Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 85: Mai Ánh Tuyết không ổn

Trên đường, Tần Mục hỏi:
- Cô sẽ trở về Long Tổ, cô có điện thoại không? Máy nhắn tin? Điện tín? Tôi làm sao mà liên lạc với cô?
- Long Tổ chúng tôi có công cụ liên lạc đặc biệt, không cần mấy vật kia.
Ngân Hồ suy nghĩ một chút rồi nói với Tần Mục:
- Cậu đã luyện Ngạo Long Quyết, chi bằng đến chỗ tôi. Tôi sẽ an bài một thân phận cho cậu.
- Cô muốn bao tôi sao?
Tần Mục cười nói.
Ngân Hồ một chút cũng không tức giận, thổi hơi thở vào tai Tần Mục:
- Kỳ thật bao cậu cũng chẳng sao. Tuy chúng ta vừa mới quen, nhưng tôi có cảm giác đã quen cậu từ rất lâu.
- Không phải là thường xuyên chiếm tiện nghi của tôi đấy chứ ? Bà xã, cô quá háo sắc rồi.
- Haha, có khi là thật đấy.
Lời nói của Ngân Hồ hoàn toàn không chút kiêng kỵ.
Khách sạn Phượng Hoàng đã kín phòng. Tần Mục mang Ngân Hồ đến mấy nhà trọ khác, cuối cùng mới thuê được một phòng.
Ngân Hồ ở đây không lâu. Chắc chắn sẽ trở lại Long Tổ trong thời gian sớm nhất.
Sắp xếp hết mọi việc, sau khi tạm biệt Ngân Hồ, Tần Mục mua một thùng mì gói, lập tức trở về khách sạn Phượng Hoàng.
Khi Tần Mục ôm thùng mì gói bước vào, Tần Phỉ Phỉ đang nằm trên giường nghịch điện thoại, dường như đang muốn gọi cho hắn.
- Sao anh không nói tiếng nào lại chạy ra ngoài lâu như vậy? Bây giờ là mấy giờ rồi?
Tần Phỉ Phỉ tức giận nhìn Tần Mục.
Tần Mục lúng túng:
- Buổi tối dạo phố anh ăn chút đồ ăn vặt. Lúc đó cảm thấy no, còn bây giờ thì đói bụng. Anh cũng không còn cách nào.
- Vậy anh cũng phải nói với em một tiếng chứ?
- Không phải lúc đó em đang ngủ sao?
Tần Mục biết rõ Mai Ánh Tuyết sau khi Tần Phỉ Phỉ ngủ mới rời khỏi. Lúc này Tần Phỉ Phỉ tỉnh lại, nói rõ Mai Ánh Tuyết đã trở về.
- Đúng rồi, Ánh Tuyết đâu ?
- Chị ấy đang ngủ. Anh cho rằng chị ấy cũng giống anh, nửa đêm chạy ra ngoài khiến người ta phải lo lắng sao?
Tần Mục im lặng, trong lòng suy nghĩ, nếu không phải cô nàng chạy ra ngoài tham gia náo nhiệt, lo lắng cô ấy gặp nguy hiểm, anh cũng không cần nửa đêm chạy ra ngoài đâu.
- Để anh đi xem cô ấy.
Tần Mục nói xong, bước vào phòng của hai cô gái.
Theo như lời Tần Phỉ Phỉ nói, Mai Ánh Tuyết đúng thật là đang ngủ, hơn nữa còn ngủ say.
Điều này khiến cho Tần Mục vô cùng kinh hãi. Tố chất tâm lý của cô gái này thật mạnh. Vừa mới tiến vào cổ mộ, đánh nhau một trận với Cung Dã Anh Tử, trở về chưa được vài phút đã chìm vào giấc ngủ.
Tần Mục đến bên giường, cẩn thận nhìn Mai Ánh Tuyết đang ngủ say.
Hô hấp đều đặn, khí huyết đầy đủ. Việc đối chiến với Cung Dã Anh Tử dường như không để lại bất luận thương tổn gì cho cô.
Không đúng, có điều kỳ lạ.
Tần Mục khẽ vươn tay, muốn vén chăn lên.
- Anh làm cái gì vậy?
Tần Phỉ Phỉ kinh hãi chạy đến. Cô thật sự bị hành động của Tần Mục làm cho sợ hãi.
Chẳng lẽ anh trai lại ham muốn, trước mặt em gái cũng dám biến thành sắc ma, muốn xâm phạm Mai Ánh Tuyết?
Nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của Tần Phỉ Phỉ, biết em gái đang hiểu lầm, chỉ có thể cười khổ:
- Phỉ Phỉ, sức khỏe Ánh Tuyết có vấn đề, anh chỉ giúp kiểm tra cho cô ấy mà thôi.
Tần Phỉ Phỉ lại càng mở mắt to hơn nhìn Tần Mục. Lý do này đừng nói là cô không tin, ngay cả Tần Mục cũng có thể tin được không?
- Anh…anh về phòng của mình đi. Sức khỏe của Ánh Tuyết tỷ tỷ rất tốt. Mà anh cũng không phải bác sĩ.
Tần Mục biết rõ mình có giải thích cũng không được, nhìn Mai Ánh Tuyết một chút rồi nói:
- Nếu như cô ấy xảy ra chuyện, em nhớ nói cho anh biết.
Tần Phỉ Phỉ nhìn Tần Mục bước ra ngoài, trong lòng thở phào một hơi.
Cô vừa rồi sợ Tần Mục nổi lên suy nghĩ xấu, không để ý gì mà xâm phạm Mai Ánh Tuyết. Sắc tâm của đàn ông thật sự rất đáng sợ.
- A..
Mai Ánh Tuyết dụi dụi mắt, giống như tỉnh lại, nhìn Tần Phỉ Phỉ, nói:
- Phỉ Phỉ, có chuyện gì vậy? Em còn chưa ngủ sao?
- Không có việc gì đâu chị. Anh trai em ra ngoài mua đồ ăn, vừa mới trở về.
- Như vậy à?
Mai Ánh Tuyết khẽ cau mày, dường như lâm vào trầm tư.
Khóa cửa phòng, hắn lấy ra hai bình đan dược lấy trong hầm mộ.
Đan dược này rõ ràng đã được cất rất lâu. Hai cái bình sứ, một bình có dán nhãn hiệu, một bình không.
- Trú Nhan Đan.
Tần Mục nhìn nhãn hiệu, trong lòng hơi động một chút. Loại đan dược này đối với đàn ông mà nói có cũng được, không có cũng không sao, nhưng đối với phụ nữ mà nói là một báu vật vô giá.
Tần Mục đếm một chút, thấy trong bình Trú Nhan Đan có bảy viên.
- Phỉ Phỉ, gái ngốc, nha đầu, bà xã. Mai Ánh Tuyết có phần cổ quái, trước không tiện đưa. Còn lại dùng làm mẫu, phân tích thành phần dược liệu, xem có thể luyện chế được hay không.
Thời kỳ tận thế, Tần Mục không có thời gian nghiên cứu luyện đan. Bây giờ hắn có đủ thời gian, quyết tâm dựa vào năng lực của mình luyện chế ra đan dược.
Đặt Trú Nhan Đan sang một bên, Tần Mục cầm lên bình sứ không dán nhãn.
- Đây là đan dược gì vậy?
Mở bình sứ, Tần Mục lấy ra một viên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận