Ta Cả Nhà Đều Tại Nhảy Đại Thần

Ta Cả Nhà Đều Tại Nhảy Đại Thần - Chương 301: Bán đường cũng là có quy củ (length: 7831)

Sau khi hiểu sơ về đường phèn, ai nấy đều nôn nao, trong lòng thầm đoán giá cả chắc chắn không hề thấp.
Tiếp theo, Trương Tiên Ngọc lên tiếng, “Đương nhiên là sẽ đắt hơn đường đỏ một chút, nhưng cũng không đến mức đắt một cách bất thường đâu, giá cả chúng ta đã bàn, một cân hai lượng bạc.”
Mức giá này thấp hơn nhiều so với dự đoán của mọi người, họ còn tưởng phải hét giá bốn năm lượng, dù sao cũng là lần đầu tiên có mặt hàng này, lại còn là độc nhất vô nhị, chất lượng lại tốt, đắt hơn một chút cũng là lẽ đương nhiên.
Toàn bộ thương nhân đều vô cùng phấn khích, trong tay họ đã chuẩn bị sẵn rất nhiều tiền, với giá này mà mua vào, chỉ cần sang tay bán với giá hai lượng bạc đã gần gấp đôi lợi nhuận, dù sao trước kia đường đỏ cũng đã hai lượng, khi biết tin đường đỏ tốt nhất của Bách gia chỉ có tám trăm văn, họ lại càng thêm kích động.
Đáng tiếc, những lời tiếp theo của Trương Tiên Ngọc đã dội gáo nước lạnh vào sự nhiệt tình của họ, “Đường phèn chúng ta cũng mới làm năm đầu, có thể làm được bao nhiêu vẫn chưa rõ, vì vậy, chúng ta chỉ bán cho khách quen thôi.”
Vệ lão gia, Lâm lão gia, Lưu công tử mấy người lúc này lộ rõ vẻ tươi cười, vì họ đều là khách quen cả.
Có một vị khách thương mập mạp đứng lên, “Chúng ta trả nhiều tiền hơn cũng không được sao?”
Trương Tiên Ngọc lắc đầu, “Bách gia chúng ta buôn bán cũng trọng chữ tín, những khách quen này của chúng ta khi chưa biết rõ điều gì đã tin tưởng chúng ta có thể làm ra đường đỏ, sẵn lòng đưa tiền đặt cọc cho chúng ta, cái tình nghĩa này Bách gia sẽ không bao giờ quên, phàm là đường mới ra, họ đều có quyền ưu tiên mua.”
Vị phú thương kia lại hỏi, “Vậy bao giờ chúng ta mới có thể mua được đường phèn của các ngươi?”
“Trước hết trở thành khách quen đợt hai của chúng ta đã, sang năm nếu còn nguyện ý hợp tác với Bách gia, các ngươi sẽ mua được đường phèn.”
Về điểm này, nàng không thể không bội phục nàng tiểu cô tử, đầu óc thật sự quá thông minh, như thế vừa có thể làm khách quen hài lòng, vừa có thể kích thích khách mới, thả mồi câu dài để giữ chân họ.
Khi thời cơ quan trọng, khách quen cũng sẽ không còn nghĩ đến chuyện ép giá, đòi ưu đãi.
Nếu không phải tiểu cô tử còn nhỏ tuổi, nhiều lúc bất tiện, thì những việc này đâu có đến lượt nàng làm.
“Khách quen của chúng ta, năm nay sẽ được hưởng ưu đãi về giá cả, cái này là đã nói từ năm trước, mua đường đỏ sẽ được ưu đãi một phần so với các khách thương khác.”
“Năm nay mua đường phèn, sang năm sẽ được ưu đãi một phần khi mua đường phèn.”
Quả nhiên, nàng vừa nói như vậy, những người định mặc cả đều không dám mở miệng, dù sao họ cũng đã có lợi rồi.
Thấy Bách Phúc Nhi vẫn luôn đứng cười tủm tỉm một bên không lên tiếng, Lưu công tử cười hỏi, “Phúc Nhi cô nương có còn gì muốn bổ sung không, đến lúc ký văn thư rồi thì không thay đổi được đâu.”
Bách Phúc Nhi thật sự gật đầu, “Năm nay chúng ta bán đường đỏ sẽ không giống năm trước, cũng có quy củ cả, chúng ta sẽ tiến hành phối hóa.”
Lưu công tử và mọi người rất hiếu kỳ, “Ý là sao?”
Bách Phúc Nhi giải thích, “Mỗi nhà khách quen có thể đặt trước năm nghìn cân, khách mới có thể đặt hai nghìn cân, số còn lại đều phải chấp nhận phối hóa của chúng ta, ai muốn mua thêm có thể đến chỗ chúng ta đăng ký, chúng ta sẽ căn cứ số lượng làm ra để phối thêm cho mọi người.”
“Ví dụ lần này làm ra được nhiều, Lưu công tử muốn mua nhiều, ta sẽ cân nhắc phối cho ngươi thêm một chút.”
“Chúng ta tin rằng mọi người đều là những người có tiềm lực tài chính hùng hậu, có vài người có lẽ trong lòng nghĩ chỉ một mình mình sẽ mua hết của chúng ta, nhưng chúng ta hy vọng càng nhiều người biết đến đường đỏ của chúng ta, biết được đường đỏ của chúng ta tốt như thế nào, nên muốn bán cho nhiều người hơn.”
Về điểm này, khách quen có chút không vui, họ đều là khách quen nên đương nhiên muốn thôn tính hết rồi, chứ có phải không có tiền đâu.
Nhưng khách mới lại rất cao hứng, họ sợ không mua được đường phèn thì thôi, đến cuối cùng ngay cả đường đỏ cũng không mua được.
Cuối cùng, Bách Phúc Nhi cười tủm tỉm nói, “Đương nhiên, chúng ta cũng sẽ thiên vị giống như khách quen, sẽ phối cho nhiều hơn một chút.”
Khách quen nghe vậy tâm tình lại tốt lên, bỗng có người tỉnh táo lại, cặp cô tẩu Bách gia này thật là lợi hại, cứ như hễ bước vào cánh cửa Bách gia, tâm trạng vui hay không đều là do cô tẩu Bách gia quyết định vậy.
Nhưng họ cũng hiểu, mua bán độc nhất vô nhị mà làm được như thế này, đã là khách sáo lắm rồi, nếu là đổi người khác thì e rằng phải dập đầu vái lạy ông bà tổ tông may ra mới mua được hàng.
Mọi người lại trao đổi thêm vài chi tiết, tiếp theo là một vòng quan trọng nhất đối với Bách gia, ký văn thư giao tiền đặt cọc, vẫn là năm trăm lượng mỗi nhà, chớp mắt mấy ngàn lượng đã vào tay, đây đều là tiền vốn khởi động cho xưởng đường đỏ năm nay.
Năm nay không giống năm trước, ngoài những người vừa mua lần đầu ra, còn phải thuê thêm những phụ nữ chịu khó, kín đáo trong thôn đến đóng gói đường đỏ, tất cả đều cần có tiền vốn.
Trương địa chủ lặng lẽ quan sát toàn bộ quá trình còn kích động hơn cả người Bách gia, Tiên Ngọc nhà nàng ấy, sao lại giỏi giang như vậy, có thể đường hoàng phát biểu trước mặt mấy huyện lệnh cùng thương nhân như thế, nếu đổi sang các nàng dâu nhà khác thì e rằng đầu cũng không dám ngẩng lên ấy chứ?
Kiêu hãnh quá đi!
Người nhà họ Bách cũng rất kiêu hãnh, chẳng hề thấy một người phụ nữ danh tiếng vang xa bên ngoài có gì không tốt, mọi người đều có trách nhiệm riêng cả thôi mà.
Có tiền vào tay Trương Tiên Ngọc liền yên tâm, những việc còn lại sẽ do đám đàn ông trong nhà đưa đám khách thương và huyện lệnh đi tham quan xưởng đường đỏ mới nhất, cùng với bến tàu bên bờ sông.
Sau một năm cố gắng, bãi sông đã thay đổi, toàn bộ bãi sông rộng hơn hai ngàn một trăm mẫu đất đều đã được khai khẩn, Bách Thường Huy cảm khái, “Cả năm nay ở thôn Văn Xương có thể nói là mấy đứa nhóc cũng chẳng có thời gian chơi đùa, tất cả đều ở chỗ này hết.”
Vu huyện lệnh nửa năm không đến đây cũng bị mọi thứ trước mắt làm cho chấn kinh, bãi sông rộng lớn đều được khai khẩn, một con đường lát đá phẳng phiu hướng ra bờ sông, từ xa có thể thấy bến tàu do nha môn xây dựng, bên cạnh con đường lát đá xanh là một xưởng đường đỏ rộng lớn, tường cao vây kín, đứng bên ngoài còn không nhìn rõ bên trong có gì.
Mấy vị huyện lệnh khác cũng đang xì xào bàn tán, thỉnh thoảng lại gật đầu, còn đang định nói gì thì Trương Kim Thuận tới, “Bách thúc, Nam Tinh vừa mới báo tin về, nói nhận hai đám nghênh thần, đều là lễ lớn cả, lại còn trùng ngày nữa.”
“Lần này chỉ có thể chia thành hai đội mà đi, còn phải gọi cả người ở Liễu Gia Loan nữa.”
Đội múa nghênh thần của Bách gia hiện giờ chia thành hai đội, một đội ở thôn Văn Xương, một đội ở Liễu Gia Loan, đội ở thôn Văn Xương đều là người có kinh nghiệm, chỉ cần cử hai người dẫn đầu, họ sẽ tự hoàn thành tốt; còn đội Liễu Gia Loan thì vẫn cần người hướng dẫn, nhưng vấn đề cũng không lớn.
Vấn đề chung của cả hai đội là năm nay quá bận, chỉ luyện được một kiểu nhảy mới, cái này cũng chẳng có cách nào khác.
Hiện tại Trương Kim Thuận đang giúp lo việc hậu cần, Bách Lý Huy trực tiếp nói, “Lão đại cùng Nam Tinh và Sài Hồ phụ trách một đội, ta với lão tam phụ trách một đội, hương nến tiền giấy vẫn cần chúng ta không?”
Trương Kim Thuận gật đầu, “Cần, Nam Tinh nói cửa hàng trong thôn cũng bán gần hết rồi, chuẩn bị thêm hai xe đi.”
Bàn giao xong xuôi hắn liền tiện đường đi xưởng hương nến, bận rộn quá rồi.
Vu huyện lệnh trong lòng ngũ vị tạp trần, sao đội ngũ này lại càng lúc càng lớn thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận