Ta Cả Nhà Đều Tại Nhảy Đại Thần

Ta Cả Nhà Đều Tại Nhảy Đại Thần - Chương 379: Muốn hảo hảo trang điểm một chút (length: 7705)

Lời của Bách Phúc Nhi thành công khiến An đại tướng quân nhíu mày, không nghĩ nhiều, trực tiếp lên tiếng, "Ngươi nói."
Bách Phúc Nhi cười cười, "Trước đó sư phụ ta có nói, nói An đại tướng quân chiến công hiển hách, lâu dài trấn thủ biên cương, đánh lui ngoại địch, nếu không có những tướng sĩ bảo vệ đất nước, chúng ta cũng không thể an ổn kiếm tiền."
Lâm Phi gật đầu lia lịa, cảm thấy lời Cổ tiên sinh nói rất đúng, chẳng phải là như vậy sao?
Bách Phúc Nhi lại nói, "Sư phụ ta nói đừng nên quá coi trọng tiền bạc, tiền hôm nay kiếm không hết, ruộng tốt trăm ngàn mẫu cũng chỉ ăn ngày ba bữa, nhà cao cửa rộng vạn gian cũng chỉ ngủ cái giường ba thước ba."
"Ta luôn cảm thấy lời này rất có lý, nếu chỉ có một mình ta thì cũng không sao nhưng còn quá nhiều người cùng chúng ta ăn cơm, ta không thể vì lợi ích của bản thân, mà để người khác đói bụng có đúng không?"
"Nhưng đại tướng quân muốn đường lại là việc gấp, cho nên sau khi cân nhắc, ta có một đề nghị sơ sài, xin đại tướng quân xem xét."
Sau đó nàng liền đem chuyện trước đây cùng chị dâu đã bàn bạc kể lại, đồng thời bày tỏ, "Đối với phường chế đường Bách gia chúng ta, đơn hàng của đại tướng quân này chỉ cần không lỗ là được, có lời hay không cũng không quan trọng, tất nhiên, nếu có thể kiếm thêm chút đỉnh thì cũng không tệ."
"Từ tây nam đến kinh thành, không dám nói hiểm trở trùng trùng nhưng cũng không thể coi là thái bình, nói thẳng ra, chuyện các cửa ải thu phí bóc lột thương hộ cũng là thường tình, nếu chuyện này có thể được người của đại tướng quân thu xếp, tin rằng rất nhiều thương hộ đều nguyện ý đi, dù sao tây nam ngoài đường còn có rất nhiều thứ tốt có thể buôn bán."
"Ngoài tây nam ra, dọc đường còn có rất nhiều thành trì."
"Nếu như vậy đại tướng quân sẽ có thêm một con đường phát tài, ta cũng không cần phải tốn công vô ích, dù sao các ngươi cũng muốn vận chuyển đường, tiện thể một chuyến."
Quản sự phủ tướng quân đứng một bên, trong lòng tính toán soàn soạt, có lẽ là cảm thấy rất khả thi, mắt ánh lên vẻ sáng ngời.
An đại tướng quân quyết định ngay, "Cũng được."
Bách Phúc Nhi lại nói, "Đại tướng quân, chúng ta bàn chuyện làm ăn phải nói rõ với ngài, một trăm văn ngài có thể mua được là đường đỏ hạng hai, đường đỏ hạng hai so với đường đỏ thượng hạng kỳ thật chỉ khác biệt một chút về màu sắc, đa phần là giống nhau, công dụng cũng giống."
Đối với An đại tướng quân, chỉ cần có đường là được, đẹp hay không không quan trọng, "Có thể, vậy định như thế, kế tiếp sẽ có Ngô quản sự cùng các ngươi thương lượng cụ thể."
Như vậy, Bách Phúc Nhi cho thấy không có gì để nói thêm.
Ngô quản sự tiễn Bách Phúc Nhi ra tận cửa, trên đường Bách Phúc Nhi nói với hắn, "Chi tiết cụ thể sẽ do chị dâu của ta, cũng là người chủ trì phường chế đường Bách gia đến cùng ngài thương lượng, hai bên cứ nói chuyện."
Ngô quản sự mặt mày tươi rói, thái độ hết sức niềm nở, đợi Bách Phúc Nhi vừa ra khỏi cửa liền chạy vội về bàn bạc chuyện vận chuyển đường tây nam, "Nếu thật kiếm được tiền, chúng ta cũng có thể đưa ra giá mua đường cao hơn, cũng không cần Bách gia nhúng tay vào việc này."
"Nếu kiếm được tiền, bọn họ sẽ đá các ngươi ra ngoài." Vừa ra cửa Vệ Vân Kỳ đã thẳng thắn.
Bách Phúc Nhi tỏ vẻ không quan trọng, "Ta vốn dĩ cũng không muốn kiếm món tiền này, ta chỉ cần không lỗ và làm ăn ngày càng tốt hơn."
"Tùy ngươi."
Vệ Vân Kỳ vừa định đi, Chè Trôi Nước đã chạy chậm đến, "Công tử mau về đi, phu nhân đã hầm thập toàn đại bổ thang cho ngươi, nói là muốn bồi bổ cho ngươi."
"Đại công tử tìm được một chiếc khóa sắt lớn ba trăm cân, đã sai người mang đến Vọng Phúc cư rồi, nói là muốn giúp ngươi một tay."
"Lão gia mời đại phu kê cho một bộ thuốc tắm, nói là ngâm có thể cường thân kiện thể, đều đã chuẩn bị sẵn cả rồi."
Vệ Vân Kỳ…
Ánh mắt dừng trên người Bách Phúc Nhi, "Ngươi có phải muốn về không, ta đưa ngươi."
Bách Phúc Nhi tỏ vẻ không cần, Vệ Vân Kỳ nhất định muốn đưa, "Lỡ lại gặp phải lưu manh thì làm sao, đi thôi, ta đưa ngươi."
Nói xong không cho Bách Phúc Nhi cự tuyệt, quay đầu nói với Chè Trôi Nước, "Về nói với mẫu thân, cứ bảo ta đưa Phúc Nhi muội muội về, có thể trên đường còn muốn dạo chơi chút nên không về ăn cơm được."
Nhìn bóng lưng rời đi của hắn, Chè Trôi Nước tỏ vẻ vô cùng hiểu, lão gia và phu nhân hai ngày nay cứ như là muốn bù đắp cho công tử, hận không thể một ngày cho công tử ăn tám bữa, đừng nói công tử, ngay cả hắn nhìn cũng có chút không chịu nổi.
Bị cưỡng ép đưa về, Bách Phúc Nhi nhịn không được hỏi, "Người nhà ngươi có phải không biết ngươi muốn đi thi võ cử không?"
"Chuyện này có gì đáng phải giấu giếm sao?"
Vệ Vân Kỳ không muốn nhớ lại quá khứ, "Không có gì đáng nói cả."
Bách Phúc Nhi cười hỏi, "Lúc đó thì như thế nào, có phải muốn cho ngươi ăn lại bù hết những đồ ăn ngươi đã bỏ bữa mấy năm qua không?"
"Bây giờ ngươi có phải là bảo bối lớn trong mắt nhà họ Vệ rồi không?"
Vệ Vân Kỳ không vui trừng mắt nhìn nàng, "Nếu không tại ngươi lắm lời thì ta có ngày hôm nay sao?"
"Có muốn cái thập toàn đại bổ thang đó, ta sai người đưa cho ngươi không?"
Bách Phúc Nhi lắc đầu như trống bỏi, "Ta bổ quá không chịu nổi, không chịu nổi."
Đi đến nửa đường Bách Phúc Nhi vẫn không kìm được nội tâm nhiều chuyện của mình, "Chuyện ngươi gặp quỷ, tiếp theo là định như thế nào, đã tìm ra người hại ngươi chưa?"
Vệ Vân Kỳ không đáp lời, ông tổ của hắn đã đang trên đường đến, đợi không bao lâu nữa là có thể cho hắn một câu trả lời.
"Ngươi có phải đối với cái gì cũng rất hiếu kỳ không?"
Bách Phúc Nhi rất trơ trẽn, "Ta chưa trải sự đời mà."
Vệ Vân Kỳ trợn mắt.
Còn chưa tới cổng Cổ gia, từ xa đã thấy Vị Khổ cầm đồ vật gì đó đứng ở cổng, thấy Bách Phúc Nhi thì vui vẻ chạy đến, "Tiểu sư thúc, sư thúc tổ sai ta mang hai hộp đan dược này giao cho ngươi."
Hai chiếc hộp nhỏ, một hộp đựng trú nhan đan, một hộp đựng cường thân kiện thể đan, Bách Phúc Nhi nghe kỹ, mùi thuốc xông vào mũi, "Nhanh vậy đã luyện ra rồi?"
Vị Khổ cười nói: "Sư thúc tổ chỉ dùng nửa ngày đã luyện ra rồi, bảo ngươi cầm xem sao rồi tính chuyện bán, còn nữa, hắn đi ra ngoài rồi, khoảng năm ngày nữa sẽ về."
Bách Phúc Nhi gật đầu, ngẩng lên nhìn trời vẫn còn sớm, quay đầu nhìn Vệ Vân Kỳ, "Buổi chiều ngươi không có việc gì chứ?"
Vệ Vân Kỳ nhíu mày, chưa đợi nàng nói xong Bách Phúc Nhi đã lên tiếng, "Giữa trưa ta mời ngươi ăn cơm, buổi chiều ngươi đi dạo mấy cửa hàng cùng ta, nhưng bây giờ phải chờ ta một chút."
"Vậy quyết định như vậy đi."
Vào nhà đem những nội dung hôm nay nói với An đại tướng quân tỉ mỉ giao lại cho Trương Tiên Ngọc rồi nói, "Chị dâu, chị trang điểm cho em một chút, làm sao để em nhìn qua cho thật giàu sang."
Trương Tiên Ngọc hơi nghi hoặc, muốn biết tiểu cô nương của mình xưa nay có cách ăn mặc hơi tùy tiện, sao đột nhiên lại muốn ăn diện thế này chắc chắn là có chuyện gì.
Vừa trang điểm vừa hỏi, Bách Phúc Nhi cũng không giấu diếm, nàng muốn đi dạo cửa hàng, mục đích cuối cùng là bán thuốc, trên trang điểm không thể keo kiệt được.
"Em mang Thải Vân theo cùng, có Vệ tam công tử đến cùng thì có thêm sĩ khí."
Trương Tiên Ngọc cười nói: "Cũng nên tìm cho đạo quán một con đường làm ăn, đan dược của Vô Biên đạo trưởng có hiệu quả cực tốt, cũng là khó cầu, đương nhiên là phải bán với giá tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận