bất quá có duyên gặp nhau, tuy là nghiệt duyên, nhưng ta vẫn có một ý kiến có thể giúp ngươi rửa sạch sỉ nhục với đám bạn thân.” Tiểu tiên nữ: “Ta biết ngươi là người tốt.” Tần Thú: “Lần sau rủ đám bạn thân của ngươi tới, đợi bọn họ tay không mà về là sẽ không chế giễu ngươi.” Tiểu tiên nữ:......
Tần Thú: “Đám bạn thân của ngươi có xinh không?” Tiểu tiên nữ:...... Trong lòng thầm mắng hắn cá mập con so.
Tần Thú: “Hửm? Ngươi im lặng là thấy kế hoạch của ta không thiên tài sao?” Tiểu tiên nữ: “Oa a ~ nghe thật đúng là một ý kiến hay. Nhưng mà...... Rốt cuộc thì ta vẫn chưa lĩnh ngộ được đạo thuật nha?? Ta muốn đạo thuật, ta chỉ muốn lĩnh ngộ được một môn đạo thuật thôi mà!” Hơn nghìn năm nay, “lĩnh ngộ một môn đạo thuật” đã gần trở thành tâm ma của nàng rồi. Nhà nàng cái gì cũng có, nhưng mà không cách nào giúp nàng từ không gian đạo tàng “lĩnh ngộ một môn đạo thuật”.
Tần Thú: “Biết thì tốt rồi, về nhà ngủ đi, nhãi con đòi ăn.” Tiểu tiên nữ: Tức lắm rồi, nhưng mà lại mắng không lại, ta phải làm gì đây...... Ô ô, má ơi......
Bạn cần đăng nhập để bình luận