Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 146: Đại Mỹ Độ Kiếp Kim Đan! Lục Tiên Kiếm!

Chương 146: Đại Mỹ Độ Kiếp Kim Đan! Lục Tiên Kiếm!
Một năm sau.
Trên núi Ô Quy, lôi kiếp cuồn cuộn.
Đại Mỹ độ kiếp, chứng đạo Kim Đan.
Giữa trời đất, linh vũ rơi xuống, vạn vật dưới mưa linh khí mạnh mẽ sinh trưởng, một con cá chép Cẩm Lý thất sắc yên tĩnh lơ lửng trên không trung, toàn thân bao phủ khí vận chi lực.
Trong hồ cá, hoa sen ngộ đạo hé nở, hấp thụ khí vận chi lực, bắt đầu nhả ra nuốt vào đạo vận tiên thiên.
Cây bàn đào lại cao lớn thêm một thước.
Trên dây bầu tiên thiên, quả bầu nhỏ cỡ móng tay, cũng đã lớn bằng ngón cái.
«Chúc mừng ngươi, linh sủng Đại Mỹ độ kiếp thành công, chứng đạo Kim Đan, thưởng "Thẻ khí vận màu bạc" một tấm.»
"Chủ nhân, ta độ kiếp thành công, ta trở thành yêu vương Kim Đan rồi!"
Đại Mỹ vui vẻ tung tăng bên cạnh Tần Thú.
"Thấy rồi, Đại Mỹ ngươi lợi hại lắm!" Tần Thú xoa đầu Đại Mỹ nói.
"Chủ nhân, ta muốn đi tìm muội muội." Đại Mỹ ngẩng đầu.
"Được." Tần Thú đáp lời.
Bỗng mở lòng bàn tay.
Một vầng sáng vàng tụ lại trong lòng bàn tay, hóa thành một đôi cánh nhỏ màu vàng.
Thiên Sứ Vũ Dực, cực phẩm linh bảo, Tần Thú lưu lại một sợi thần hồn ấn ký bên trong, đủ để cho Đại Mỹ ngăn cản mọi công kích của cường giả Hóa Thần cảnh.
Sau đó, Tần Thú chập ngón tay như kiếm, chấm vào mi tâm Đại Mỹ, lưu lại một đạo Hoàng Tuyền kiếm ý trong đầu nàng.
Có đạo kiếm ý này, Đại Mỹ chỉ cần không gặp đại năng Động Hư cảnh, có thể bình an vô sự.
"Đại Mỹ, khi ra ngoài, phải cẩn thận một chút." Tần Thú xoa đầu Đại Mỹ dặn dò.
"Biết rồi, chủ nhân, ta sẽ cẩn thận." Đại Mỹ cười vui vẻ.
Nàng đã lâu không gặp muội muội, nàng rất nhớ muội muội nha, cũng rất nhớ Nhất Cam Lặc.
Chỉ là không biết muội muội ở ngoài kia có bị ai bắt nạt hay không, có bị gầy đi hay không.....
"Chi chi, chi chi, Đại Mỹ, Đại Mỹ, ta cũng muốn đi." Ở xa một quả cầu đen lớn lăn đến, vui vẻ ôm lấy bắp chân Đại Mỹ.
"Được thôi." Đại Mỹ ôm lấy thỏ đen, sau đó nhìn về phía Tần Thú, "Chủ nhân, thỏ đen có thể đi cùng ta không?"
Tần Thú nhướn mày, cười nói: "Thỏ đen, ngươi mới Trúc Cơ cảnh, đi làm bia đỡ đạn hả? Nghe lời, ngoan ngoãn ở nhà đợi đi."
"Chi chi, chi chi, ta không, ta nhớ Nhất Cam cùng Tiểu Bàn, ta muốn đi." Thỏ đen điên cuồng lắc đầu, liều mạng nhảy vào ngực Đại Mỹ.
"Với lại ta đã hứa với Đại Mỹ, đợi nàng thành yêu vương Kim Đan sẽ cùng nhau đi xem biển."
"Hắc." Tần Thú tức cười.
"Được thôi." Tức thì, Tần Thú lấy ra một cái chuông nhỏ màu vàng, là một kiện hạ phẩm phòng ngự linh bảo, thu được trong chuyến đi Linh châu.
Tần Thú đánh nó vào trong cơ thể thỏ đen.
Lập tức, lại lưu một đạo kiếm ý vào trong đầu thỏ đen.
Dưới gốc cây dâu.
Đại Mỹ ôm lấy thỏ đen nói: "Thỏ đen, ngươi chuẩn bị xong chưa?"
"Ừm, chuẩn bị xong."
"Úm ma ni bá mễ hồng, hướng về tiên tổ vĩ đại, xin mau đưa ta đến bên cạnh muội muội....”
Vút!
Một vầng sáng lóe lên, Đại Mỹ cùng thỏ đen biến mất tại chỗ.
Tần Thú trở lại dưới mái hiên, nằm trên ghế xích đu nhẹ nhàng lắc lư, nhâm nhi chút rượu.
"Thông tử ca, rút thưởng!"
«Chúc mừng ngươi, rút trúng "Tuyệt thế tiên khí Lục Tiên kiếm"»
"Hắc!" Tần Thú bật dậy.
Ý niệm khẽ động.
Một thanh tiên kiếm lơ lửng trước mặt, lôi kiếp phát sáng, sát lục chi khí ngút trời.
"Kiếm hay!" Tần Thú nắm chặt tiên kiếm, không gian xung quanh phảng phất như không chịu nổi tiên khí này, rung rẩy từng đợt.
Xoát!
Tần Thú xuất khiếu dương thần, mang tiên kiếm, trong nháy mắt trốn xa vạn dặm, một kiếm vung ra, sơn hà sụp đổ, vạn vật tịch diệt, ngay sau đó vạn dặm không gian đều hóa thành hư vô, tối đen một mảng, cảnh tượng đáng sợ.
"Kiếm hay! Kiếm hay! Kiếm hay! Kiếm hay!" Tần Thú nắm kiếm cười ha hả.
Hiện giờ, mình đã có đủ ba thanh Tru Tiên Tứ kiếm, chỉ cần đợi gom đủ thanh tiên kiếm cuối cùng, rút trúng Tru Tiên Kiếm trận đồ.
Vậy mình xem như vô đối, hắc hắc hắc.....
..........
Lại một năm nữa trôi qua.
Hôm nay, Tần Thú nhận được thư của Tiêu Huyền gửi đến.
"Sư tôn, các tiểu sư tỷ đều rất tốt.....
Tiểu Bàn mỗi ngày ăn no mập mạp, Đại Mỹ cùng thỏ đen cũng rất vui vẻ.
Con còn hứa sẽ đợi thêm một thời gian nữa, sẽ mang các nàng đi xem biển.
Sư tôn, lúc đầu con tưởng trận chiến này chỉ vài năm là kết thúc, ai ngờ bây giờ có quá nhiều hoàng triều và tông môn khác nhập cuộc, thế cục càng thêm hỗn loạn....
Bất quá sư tôn không cần lo lắng, có Đại Bảo ca tọa trấn phía trước, những cường giả Hóa Thần cảnh khác đều kiêng kị vô cùng.
Chỉ là tiểu sư tỷ chỉ sợ cần ở lại thêm một thời gian nữa..... Xin sư tôn đừng quá nhớ!
—— Tứ Vô lưu bút.”
Tần Thú gấp thư lại, đứng dậy, đi vào phòng luyện đan.
Mấy năm nay, Tần Thú không mấy khi tu luyện, cơ hồ đều luyện chế đan dược.
Hiện tại, hắn chỉ cần ra tay là đều là đan dược cấp hoàn mỹ.
Những đan dược này, đối với Kim Đan, Nguyên Anh và đại năng Hóa Thần cảnh mà nói đều là bảo bối vô thượng a.
Có những đan dược này, chiến lực của Tiêu Huyền sẽ nâng lên vài cấp bậc.
Tần Thú thu gom mấy vạn bình đan dược vào nhẫn trữ vật, nhét vào trong một phong thư, để Loan Điểu xanh mang về.
Lệ!
Loan Điểu giương cánh, bay vào biển mây.
Tần Thú đứng dưới mái hiên nhìn nó rời đi.
"Sư tôn, là tiểu sư đệ gửi thư sao?" Ôn Tình đi tới.
"Ừm." Tần Thú gật đầu nhẹ.
"Sư tôn, tình hình tiểu sư đệ bên đó thế nào?"
"Áp lực có chút, nhưng tất cả đều coi như bình thường."
"Các tiểu sư muội với Đại Mỹ thì sao?"
"Đang chơi rất vui."
"À, vậy là tốt rồi." Đáy mắt Ôn Tình ánh lên ý cười.
Lại nói: "Thưa sư tôn, bên vực Thiên Ma tình hình như thế nào rồi ạ?"
"Cái này....."
Tần Thú ngập ngừng một chút rồi nói: "Tình hình bên kia có vẻ hơi phức tạp, phân thân vi sư vẫn đang thăm dò."
"Ân." Ôn Tình gật đầu, không nói gì thêm mà đứng bên cạnh Tần Thú, cùng sư tôn ngắm nhìn biển mây phía xa.
Cho đến khi mặt trời ngả về tây, ráng chiều nhuộm đỏ nửa bầu trời.....
..........
Vân Châu lịch 7782 năm, theo chiến sự giữa Long Vân đế quốc và Chu Tước hoàng triều cũ không ngừng mở rộng, hai đại hoàng triều còn lại, cùng rất nhiều siêu cấp thế lực có Hóa Thần cảnh tọa trấn nhao nhao nhúng tay vào.
Trong vài năm ngắn ngủi, trận chiến từ hai triều đại cũ mới này phát động, đã quét qua hơn phân nửa Vân Châu Tu Tiên giới mà không hay biết, và phạm vi chiến tranh còn đang không ngừng lan rộng.
Trong đó rất nhiều thế lực đã dồn hết hy vọng vào Long Vân đế quốc.
Cũng có một vài thế lực vẫn còn đang đứng ngoài quan sát.
Mà lý do bọn họ không đặt cược vào Chu Tước hoàng triều phần lớn là vì Tiêu Huyền còn quá trẻ, tu vi bản thân hắn trong mắt các bá chủ còn quá nhỏ yếu.....
Dù sao, đây chung quy cũng là một thế giới tu tiên lấy võ vi tôn.
Mãi đến Vân Châu lịch 7784 năm, hoàng tử Chu Tước hoàng triều cũ, Tiêu Huyền, trong bí quật Cửu Thiên nhận được thượng cổ truyền thừa Thần Chu Tước, triệt để khai mở thần huyết Chu Tước, tu vi tăng lên nhanh chóng.
Cũng trong vòng ba tháng sau, tại dưới chân núi Thiên Thần, một kiếm nghịch phạt, trảm diệt ba vị đại năng Nguyên Anh tầng tám, khiến cho nhiều tông môn thế lực bắt đầu xem trọng Tiêu Huyền, dồn hy vọng vào Chu Tước hoàng triều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận