Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 134: Đánh cho đến khi phục mới thôi

Có người nhìn ra ý đồ của Ninh Vi Vi.
- Đúng vậy, là phòng trong lực quyền kích.
- Phòng trọng lực quyền kích?
Thường Minh ngây người, sau đó khóe miệng vểnh lên, thầm thở dài:
- Thì ra năm trăm năm trước đã có loại này rồi.
- Này, cậu đang cười gì thế?
Ninh Vi Vi cả giận nói.
Tần Mục vui vẻ, Ninh Vi Vi lại cảm thấy không vui.
- Không có gì. Chỉ là không biết các người nói phòng trọng lực quyền kích là gì?
Tần Mục hỏi.
- Hừ, đồ nhà quê, không biết thì thôi.
Ninh Vi Vi khinh thường nói:
- Thứ này chỉ mới trong giai đoạn nghiên cứu. Bình thường, bộ đội đặc chủng không phân phối ra ngoài. Tổ Thần Ưng cũng chỉ có một cái.
- Xem ra là công nghệ cao. Vậy thì đi xem một chút.
- Đi theo tôi. Nhưng cậu cũng nên chuẩn bị tâm lý cho thật tốt, cũng không nên để bị dọa sợ.
Tần Mục có chút buồn cười. Loại đồ này hắn chơi nát ở thời Mạt thế rồi.
Đám người Ninh Vi Vi dẫn Tần Mục bước vào cửa lưới sắt, đi thang máy xuống dưới.
Lầu ba, tầng hầm ngầm.
Tầng hầm cũng không lớn, bên trong còn có một mật thất được khóa lại.
Đám người Ninh Vi Vi dường như là khách quen ở đây, ngay cả chìa khóa cũng mang theo.
Ninh Vi Vi mở khóa, sau đó tiến vào bên trong.
Trong mật thất có một chiếc máy rất kỳ lạ, cao khoảng hai mét, chính giữa có một khu vực sợi bông hình vuông, bên cạnh có một số nút và bàn phím. Trên bàn phím có số từ 0 đến 9. Màn hình LCD 10 inch.
- Đây chính là trọng lực quyền kích.
Tần Mục tùy ý nhìn qua thêm vài lần, hỏi:
- Cái này có thể sử dụng để đo sức mạnh?
- Để tôi giới thiệu cho cậu.
Ninh Vi Vi khinh thường, chỉ vào khu vực sợi bông, nói:
- Cậu chỉ cần đánh một quyền vào đây, bên trên màn hình sẽ hiển thị sức mạnh một quyền này của cậu. Dùng phương pháp này khảo thí thực lực của cậu là trực quan nhất.
Tần Mục gật đầu, lại hỏi:
- Nếu là trọng lực quyền kích, con số bên trên bàn phím hẳn có thể điều tiết trọng lực?
- Lần này coi như cậu thông minh. Máy móc này gắn liền với gian phòng. Nó có thể điều tiết trọng lực của gian phòng.
- Không hổ danh là công nghệ cao. Quả nhiên thần kỳ.
Ninh Vi Vi cười nói:
- Mỗi lần tổ Thần Ưng tiến hành khảo hạch, thành tích của trọng lực quyền kích là một phần rất quan trọng. Thành tích của thành viên bình thường của tổ Thần Ưng là từ 400 đến 500. Người ưu tú hơn có thể đạt đến hơn 600.
- Với thực lực của chị, có thể đánh được thành tích bao nhiêu?
- Thành tích của tôi là 368.
Ninh Vi Vi ngạo nghễ nói. Dường như cô rất hài lòng với thành tích này.
Dù sao thành viên chính thức của tổ Thần Ưng cũng chỉ hơn 400 mà thôi.
- Nói cách khác, thành tích của tôi chỉ cần vượt qua 368, các người sẽ ngoan ngoãn nghe lời tôi?
- Đương nhiên là không.
Tuy Ninh Vi Vi không thích Tần Mục, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực của Tần Mục cao hơn cô.
- Với tư cách là huấn luyện viên, nhất định phải có đủ năng lực để dạy chúng tôi. Thành tích cậu cao hơn tôi một điểm cũng không được.
- Vậy chị cảm thấy tôi vượt qua chị bao nhiêu thì mới tính là có tư cách?
Tần Mục hôm nay dường như rất có kiên nhẫn.
Ninh Vi Vi tự đánh giá. Trong lòng cô không thích Tần Mục. Ngày nào cũng bắt cô nhìn thấy hắn, quả thật sống không bằng chết.
Nhất định phải đạt tới một tiêu chuẩn không thể nào đạt được.
- Chị cứ từ từ suy nghĩ, tôi thử cái máy này trước đã.
Nói xong, Tần Mục đứng trước mặt chiếc máy, mở nguồn điện, đẩy trọng lực lên gấp hai.
Bảy người Ninh Vi Vi thường xuyên ở chỗ này, sớm đã quen với việc đánh trọng lực gấp đôi.
Tần Mục đối với trọng lực gấp đôi không hề có cảm giác.
Hắn sờ cằm, sau đó nhẹ nhàng dùng ngón tay bắn lên màn hình một phát, trên màn hình hiện lên số 1.
Tăng thêm khí lực, Tần Mục lại bắn tiếp, trên màn hình hiện lên số 3.
Tần Mục thử một chút, mỗi lần đều không dùng lực, nhẹ nhàng gõ một phát, con số trên màn hình đều không vượt qua 10.
Mọi người đối với cử động của Tần Mục đều nghi hoặc, không biết hắn đang định làm cái gì.
Ninh Vi Vi im lặng:
- Này, cậu không cảm thấy nhàm chán à?
Tần Mục không để ý đến, tiếp tục thử máy.
Sau vài chục lần gõ, Tần Mục ngừng lại, nhún vai nói với Ninh Vi Vi:
- Chị cảm thấy một kích toàn lực của tôi có thể đánh ra bao nhiêu thành tích?
- Hừ, đoán chừng cũng chẳng cao hơn tôi bao nhiêu. Khoảng 400 là cùng.
Ninh Vi Vi khinh thường nói.
- Được, vậy để tôi thử xem.
Tần Mục chuẩn bị xong tư thế, tụ lực đánh một quyền vào khu vực sợi bông.
Đinh.
Con số trên màn hình không nhiều cũng không ít, vừa vặn 400.
- Haha, chỉ có 400 thôi.
Thấy thành tích của Tần Mục cao hơn mình, Ninh Vi Vi cũng không nhụt chí, ngược lại cao hứng, nói:
- Nói ra thì cậu cũng chỉ có chút thực lực đó mà thôi. Quá dở rồi.
Trần Minh khinh thường nói:
- Lúc tôi phát huy tốt nhất là 398 điểm, chỉ chênh lệch so với cậu 2 điểm.
Những người còn lại đều lắc đầu nói:
- Kỳ thật, với tuổi của cậu mà nói, thành tích này đã là rất giỏi rồi. Nhưng muốn trở thành huấn luyện viên của chúng tôi thì còn kém xa.
Tần Mục bình tĩnh nhìn Ninh Vi Vi:
- Chị còn chưa đưa ra tiêu chuẩn cho tôi mà. Vừa rồi tôi chỉ tùy tiện đánh ra một quyền. Không tính.
- Cậu lừa gạt ai vậy? Tôi nhìn thấy rõ là cậu toàn lực ra tay mà.
Ninh Vi Vi cảm thấy Tần Mục đã thua không chịu nổi.
Trần Minh lạnh lùng nói:
- Trong số những người chúng tôi, Từ Trùng là thực lực mạnh nhất. Anh ta đã từng đánh ra được thành tích 557. Nếu cậu có thể đánh được thành tích này, Trần Minh tôi phục cậu.
- Được, là anh nói đấy nhé.
Tần Mục một lần nữa đứng trước chiếc máy, rất nhanh đánh ra một quyền.
Đinh.
Con số hiện lên.
Khi mọi người nhìn lên màn hình, tất cả đều mở to mắt.
557.
Không nhiều không ít, vừa vặn 557.
- Trùng hợp, tuyệt đối là trùng hợp.
Ninh Vi Vi lập tức kêu lên lên, giống như đang bị kích thích.
Tần Mục cười hắc hắc:
- Các người không được phản đối đấy. Sau này phải ngoan ngoãn nghe lời.
- Không được, tôi không phục.
Tần Mục nhìn Ninh Vi Vi, nói:
- Chị muốn đổi ý?
- Vừa rồi là Trần Minh nói, hơn nữa, cậu ấy nói nếu cậu đánh được số điểm đó, cậu ấy sẽ phục cậu. Cậu ấy phục cậu không có nghĩa là chúng tôi cũng phục cậu.
- Các người còn chơi chữ với tôi à?
Tần Mục nói xong, nhún vai:
- Không sao. Tiêu chuẩn của cậu ta tôi đã đạt tới. Nói ra tiêu chuẩn của chị đi.
Ninh Vi Vi cắn môi:
- Cậu muốn làm huấn luyện viên của chúng tôi, tất nhiên phải có thực lực huấn luyện. Tiểu đội 7 của ba huấn luyện viên, trong đó thành tích kém nhất là 794. Trừ phi cậu có thể…
- 794 đúng không? Hôm nay tôi sẽ đánh tới khi nào chị phục mới thôi.
Không đợi Ninh Vi Vi nói xong, Tần Mục lại tụ lực đánh ra một quyền.
Con số trên màn hình nhanh chóng nhảy lên.
Sau ba giây, con số ngừng lại.
Đinh.
Thanh âm nhắc nhở vang lên, tất cả mọi người đều nhìn lên con số trên màn hình, gương mặt không phải là kinh ngạc mà là hoảng sợ.
794.
Bạn cần đăng nhập để bình luận