Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 403: Tiểu sắc

Chương 403: Tiểu Sắc Cộc cộc cộc!
Hắc Thố kéo cái bụng nhỏ có hơi trướng sau khi ăn xong, lạch bạch chạy đến trước mặt Tần Thú.
Tần Thú nhìn cục bột đen tròn vo trước mắt, cố nén ý cười, đưa bàn tay lớn xoa lên đầu Hắc Thố, lại xoa xoa bụng nhỏ của hắn, ôn hòa nói:
"Hắc Thố à, thực ra trong lòng chủ nhân, ngươi mới là con cưng đáng yêu nhất trên núi đấy."
"Chi —— chi! ! ! Thật sao! ! ! "
Hắc Thố lập tức mở to hai mắt nhìn.
Cái mũi nhỏ khịt khịt, khuôn mặt nhỏ nhắn lộ rõ vẻ ngốc nghếch đáng yêu pha lẫn kinh ngạc.
Hóa ra trong lòng chủ nhân, thỏ đại gia ta mới là con cưng đáng yêu nhất.
Đáng thương Nhất Cam và Tiểu Bàn, các nàng bị lừa mà vẫn còn vui vẻ như vậy.
"Thật mà."
"Ngươi xem bụng nhỏ của ngươi này, rồi nhìn đôi mắt to long lanh như nước kia, lại nhìn xem thân hình. . . khỏe mạnh siêu cấp cùng màu lông này, ngươi không đáng yêu thì ai đáng yêu nữa chứ?"
"Hắc Thố ngươi phải tự tin lên biết không!"
"Ngươi phải tin vào bản thân mình, ngươi chính là con thỏ vô cùng đáng yêu."
"Khụ khụ, bất quá không sao, chủ nhân vẫn cảm thấy ngươi nên biến thành hình dáng thỏ thôi, không nên tùy tiện để người ta nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu của ngươi..."
Sau khi nghe Tần Thú liên tục khen ngợi và đưa ví dụ minh họa, Hắc Thố đột nhiên cảm thấy có chút lâng lâng.
Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mình tìm được ý nghĩa tồn tại và vị trí của mình trên ngọn núi này.
Hóa ra thỏ đại gia ta lại đáng yêu đến thế! ! !
"Bất quá Hắc Thố, chúng ta có thể làm một ước định được không?"
"Chi chi, chủ nhân ngươi cứ nói."
"Đó là không nên kể chuyện này cho Nhất Cam và Tiểu Bàn, để tránh hai người bọn họ ghen tị dung mạo đáng yêu của ngươi, mặt khác cũng là để các nàng không cảm thấy đau lòng khi biết chân tướng."
"Được. Được. Được. Chủ nhân, ta nghe ngươi, ta nhất định sẽ không nói, ta sẽ không để Nhất Cam và Tiểu Bàn buồn đâu."
Hắc Thố thề son sắt bảo đảm.
"Ừ, đây mới là con thỏ đáng yêu nhất của chủ nhà chứ."
Tần Thú cười xoa đầu Hắc Thố.
Hắc Thố ngước mặt nhìn chủ nhân, khoảnh khắc này, hắn cảm thấy chủ nhân thật là cao lớn, tốt đẹp và hùng vĩ!
"Chi chi, chủ nhân, vậy ta đi chơi nhé?"
"Đi đi đi đi, chơi vui vẻ."
"Chi chi!"
Khóe miệng Hắc Thố không nhịn được mà nở nụ cười, vừa vung vẩy cái bụng nhỏ vừa nhún nhảy rời đi.
Ta là con cưng đáng yêu nhất, ta là con cưng đáng yêu nhất, chủ nhân nói ta mới là con cưng đáng yêu nhất trên ngọn núi này, ha ha ha ha. . . .
Quả nhiên, thỏ đại gia ta mới là thiên mệnh thần thỏ, là con thỏ được chủ nhân yêu mến nhất.
"Nhất Cam, Nhất Cam, hòa thượng tỉnh rồi!"
"Nói hắn lát nữa đi bắt bữa ăn đi, bọn ta tối nay muốn mở tiệc."
"Hòa thượng, Nhất Cam bảo ngươi lát nữa đi bắt yêu thú."
"A di đà Phật, tiểu tăng không đi."
"Nhất Cam, Nhất Cam, hắn không đi."
"Hô hô ha ha..."
"A di đà Phật, tiểu tăng nói là không cần đợi sẽ đi, muốn đi ngay bây giờ."
. . . .
Đêm đến, đỉnh núi lửa sáng rực.
Nhất Cam đứng trong sân mắng Thánh Phật Tử, nói hắn bắt thịt quá ít, bảo hắn ngày mai cố gắng bắt nhiều hơn nữa, phải đảm bảo tiệc rượu có đủ thịt để ăn.
Sau đó quay đầu liền cười hì hì gọi Tiểu Bàn và Hắc Thố ra đón khách ở đỉnh núi.
Đinh đang! Đinh đang!
Tiếng chiêng trống vang trời.
"Hoan nghênh hoan nghênh! Nhiệt liệt hoan nghênh!"
Trên bậc thang núi, lác đác có bóng dáng đại yêu đang leo núi tới.
"Ta nói với các ngươi, lần này là Nhất Cam tỷ mở tiệc rượu lần đầu tiên sau khi tỉnh lại đấy, các ngươi đều phải giữ tinh thần, để tỷ Cam của ta vui vẻ lên."
"Đúng vậy đúng vậy, đại ca ngươi yên tâm, lát nữa ta sẽ biểu diễn hết mình màn ngực nát đại thạch."
"Nhị ca, ngực nát đại thạch là tiết mục độc quyền của Hắc Thố."
"Vậy. . . vậy ta biểu diễn ngực nát đại sơn."
"Không cần không cần, chúng ta vẫn theo quy củ cũ, biểu diễn cơ bắp thôi, lần này ta còn phát minh ra chiêu thức mới, làm cơ bắp kêu lên được đấy. Hắc hắc hắc, đến lúc đó nhất định sẽ gây kinh ngạc, chấn nhiếp toàn trường cho coi."
"Ngọa tào! Vẫn là đại ca ngươi lợi hại nhất!"
"A ha ha ha. . . . "
Mấy con gấu xám to rỉ tai nhau, đảo mắt đã đến đỉnh núi, bắt đầu chúc mừng.
"Hùng Đại, Hùng Nhị, Hùng Tam, như gấu, mấy đứa mau vào đi!"
Nhất Cam vẫy vẫy tay, bảo Hắc Thố dẫn bọn họ vào trong sân, trước ghi lại danh sách lễ vật rồi sau đó sắp xếp chỗ ngồi tiệc rượu.
Còn mình thì tiếp tục chào đón khách khứa ở đỉnh núi.
"Ngươi có thể quan tâm đến cái tên đồ đệ mập của ngươi một chút không?"
Trong sân ở đỉnh núi, Tần Thú đứng dưới tàng cây, Thánh Phật Tử đi đến sau lưng, nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo Tần Thú.
Tần Thú quay đầu liếc hắn một cái, "Ngươi lừa linh thạch của ta thì sao không nghĩ như vậy?"
"A di đà Phật. . . ."
Hòa thượng ngoan ngoãn, có chút ủy khuất.
"Tiểu Quang, tiểu Quang, khách sắp đến đông đủ rồi, bọn ta nướng thịt trước nhé."
"A di đà Phật, sai rồi sai rồi. Này này, Cam tỷ, ta không gọi là Tiểu Quang, pháp danh tiểu tăng là Giới Sắc."
"Vậy được rồi, Tiểu Sắc, tối nay thịt nướng mềm phải cố gắng lên đấy nhé, đừng để Hắc Thố phải dạy đấy."
". . . ."
"Tiểu Sắc, lát nữa ta chạy bộ trên máy chạy bộ, nếu chạy không nhanh thì ngươi lấy roi này quất ta."
Lúc này, Hắc Thố lại tiến lên đưa cho một cây roi.
" ? ? ? ?" Nhìn đôi mắt to tròn ngây thơ không mang theo chút tạp chất kia, Thánh Phật Tử lại lần nữa rơi vào trầm mặc.
"Được rồi, Tiểu Sắc, ngươi đi chạy đi, ta sẽ quất ngươi."
"? ? ? ?"
. . . .
"Cam tỷ vạn tuế!"
"Nga hô! "
"Ngọa tào! Ngọa tào! Cơ bắp này của nó biết kêu đấy!"
"A ha ha ha, Hắc Thố bụng ngươi to quá, đá đều để không vững!"
"Nhân chi sơ, tính bản thiện, người là do mẹ hắn sinh ra, yêu là do mẹ hắn sinh ra..."
"Nga nga nga... Bọn mình ăn ngon uống say đi. Tiểu Sắc, Tiểu Sắc, nướng thịt nhanh lên!"
Tiệc rượu vẫn là tiệc rượu đó, chúng yêu vẫn là đám chúng yêu đó, không khí trên đỉnh núi vẫn hài hòa và thú vị như xưa.
Say rượu thì hát ca, thoải mái chém gió, uống say thì ngã xuống ngủ, bụng rốn lòi ra cũng không ai trách mắng, cho dù ngươi có nhảy cẫng lên cắn quả táo mèo cũng có người chân thành vỗ tay.
"Nga nói cho mấy đứa nghe này, chẳng bao lâu nữa nga sẽ đến nhà sư tỷ nga chơi, nhà sư tỷ nga rất to lớn, sư tỷ đối với nga tốt vô cùng..."
"Nhất Cam, nấc, chúng ta muốn đến nhà Tứ Vô trước."
"Ừm. . . . . Đúng, bọn mình muốn đến nhà Tứ Vô trước, nhà Tứ Vô cũng rất to lớn, Tứ Vô cũng đối với nga tốt vô cùng. . ."
"Cam tỷ, hay là chúng ta cùng cô xuống núi chơi nhé?"
"Đúng đấy, Cam tỷ, chúng ta cùng nhau đi chơi, ta nghe nói ở phàm gian mấy hoàng tử rồi công tử, mấy tên nhà giàu, đều có chân có tay đấy, chúng ta có thể làm chân tay cho cô, chờ đến khi đánh không lại thì cô lại ra mặt."
"Nga nga nga, nấc nấc, tốt. . . Tốt, chờ bọn mình ăn tiệc xong sẽ xuống núi, nga sẽ dẫn bọn mày đến nhà Tứ Vô nổi tiếng uống say."
"Úc! Úc! Úc! Cam tỷ vạn tuế! Cam tỷ uy vũ! Cam tỷ là thần tượng vĩnh viễn của bọn mình!"
"Nga nga nga. . . . . Nấc nấc nấc nấc nấc..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận