Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 181: Thú cưng của ông thật vô dụng!

-Lão yêu quái, thì ra là do ông quấy phá!
-Ai, là ai?
Lão gầy bị giọng nói bất thình lình làm sởn hết gai ốc.
Lão ta không phải đang tàng hình sao, chẳng lẽ có người thấy được lão ta?
Tần Mục từ chỗ tối đi ra, ánh mắt đánh giá lão gầy, dáng vẻ rất hứng thú.
-Cách ăn mặc của ông kỳ lạ thật đấy, không hổ là người liên hệ với quỷ hồn!
Lão gầy thật sự sợ hãi:
-Cậu có thể nhìn thấy tôi sao? Không thể nào!
Tần Mục buồn cười nói:
-Chỉ là chút thủ thuật che mắt mà thôi, ông nghĩ lừa được ai!
-Thủ thuật che mắt…Không, đây là thuật ẩn thân, là pháp thuật huyền diệu nhất!
Lão gầy phẫn nộ quát lên.
-Thuật ẩn thân?
Tần Mục buồn cười nói,
-Chỉ là lừa mình dối người mà thôi!
Vẻ mặt lão gầy âm trầm, lão ta không biết thiếu niên trước mặt này từ đâu xuất hiện, nhưng xem ra không phải cao thủ cổ võ.
Vừa rồi khi lão ta từ bên ngoài đi vào không một ai nhìn thấy, vì sao cậu ta lại có thể trông thấy?
-Xem ra mắt cậu hơi đặc biêt, đây là khả năng khác thường của cậu sao?
Lão gầy không nghĩ thuật ẩn thân của mình sẽ mất đi hiệu lực, chỉ có thể nghĩ mắt của Tần Mục có năng lực đặc biệt nào đó.
Tần Mục lắc đầu, không muốn tiếp tục tranh cãi vấn đề này mà hỏi thằng:
-Tà chú trên người Dư Khiết là ông hạ đúng không?
-Xem ra cậu do Dư gia mời đến!
Lão gầy híp mắt nhìn Tần Mục, lạnh lùng cười nói,
-Tuy nhiên chỉ bằng một thằng nhãi chưa đủ lông đủ cánh như cậu, cũng dám khiêu chiến bổn đại gia sao?
Tần Mục vuốt cằm,
-Nói thật, tôi khá hiếu kỳ với mấy thứ quỷ vật này, muốn mở mang tầm mắt một chút xem sao.
-Nếu cậu đến là để đối phó với tôi thì đương nhiên cậu sẽ được mở mang tầm mắt, chỉ mong cậu không hối hận là được!
Lão gầy nói xong, tay phải kéo cái xác quấn băng xuống, “xác ướp” kia đã đứng bên cạnh lão ta.
-Thằng nhóc, bổn đại gia không có thời gian dông dài với cậu, ta sẽ sử dụng tuyệt chiêu ngay từ đầu, cậu nên cảm thấy vinh hạnh đi!
-Cái ông nói là tuyệt chiêu chính là vật này sao?
Tần Mục nhìn “xác ướp” kia, lắc đầu nói,
-Còn không bằng cương thi lần trước tôi gặp!
Lần trước tại Nguyệt Quang mộ anh đụng độ với hơn mười tên cương thi, thực lực gần như tương đương ngân hồ, tên xác ướp trước mắt này hiển nhiên còn kém một bậc.
-Thằng nhóc, cậu cho rằng thủ đoạn này có thể lừa được bổn đại gia sao? Cương thi cần hấp thu hơn ngàn năm tinh hoa nguyệt quang mới có thể hình thành, hơn nữa phương pháp chế tác cương thi ngay cả Thi Quỷ Tông chúng ta cũng không có, trên đời này không còn cương thi tồn tại từ lâu rồi.
Lão gầy khinh thường cười lạnh, lão ta đương nhiên đã nghe tin đồn về cương thi, rằng đó là vật âm dương còn cao hơn cả oán quỷ, chiến lực cực kỳ khủng bố.
-Xem ra ông cũng biết không ít, chẳng qua cũng khá tự cao.
-Hừ, rốt cuộc ai mới là người tự cao thì phải thử qua mới biết được!
Lão gầy dùng tay xé băng vải, niệm một câu chú ngữ bên tai tên xác ướp.
Xác ướp lập tức sống lại từ trạng thái tử thi, giương nanh múa vuốt khua khoắng hai tay, trong miệng phát ra tiếng nói kỳ quái, thi khí dày đặc nhanh chóng bao phủ khắp nơi.
-Khốn kiếp! Mấy người đang làm ô nhiễm môi trường đó!
Tần Mục bịt mũi, cái mùi này quá mức kinh khủng.
-Giết cậu ta!
Lão gầy ra lệnh cho xác ướp.
Xác ướp bị băng vải che cực kỳ kín kẽ, thoạt nhìn có vẻ cồng kềnh nhưng tốc độ lạ cực nhanh, trong đêm tối, mắt thường khó có thể nhìn rõ.
Gần như ngay lập tức sau khi lão gầy lên tiếng, xác ướp đã vọt tới trước mặt Tần Mục, vươn móng vuốt về phía ngực anh.
-Bẩn thỉu!
Tần Mục mặc dù không mắc bệnh sạch sẽ nhưng cũng là một người thích sạch, sao có thể để một thứ đồ xấu xí như vậy chạm vào mình?
Móng vuốt của xác ướp chụp xuống lại bắt hụt, không tóm được cái gì, Tần Mục trước mặt đột nhiên biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận