Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1401: Hỗn Độn thiên cung

Bằng không, nếu bị cô gái này dây dưa, khả năng hắn sẽ nói vài lời khó nghe rồi.
Hắn và Thượng Quan Phù tối đa cũng chỉ duy trì quan hệ bạn bè bình thường. Nếu tối qua nhịn không được, xảy ra chuyện gì đó, đối với ba người đều không công bằng.
Liên tiếp vài ngày, Thượng Quan Phù cũng không thấy bóng dáng, chắc là đã nghĩ thông suốt, ngược lại Tư Đồ Vũ Cầm đến tìm hắn mấy lần.
Điều khiến cho Tần Mục im lặng chính là, cho dù Tư Đồ Vũ Cầm nói không rõ ràng, nhưng nội dung ám chỉ lại không khác gì Thượng Quan Phù.
Đương nhiên, ám chỉ thì ám chỉ, tính cách và mục đích của hai người vẫn hoàn toàn khác nhau.
Thượng Quan Phù chỉ ái mộ hư vinh, dùng hiến thân để đổi lấy thứ cô cần.
Còn Tư Đồ Vũ Cầm thì đa phần là áy náy và cảm kích. Lần trước cô thỉnh cầu Tần Mục ra tay, đã từng nói qua sẽ dùng hết cách để báo đáp hắn.
Tần Mục cự tuyệt Thượng Quan Phù, tất nhiên cũng sẽ không động đến Tư Đồ Vũ Cầm. Hai cô gái này, hắn chẳng hứng thú với ai.
Tư Đồ Vũ Cầm bị từ chối, liền thở phào một hơi, nhưng trong lòng dường như có chút thất vọng.
Một tháng đã trôi qua, Tiểu Thanh đúng hẹn trở lại Thiên Xà cung.
Tiểu Thanh trở về, thậm chí còn không kịp thông báo cho An Khánh Nguyên, đã trực tiếp đến tìm Tần Mục.
Tần Mục nhìn vào cô rất lâu, phát hiện so với một tháng trước, cô có sự thay đổi không ít.
Sự thay đổi này không phải là dáng vẻ bề ngoài mà là khí chất.
- Anh đang nhìn cái gì thế? Nhìn đẹp không?
Tiểu Thanh dạo qua một vòng trước mặt Tần Mục, tùy ý để Tần Mục nhìn cô.
Có người ái mộ mình, đó cũng được xem là một loại hạnh phúc.
- Đương nhiên là đẹp rồi. Vài năm không gặp, em càng lúc càng mặn mà.
Tần Mục cười, khen ngợi từ đáy lòng.
- Vài năm không gặp, anh đã học được thói hoa ngôn xảo ngữ rồi. Không biết lừa bao nhiêu cô gái nữa.
Tiểu Thanh hừ một tiếng.
- Cũng không còn cách nào. Ai bảo các người dễ bị lừa như vậy?
Tần Mục xoa xoa mái tóc của Tiểu Thanh, mùi hương thiếu nữ khiến hắn nhịn không được, hôn lên cái miệng nhỏ của cô.
Sau khi nếm được vị ngọt, Tần Mục cảm thấy thỏa mãn vô cùng.
- Ai cho anh hôn em? Chẳng thèm hỏi ý kiến người ta gì cả.
Sắc mặt Tiểu Thanh đỏ bừng, nhưng chẳng hề có dấu hiệu tức giận.
- Việc này còn phải hỏi qua em sao?
Tần Mục cười hắc hắc.
Muốn hôn người ta, chẳng lẽ còn phải hỏi là có được hôn hay không?
Nếu hỏi, chẳng phải không còn tình thú nữa sao?
- Cái anh này, sao bây giờ lại chủ động như vậy? Trước kia anh đâu như thế?
- Nói mò? Trước kia anh là loại người nào?
Tần Mục cảm thấy hắn đâu có thay đổi bao nhiêu.
- Anh trước kia…
Tiểu Thanh dường như nhớ lại, nhưng rất nhanh cong môi nói:
- Được rồi, dường như cũng chẳng thay đổi bao nhiêu, vẫn xấu xa như ngày nào, làm cho người ta chán ghét.
- Nếu đi theo kẻ đáng ghét này cả đời, chẳng phải sau này em sẽ thống khổ đến chết sao?
Tần Mục kéo Tiểu Thanh vào lòng.
- Anh nghĩ hay quá nhỉ. Ai nói sẽ ở cả đời với anh?
Tiểu Thanh ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng cơ thể lại có chút vặn vẹo, thay đổi một tư thế thoải mái hơn dựa vào người Tần Mục.
Khóe miệng Tần Mục nhếch lên. Nha đầu này chính là ưa thích khẩu thị tâm phi.
- Đúng rồi, Tiểu Thanh, em đến Hỗn Độn giới bằng cách nào?
Tần Mục đột nhiên hỏi:
- Anh nghe nói có người đưa em đến Thiên Xà cung.
- Ừm, người đó anh quen đấy.
Tiểu Thanh cười dí dỏm.
Tần Mục hơi sững sờ:
- Anh quen?
- Long Đế.
Tiểu Thanh dùng một ngữ điệu thần bí để nói.
- Long Đế?
Tần Mục chấn kinh, sau đó lập tức khôi phục lại sự bình tĩnh.
Theo như lời Thượng Quan Phù, người đưa Tiểu Thanh đến Thiên Xà cung ngày đó có thể đánh bại cung chủ An Khánh Nguyên một cách nhẹ nhàng.
Điều này có nghĩa Long Đế đã có được thực lực của một Thần Vương.
- Thực lực của y làm sao mà tăng nhanh như vậy?
- Bởi vì ông ấy là Thủ Hộ giả.
Tiểu Thanh cảm thấy điều này là đương nhiên.
- Thủ hộ giả?
Tần Mục nghi hoặc:
- Thủ hộ ai?
- Anh đoán được không?
Tiểu Thanh trừng mắt nhìn Tần Mục:
- Cái này còn phải hỏi sao?
Trong lòng Tần Mục khẽ động. Hắn mơ hồ đoán được nhưng Tiểu Thanh không nói, hắn không dám xác định.
- Long Đế có phải đi cùng Tử Nhi hay không?
- Ừm, bạn của anh đều ở đó cả.
- Ở đâu?
- Hỗn Độn thiên cung?
Tần Mục cau mày:
- Hỗn Độn thiên cung, Hỗn Độn giới?
- Đương nhiên không phải. Hỗn Độn thiên cung không thuộc về bất cứ một không gian nào. Cho dù là Chí tôn, cả đời này cũng chưa chắc tìm được vị trí của Hỗn Độn thiên cung.
- Em từ nơi đó ra, chắc phải biết cách để đến đó chứ?
Tần Mục rất muốn gặp lại Tử Nhi. Huống chi ở Hỗn Độn thiên cung còn có rất nhiều bạn cũ. Chỉ sợ Ngân Hồ, Ninh Vi Vi, Bạch Huyên vẫn đang ở đó.
- Không, có thể ra vào tự do cũng chỉ có Tử nhi và Long Đế. Em không vào được. Hơn nữa, Tử nhi và Long Đế đang bị người khác theo dõi. Bình thường bọn họ chỉ ở lại bên trong Hỗn Độn thiên cung, không thể ra ngoài được.
- Bị người theo dõi?
Tần Mục khiếp sợ. Với thực lực của Tử nhi và Long Đế, còn e ngại người nào nữa chứ?
- Em cũng không biết là ai, chỉ biết là rất mạnh. Tử nhi rất kiêng kỵ người đó.
- Vậy chúng ta nên làm cái gì?
- Nên làm gì thì làm cái đó, không cần lo cho Tử nhi đâu. Bọn họ chỉ cần ở lại Thiên cung, sẽ chẳng bao giờ gặp nguy hiểm. Tử nhi nói, chỉ cần đến lúc thích hợp, sẽ mang anh đến thiên cung.
- Được rồi.
Tần Mục gật đầu. Chỉ cần bọn họ không gặp nguy hiểm là được, mà hắn ở bên này cũng còn chuyện để làm.
Phải tranh thủ thôi.
- Tiểu Thanh, anh đến Hỗn Độn giới để tìm hai người. Nhưng xem ra bọn họ không ở cùng một khu vực. Anh muốn đến khu vực trung tâm của Hỗn Độn giới, em đi với anh không?
- Chúng ta vừa mới gặp lại, anh đã muốn quăng em sang một bên? Không có cửa đâu?
Tiểu Thanh trừng mắt.
- Vậy thì đi cùng, chúng ta đến Cầm tông trước.
Tần Mục dẫn Tiểu Thanh đến tìm An Khánh Nguyên. Dù sao Tiểu Thanh cũng nhận được truyền thừa của thiên xà viễn cổ, cũng được xem là nửa người của Thiên Xà cung. Nếu đi mà không nói thì cạn tình quá.
An Khánh Nguyên dường như cũng biết được Thiên Xà cung không giữ được Tiểu Thanh.
Nếu trong tương lai Tiểu Thanh có thể tạo dựng được tên tuổi, Thiên Xà cung cũng có được chỗ tốt.
Nhận được sự đồng ý của An Khánh Nguyên, Tần Mục gọi Tô Tĩnh Quỳnh và Nam Cung Nguyệt chuẩn bị đến Cầm tông.
Đối với sự xuất hiện của Tiểu Thanh, ánh mắt Tô Tĩnh Quỳnh hiện lên sự ngưng trọng, lông mày cau lại, dường như đang đánh giá điều gì.
Còn Nam Cung Nguyệt thấy Tần Mục và Tiểu Thanh khắng khít với nhau, chẳng khác nào đôi tình nhân, trong lòng vô cùng không thoải mái, càng cảm thấy đáng tiếc cho Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh bất luận là khí chất hay dung mạo đều không thua kém cô. Nếu đến liên minh, chỉ sợ bát đại thiên kiêu sẽ chạy theo cô như vịt, nhưng cô lại dính với tên háo sắc Tần Mục.
- Vị muội muội này, chị khuyên em khi tìm bạn phải biết suy nghĩ, không nên bị lời ngon tiếng ngọt của người khác mê hoặc. Loại lãng tử háo sắc này, lúc nào cũng chỉ biết bội tình bạc nghĩa thôi đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận