Ta Cả Nhà Đều Tại Nhảy Đại Thần

Ta Cả Nhà Đều Tại Nhảy Đại Thần - Chương 653: Ngươi này nha đầu, không xấu hổ (length: 7830)

Ngay khi mẹ chồng nàng dâu nhà Vệ vừa bước vào nhà lớn của Cổ gia, An đại phu nhân thấy đồ lễ mừng năm mới của Vệ gia, không tìm ra được lỗi gì, nhưng không đúng ý bà ta, mặt mày liền khó coi: “Đây là đánh giá bản thân mình có cánh cứng cáp rồi đây.”
An đại tướng quân vẫn luôn ở trong phủ cũng đi tới: “Người Vệ gia đi rồi sao?”
An đại phu nhân đứng dậy: “Đi rồi, đồ lễ năm mới xem như là chu đáo theo đúng lễ nghi, nhưng lại không có ngân phiếu.”
“Đã như vậy thì việc giảm một nửa thuế ruộng cấp cho các nhà là không thể tránh khỏi.”
Là một tướng lĩnh muốn lập công, muốn ngồi vững vị trí thì cần người dưới liều mạng xông pha trận mạc thay mình, cần người dưới ủng hộ, nhưng tiền đề là phải cho người ta đủ lợi lộc.
Binh lính ra trận có mấy ai giàu có, đều chỉ mong chờ vào việc phủ đại tướng quân cấp phát ít đồ tiếp tế vào ngày tết, vì chuyện này mà bà ta thật sự đau đầu.
Trước đây có Vệ gia hiếu kính dâng bạc chống lưng, bọn họ cấp cho người dưới cũng không nhỏ mọn, năm nay mọi người đều trông chờ, tùy tiện cắt giảm chỉ sợ là không ổn.
“May là còn có tiêu hành, bảo quản sự tính toán lại bạc trong kho, có lẽ là cũng không cần cắt giảm.”
An đại tướng quân ngồi xuống nhấp một ngụm trà, nghĩ lại thấy mình đã coi thường con bé của Bách gia, lần này nó bị vu tội, ông vốn định mượn chuyện này dò xét Vệ Vân Kỳ, lại không ngờ Thành vương cùng Thừa Bình quận vương lại nhảy ra, làm ông mất đi cơ hội tốt.
Thành vương và Thừa Bình quận vương hai ông cháu từ trước đến nay luôn chung một chí hướng, đặc biệt là Thành vương, chỉ cần bị hắn để mắt đến thì không lột da cũng khó thoát thân, vô cùng khó đối phó, không nghĩ đến sẽ thay Vệ gia ra mặt.
Càn Nguyên quan quả thực là không thể xem thường, những cái thần thần quỷ quỷ đó, khiến người ta không thể không kiêng kỵ.
Cùng lúc đó, mẹ chồng nàng dâu nhà Vệ đã đến nhà cổ, cười tươi rói bước vào, ngồi xuống liền dâng đồ mừng năm mới lên, Cổ phu nhân mặt mày đều là ý cười: “Kinh thành mùa đông lạnh lẽo, con có chịu được không?”
Bách Phúc Nhi cười rất đắc ý: “Lạnh hơn so với Tây Nam nhiều, bất quá con lại cảm thấy mùa đông ở đây còn dễ chịu hơn ở Tây Nam, buổi tối trong chăn ấm áp, chỉ là buổi sáng rời giường hơi khó khăn chút thôi.”
Đều là người từng trải ai mà không hiểu nàng đang nói gì, Cổ thiếu phu nhân còn che miệng cười khúc khích, Cổ lão phu nhân càng cười lớn: “Con bé này, thật là không biết xấu hổ.”
Cổ tiên sinh đi thăm bạn về nhà, bị Cổ lão phu nhân sai người gọi trở về, vừa bước vào liền hỏi: “Cái gì không xấu hổ, con bé này lại nói gì vậy?”
Bách Phúc Nhi quay đầu lại: “Nói là năm nay ăn tết con muốn sư phụ bao cho một cái lì xì thật to.”
Cổ tiên sinh vào ngồi: “Thật là không biết e thẹn.”
Bách Phúc Nhi làm vẻ mặt vô lại: “Vậy con không quản, nếu sư phụ không cho thì con sẽ không nghe theo đâu.”
Cổ lão phu nhân lại cười lớn: “Cho, sư mẫu làm chủ, đến lúc đó bắt sư phụ con móc hết tiền riêng ra, không cho phép hắn nhỏ mọn.”
Bách Phúc Nhi cười đắc ý: “Nghe rõ chưa sư phụ, không được nhỏ mọn đâu đó.”
Cả nhà Cổ gia từ đông tây nam bắc hôm nay cũng đều ở đây, nhao nhao nói với ông: “Nghe rõ chưa tổ phụ, không được nhỏ mọn đâu đó.”
Bọn trẻ đều muốn tiền mừng tuổi.
Cổ tiên sinh không nhịn được cũng cười: “Cho, đều cho, đều có.”
“A, tổ phụ hào phóng.”
Bọn trẻ đông tây nam bắc là cao hứng nhất, trẻ con mà, đều là tràn đầy mong đợi đối với năm mới.
Trong không khí náo nhiệt thời gian luôn trôi nhanh, hai mẹ con Cổ gia cứ nhất định mời mẹ con nhà Vệ ở lại dùng cơm, hai người cũng không từ chối, lưu lại.
Cổ thiếu phu nhân đi chuẩn bị cơm nước, Bách Phúc Nhi thì dẫn bọn đông tây nam bắc đi chơi, tiếng cười rộn ràng, Vệ thiếu phu nhân cười cảm khái: “Con thấy rõ, Phúc Nhi thật sự rất thích đến chỗ này, hễ đến đây là cười to hơn, tự tại không hề gò bó.”
“Nó xem nhà này như nhà mẹ đẻ rồi.”
Cổ lão phu nhân cười nói: “Ta sớm đã coi nó là con gái út, nó thích chỗ này, ta vui vẻ.”
Không nói đâu xa, trước kia ông lão nhà này lưu lạc đến Tây Nam, nếu không có Bách gia quan tâm thì không biết đã phải chịu khổ bao nhiêu rồi, mà nhà bọn họ cũng không ít nhận ơn con bé này, không đối tốt với nó thì đối tốt với ai.
Ánh mắt nhìn Vệ phu nhân, nói: “Cũng là con bé này có phúc khí, gặp được người bà chồng như bà, đối với nó như con gái ruột, từ khi theo nó đến kinh đô đến giờ vẫn không có gì thay đổi, trong mắt vẫn luôn tràn ngập niềm vui, có thể thấy nó sống rất tốt.”
Vệ phu nhân nói: “Tôi chỉ có hai đứa con trai, hai con dâu, cũng không thiếu người hầu hạ, bà nói tôi hà khắc với con dâu làm gì, con dâu vui vẻ thì con trai tôi cũng sống tốt hơn, nhà chúng tôi cũng không chịu được phong ba, nên là phải gia hòa vạn sự hưng mới được.”
Đều là người từng làm dâu mà ra, bà chồng nàng đối xử tốt với nàng, nàng tự nhiên cũng không thể là bà bà ác độc.
Cổ lão phu nhân gật đầu: “Bà thật là người hiểu chuyện, nhà hòa thuận, Vệ gia ngày tháng sẽ chỉ ngày càng tốt thôi.”
“Dạ, tôi cũng có chỗ làm chưa tốt, về sau còn phải học hỏi bà nhiều hơn mới được.”
Hai người vui vẻ nói chuyện, nghe tiếng cười đùa trong sân, thật là thoải mái.
Sau bữa cơm hai mẹ con Vệ gia vừa đi thì Cổ lão phu nhân liền kiểm kê đồ lễ mừng năm mới Vệ gia mang đến, ngoài điểm tâm, trà lá thì còn có năm nghìn lượng ngân phiếu, Cổ lão phu nhân nhìn Cổ tiên sinh: “Hiếu kính ông đấy.”
Cổ tiên sinh vui vẻ gật đầu: “Không sai không sai, có lòng hiếu thảo.”
Cổ lão phu nhân cẩn thận thu ngân phiếu lại: “Vận khí lớn nhất đời ông chính là thu được đồ đệ như vậy, ông làm sư phụ thật không đáng tin cậy, đồ đệ lại là người tốt, hãy trân trọng đi.”
“Ta chỗ nào không đáng tin cậy?”
Cổ tiên sinh lập tức không đồng ý.
Cổ phu nhân nói: “Con bé kia thông minh như thế, ông nếu không ở bên cạnh dạy nó bản lĩnh mà để nó học xem thiên văn thôi sao?”
“Người ta nói mình lười, mình ngu chỉ là nể mặt ông thôi, nó có thể nói sư phụ dạy nó bản lĩnh ba ngày giăng lưới hai ngày phơi lưới, nuôi thả như vậy sao?”
Cổ tiên sinh không nói gì, điểm này ông không cãi được, chỉ có thể buồn bực nói: “Bà không hiểu, thật để nó học được hết thì nó còn tự tại được như vậy sao?”
Học thành con gà mờ cũng tốt, vừa có thể dùng mà cũng có thể tự bảo vệ mình.
Cổ phu nhân lắc đầu: “Dù sao thì ông sau này cũng phải để ý một chút, việc Tiểu Bắc Tùng vẫn chưa dừng lại, trước khi ký hợp đồng đất đai thì ông đều phải trông chừng cho cẩn thận.”
“Hiểu rồi.”
Không cần nói ông cũng sẽ làm thôi.
Từ nhà Cổ đi ra, Bách Phúc Nhi muốn đi Thành vương phủ, thiếp mời nàng đã sớm đưa tới, Thành vương phủ trả lời là Thành vương phi chiều nay rảnh rỗi: “Mẫu thân có muốn đi cùng con không?”
Vệ phu nhân lắc đầu: “Ta không đi đâu, vẫn còn mấy nhà ta muốn đi một chuyến, chúng ta mấy ngày nay vất vả một chút, làm cho xong hết việc đi.”
Bách Phúc Nhi gật đầu, đưa mẹ chồng về rồi mới đến Thành vương phủ, khoác áo choàng da chồn, Thành vương phi nhìn thấy nàng khóe miệng liền mang theo ý cười: “Sai người mang đến là được rồi, trời lạnh thế này sao còn phải tự mình đến làm gì.”
“Chỗ khác thì thôi, chỗ của người là con muốn tự mình đến.”
Bách Phúc Nhi cười ngồi xuống: “Thứ nhất là con muốn cảm ơn Thành vương lúc con bị vu tội đã giúp con nói chuyện, thứ hai là con nghĩ con tự mình đến trước mặt người làm quen mặt, sau này người ta biết con có thể nói chuyện với người, trước khi bắt nạt con đều phải cân nhắc một chút.”
Thành vương phi che miệng cười: “Cái tính con bé này, thật là quá thật thà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận