Trường Sinh 10 Ức Năm, Cẩu Thành Tiên Đế Lại Ra Khỏi Núi

Chương 530: Kế hoạch

"Chương 530: Kế hoạch “Cái hệ thống chó chết, ngươi đây là muốn giết chết ta mà!” Tần Thú nghiến răng nghiến lợi. Vì trường sinh, hắn có thể cẩu thả ở trên núi hơn một ngàn năm, chịu đựng vô tận buồn tẻ… Thế nhưng giờ phút này, cái hệ thống chó chết này bỗng nhiên nói cho hắn biết hoặc là chạy trốn, bằng không có khả năng bị treo cổ… Tần Thú không tự chủ hốc mắt phiếm hồng, trong đầu lại toàn là một loạt các hình ảnh trên núi… Móc tổ chim, bắt lợn rừng, chơi ná cao su, trộm uống rượu, cùng Đại Bảo đánh nhau, cãi bướng không nghe lời, ăn cơm ngồi xổm chỗ kia gõ bát đũa… Tóm lại, làm cho gà bay chó chạy ở trên đỉnh núi. “Ai…” Tỉnh táo lại sau, Tần Thú vô lực thở dài. Hắn có chân. Nhưng hắn biết mình “chạy không được”. Bởi vì hắn hữu tâm. “Thống tử, ta hiến tế 100.000 năm thọ nguyên ngươi có thể giúp ta cản một chút không?” Tần Thú thầm hỏi. 【 Không thể. 】 “Vậy muốn hiến tế bao nhiêu thọ nguyên ngươi mới có thể giúp ta cản một chút?” 【 Hệ thống đang tính toán… Tính toán hoàn tất… Kiểm tra đo lường thấy ký chủ có chỗ cầu, có thể hiến tế 8 triệu năm thọ nguyên đổi được hệ thống một lần xuất thủ, ngăn cản Thiên Đạo tiên phạt, sau đó hệ thống sẽ lâm vào ngủ say 100.000 năm 】???? “Ngươi mẹ nó đây là muốn ta chết tám lần à!!!” Tần Thú nổi điên. Hắn nhìn một Cam đang ngủ say trong phòng, vỗ vỗ bụng nhỏ của nàng bất đắc dĩ thở dài. “Đều là nghiệt duyên à, ai…” “Thôi, đi tìm tiểu sư đệ ngươi đỡ một chút đi.” Trung Thổ Thần Châu, chu tước thần đình. Đế Cung.
Một tòa đạo tràng. Tiêu Huyền đang trong trạng thái minh tưởng, bỗng nhiên cảm giác nhục thân bị một bàn tay vỗ vào, thế là thần thức trở về, mở mắt ra liền trông thấy một đạo quang ảnh đứng trước mặt. Quang ảnh chắp hai tay sau lưng, không chờ Tiêu Huyền mở miệng liền thản nhiên nói: “Bốn không, vi sư có việc muốn thương lượng với ngươi.” “???” Tiêu Huyền trên đầu hiện lên mấy dấu chấm hỏi. Thương lượng thì cứ thương lượng, tỉnh dậy thì cứ tỉnh dậy, làm gì phải búng vào mặt nha đây là. Tiêu Huyền ấm ức, sư tôn đối đãi sư tỷ sư muội xưa nay sẽ không thô lỗ như vậy. Bất quá còn tốt, không ai trông thấy. “Sư tôn mời nói?” “Tiểu sư tỷ ngươi sắp phi thăng, nhưng kiếp nạn trùng trùng điệp điệp, cần độ cửu trọng diệt thế Tiên Kiếp, một kiếp mạnh hơn một kiếp, trên lý luận cần chín vị Chân Tiên mới có thể ngăn cản… Nếu độ kiếp thất bại, thế giới này cũng sẽ theo tiểu sư tỷ ngươi cùng nhau hủy diệt…” Tần Thú nói ngắn gọn rõ ràng. Tiêu Huyền cũng nghe được rõ ràng, trợn mắt há mồm nhìn. “Tiểu sư tỷ ta nàng muốn độ… Tiên kiếp rồi!!!” “Tốt thôi, bị đả kích thật.” Tiêu Huyền giang tay ra, lập tức ánh mắt trì trệ. “Chờ chút, sư phụ, ngài có ý gì? Cái gì mà độ kiếp thất bại thì thế giới này sẽ hủy diệt? Còn nữa, ngài tìm ta không phải muốn ta đi cản Tiên Kiếp chứ? Ta còn chưa thành tiên đâu…” “Cho nên vi sư đây không phải là đến hỏi một chút ngươi hôm nay có thể thành tiên không đấy sao?” Tiêu Huyền: … Ngài có muốn nghe xem ngài đang nói cái gì không hả??
Bất quá Tiêu Huyền cũng biết mức độ nghiêm trọng của sự việc. Thế là ngay sau đó thu hồi thái độ lười biếng, thần sắc nghiêm túc nói: “Nói thật sư phụ, ta đã ở vào phàm đạo chi đỉnh 300 năm, giờ phút này độ kiếp ta có ba thành nắm chắc. Nhưng mà…” Tiêu Huyền lập tức lại gặp khó khăn. “Ngài cũng đã nói, cần chín vị Chân Tiên mới có thể ngăn cản cái diệt thế Tiên Kiếp này, có thêm ta cũng vô dụng thôi!” “Ai... Nghe lời này của ngươi mà xem, có thêm một người cùng lên đường thì vi sư cũng có bạn không phải sao.” Cái gì!!!! Tiêu Huyền trừng to mắt. “Sư phụ, ngài thật sự là một hảo sư phụ của ta, lúc này còn nghĩ cho đồ nhi nữa.” “Ha ha ha, đồ nhi không cần cảm động, tình thầy trò chúng ta sâu đậm, ngươi đã từng nói nguyện vì sư phụ sinh, làm sư phụ chết, sư phụ đều nhớ đấy, vi sư rất cảm động.” “????” Tiêu Huyền nghẹn lời. Bất quá tình thế nghiêm trọng, hắn cũng không có lòng dạ nói giỡn. “Sư phụ, dị tượng trên bầu trời lúc này là do sư tỷ gây ra?” “Đúng vậy.” “Vậy vì sao tiên phạt lại chậm chạp chưa giáng xuống?” “Dự tính cần thời gian mười năm.” “Cái gì mà Lôi Kiếp cần ấp ủ mười năm!!” Tiêu Huyền ngơ ngác. Tiểu sư tỷ này của mình thật đúng là… “Kỳ lạ”. Dáng vẻ đã rất kỳ lạ, phương thức tu luyện và độ kiếp ngày xưa cũng rất kỳ lạ, bây giờ thành tiên cướp càng kỳ lạ hơn. Mình còn chưa từng nghe nói Lôi Kiếp cần sớm ấp ủ mười năm lâu… “Hô~” Tiêu Huyền hít sâu một hơi, “ta đã biết, vậy vẫn còn chút thời gian.” “Như vậy đi, sư phụ người cứ về trước đi, để con nghĩ lại một chút, chờ chút nữa sẽ lên núi bẩm báo với ngài.” “Tốt.” Tần Thú thở dài, nói: “đồ nhi, nếu không thể thì con cũng không cần cố quá.” “Đến lúc đó vi sư nếu không cách nào ngăn được cái diệt thế Tiên Kiếp này, cũng sẽ hết sức mở ra tiên phàm thông đạo, đưa các ngươi đi vào Tiên Giới.” “Sư phụ, nói gì vậy, chỉ là diệt thế cướp thôi, chơi nó là xong.” Tiêu Huyền ra vẻ nhẹ nhõm nói. Hắn là nhân gian đế vương, hắn không thể ngay cả liều cũng không dám liều đã bỏ lại ức vạn vạn con dân của mình để rời đi được. Nếu làm vậy, đạo tâm mà hắn tu luyện có ích gì? “Không sai, làm là xong việc.” Ánh mắt Tần Thú ngưng lại. Bản thân là người xuyên việt, còn có hệ thống, theo lý thuyết chính là nhân vật chính số một, không thể nào chết được mới đúng, trong tiểu thuyết đều viết như vậy mà. Bản thân tuy cẩu thả, nhưng đầu óc vẫn rất rõ ràng. “Chờ tin tức của ngươi.” Tần Thú tiêu tán thân hình trong đế cung. Thấy sư phụ rời đi, Tiêu Huyền nhắm mắt ngồi xếp bằng, phân tán hơn mười đạo thần niệm đi các nơi… Sáu tháng sau. Tiêu Huyền trở lại trên núi.
Chính vào mùa xuân, hoa đào nở dị thường chói lọi. Một trận gió thổi qua, hoa đào bay lả tả, cả ngọn núi tựa như đang có một cơn mưa bụi màu hồng vĩnh hằng. “Sư phụ, con đã thăm hỏi các phương thế lực cổ lão, có vài phương nguyện ý xuất thủ, giúp chúng ta ngăn cản mấy đạo thiên kiếp.” Tiêu Huyền đứng dưới cây đào ở đỉnh núi mở miệng nói. “Ở thế giới này còn có Chân Tiên tồn tại?” Tần Thú lộ ra một chút ngoài ý muốn. “Tàn tiên thì có, còn Chân Tiên có tồn tại hay không thì không rõ, bởi vì ta bây giờ tuy là nhân gian đế chủ, tu vi một thân đã tới phàm đạo chi đỉnh, có thể giết nửa bước Chân Tiên, nhưng những cấm địa bài danh hàng đầu ở Thiên Huyền Đại Lục kia, cùng mảnh đất Ách Thổ rộng lớn vô ngần, cùng với cổ khoáng sinh mệnh, ta còn chưa từng xâm nhập dò xét qua, bởi vì quá nguy hiểm.” Tiêu Huyền giải thích: “Những thế lực nguyện ý xuất thủ kia trong tộc đều có chút nội tình, bọn họ đều có thể ngắn ngủi phát huy ra lực lượng so với Chân Tiên.” “Chỉ là so sánh thì e là rất khó.” Tần Thú không rõ ràng cái diệt thế Tiên Kiếp này rốt cuộc mạnh đến mức nào, nhưng hắn hiểu rõ sự quái lạ của một Cam, cũng biết hệ thống, nó tựa như một máy tính tinh vi, đã nói cần chín vị Chân Tiên, chỉ sợ thật cần chín vị Chân Tiên mới có thể ngăn cản. “Đều là những thế lực nào?” Tần Thú tiếp tục hỏi. “Minh Thổ, Văn miếu Nho gia, thập đại đế tộc, bọn họ lần lượt nguyện ý ngăn lại một đạo diệt thế cướp.” Tiêu Huyền đáp: “Vốn con muốn tìm đến Bất Lão Tiên Sơn để bọn họ xuất thủ một lần nhưng dù ta mở ra điều kiện gì, bọn họ đều lấy Bất Lão Tiên Sơn không thể nhập thế mà từ chối thẳng thừng. Ban đầu cũng có vài cổ tộc khác chọn xuất thủ, nhưng những tên khốn kiếp này rất sợ chết. Ta đã nói với bọn họ, đại thế tranh đấu phía dưới, thế giới này đều sẽ tan vỡ, nhưng bọn họ không quan tâm, cảm thấy nội tình của mình có thể né được đại họa lần này, chọn ẩn thế. Bất quá dù bọn họ có nguyện ý xuất thủ, e rằng cũng khó mà ngăn cản Tiên Kiếp này, vì nội tình những cổ tộc này liên thủ so với thập đại đế tộc vẫn kém xa, trong thập đại đế tộc có những lão tổ đang ở vào phàm đạo chi đỉnh cùng nửa bước đại thừa thức tỉnh, dùng Tiên Khí liên thủ, xác nhận có thể phát huy ra lực lượng Chân Tiên….” “Sư phụ, đến lúc đó, phân thân của con sẽ trải nghiệm hợp đạo ở Cửu Thiên Bí Quật, mượn nhờ một giọt thần huyết Chu Tước để ngắn ngủi chạm vào tiên cảnh, ngăn cản đạo thứ nhất diệt thế cướp. Sau đó cần sư phụ xuất thủ ngăn cản đạo thứ hai diệt thế cướp, để cho những "minh hữu" yên tâm, mà con sẽ mượn cơ hội hợp nhất với phân thân, đạt đến viên mãn vô khuyết chi cảnh, chọn độ tiên kiếp. Sau đó, Minh Thổ, Văn Miếu cùng thập đại đế tộc sẽ lần lượt xuất thủ, ngăn cản ba đạo diệt thế cướp phía sau, nếu con Độ Kiếp thành công sẽ ngăn cản một đạo Lôi Kiếp tiếp theo, nếu thất bại, con sẽ mang theo một nửa quốc vận cùng Lôi Kiếp mênh mông đánh nát một đạo diệt thế cướp, còn những đạo Lôi Kiếp phía sau, chỉ sợ cần sư phụ ngăn cản.” Tiêu Huyền một hơi nói hết kế hoạch của mình ra. Tần Thú nghe cảm thấy có thể thực hiện. Phân thân của hắn có thể ngăn cản một đạo Lôi Kiếp. Nhất Khí Hóa Tam Thanh dù chưa thành thạo, nhưng miễn cưỡng có thể hóa ra một vị tôn thần, phối hợp thêm các loại phù lục đại trận cùng Tiên Khí đã chuẩn bị sẵn, ngăn cản mấy đạo Lôi Kiếp tiếp theo cũng không thành vấn đề. “Hy vọng tất cả đều thuận lợi đi.” Tần Thú đứng giữa cảnh xuân trên đỉnh núi có chút ngửa đầu thở dài.
"
Bạn cần đăng nhập để bình luận