Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1608: Em cũng có thể làm tân nương

(2)
- Tuệ nhãn của Nhân Hoàng rất độc đáo. Nghê Thường bội phục.
Nghê Thường không phải đang lấy lòng. Cô là thật tâm kính nể Nhân Hoàng.
Trên đời này, người mà cô cho rằng là anh hùng, ngoại trừ Tần Mục cũng chỉ có một mình Nhân Hoàng mà thôi. Cho dù là Chiến Thần Tổ Long và Hỗn Độn Tổ Thần cũng chẳng có gì hơn.
Tần Mục cũng cười nói:
- Tổ Thần Nghê Thường cũng rất giỏi. Tuy cô không biết toàn bộ, nhưng dựa vào tài trí và thủ đoạn nghịch thiên của mình, đã cường hành xông vào Hỗn Độn Thiên Cung, giải khai phong ấn. Bằng không thì tôi cũng không thuận lợi đi đến một bước này.
Nghê Thường ngẩn ngơ:
- Cậu biết?
- Tử Nhi đã nói cho tôi biết. Khi cô bước vào Hỗn Độn Thiên Cung, giải khai phong ấn, đã đưa Tử Nhi vượt thời không gặp tôi, khi đó tôi mới chậm rãi thức tỉnh sức mạnh của mình.
- Vượt qua thời không, cái này cũng có công lao của tôi đấy.
Một cô gái mặc quần áo màu xanh bước ra, dường như đang tranh công.
Cô chính là đồ đệ của Thời Không Tổ Thần, chỉ có cô mới có năng lực nghịch chuyển thời không.
- Đương nhiên, không thể bỏ qua công lao của chị em cô được.
- Đợi một chút, các người nói xong chưa? Ta bắt đầu có chút hồ đồ rồi.
Nhân Hoàng hỏi:
- Chuyện này dường như có một chỗ mà chúng ta không biết?
- Nhân Hoàng muốn biết chuyện gì?
Nghê Thường hỏi.
- Chính là thực lực của Tần Mục.
Nhân Hoàng nghi ngờ hỏi:
- Tại sao hắn lại có cùng cấp bậc với thiên đạo?
- Ngay từ ban đầu, hắn đã cùng cấp bậc với thiên đạo.
- Ngay từ ban đầu?
- Đã từ rất lâu rồi.
Nghê Thường nói:
- So với ta và ngài còn muốn sớm hơn.
Nhân Hoàng sững sờ:
- Ngươi càng nói ta lại càng hồ đồ. Có thể giải thích rõ hơn không?
- Đơn giản mà nói, Tần Mục chính là chuyển thế chi thân. Bây giờ cậu ấy đang dần dần cởi bỏ phong ấn mà thôi. Từng bước một tìm về bản thân mình, thậm chí là sự siêu việt lúc trước.
- Chuyển thế chi thân? Hẳn là…
Nhân Hoàng dường như đoán được điều gì đó.
- Được rồi, có chuyện gì thì nói sau, đừng quấy rầy hôn lễ của tôi.
Tần Mục đột nhiên lên tiếng, cắt đứt lời nói của Nhân Hoàng, quay sang nói với đám người Vận Mệnh Tổ Thần:
- Nếu các người muốn xem hôn lễ, vậy thì yên tĩnh một chút. Nếu không muốn, có thể rời khỏi. Còn muốn náo loạn, có bài học đèn dầu trước đó.
Sau khi biết Tần Mục mới chính là dự ngôn chi tử, mọi người nào còn suy nghĩ đối đầu với Tần Mục.
Huống chi Tần Mục còn cùng cấp bậc với thiên đạo, bọn họ nịnh nợ còn không kịp.
- Hỗn lễ sắp bắt đầu, em sẽ đảm đương vị trí phù dâu.
Tần Phỉ Phỉ kích động nói.
- Phỉ Phỉ, phù dâu có người rồi.
Tần Mục bất đắc dĩ chỉ hai tiểu loli phía sau. Chính là Văn Văn và Lị Lị ở Dược Long Sơn Trang.
Hai tiểu loli dường như không lớn hơn bao nhiêu, nét mặt tươi cười bước đến bên cạnh Tần Mục.
- Cái gì?
Tần Phỉ Phỉ bĩu môi, có chút bất mãn.
Lại nói tiếp, hai tiểu loli này làm phù dâu thì thích hợp hơn cô nhiều.
- Vậy thì em làm chủ hôn cũng được. Em là em gái của anh, hôn lễ của anh, em không thể tham dự sao?
- Đương nhiên là có thể tham dự. Em cũng có thể làm tân nương, có muốn không?
Tần Mục vừa cười vừa nói.
- Anh…anh muốn chết.
Mặt Tần Phỉ Phỉ đỏ lên, dưới tiếng cười của mọi người bỏ chạy vào trong.
Chủ hôn đương nhiên phải là người có uy vọng. Tần Phỉ Phỉ không thích hợp rồi.
Tần Mục cuối cùng để cho Long Đế và Nhân Hoàng chủ trì. Hai người này cũng là việc đáng phải làm.
Hỗn Độn Thiên Cung bình thường vốn lạnh lẽo, đã nghênh đón một đêm náo nhiệt. Trong sự hâm mộ, Tần Mục cùng với năm vị tân nương đã bái thiên đại, kết thành vợ chồng.
Ầm ầm.
Khi kết thúc buổi lễ, một đạo phá không chấn vang cung điện.
Một luồng uy áp mênh mông từ tầng trời bao phủ xuống.
10
Bạn cần đăng nhập để bình luận