Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 503: Lại là Thái Âm thần kiếm

Chỉ cần người có chút thông minh sẽ không lựa chọn chạy vào động phủ.
Trừ phi, đồng lõa của gã ở trong động phủ này.
Nhưng dựa theo cảm giác của hắn, trong động phủ hẳn không có gì mới đúng.
Tuy cảm thấy kỳ lạ, nhưng Tần Mục cũng không suy nghĩ nhiều, đuổi theo thân ảnh người nọ, rất nhanh vọt vào trong động phủ.
Động phủ này so với động phủ của gã đàn ông trước rộng hơn một chút.
Nhưng điều khiến cho Tần Mục ngạc nhiên chính là, hắn tìm cả buổi bên trong cũng không tìm được một bóng người.
- Rõ ràng là đã nhìn thấy chạy vào bên trong mà. Thật là kỳ quái.
Tần Mục lập tức lắc đầu.
Thay vì cho rằng mắt mình có vấn đề, chi bằng kết luận là động phủ này có vấn đề.
Khẳng định là có cơ quan nào đó.
Dò xét xung quanh, Tần Mục đột nhiên bước vào một bức tường ngay cửa ra vào động phủ.
Hắn cẩn thận đánh giá bức tường, sau đó thò tay định chạm vào.
Nhưng đúng lúc này, trên vách tường giống như sinh ra gợn sóng. Có ba đạo nhân ảnh từ bức tường bước ra.
Trong ba người này có một người Tần Mục vừa mới đuổi theo.
Tần Mục lui về sau hai bước, ánh mắt tò mò đánh giá ba người.
Một lát sau, hắn cười nói:
- Xem ra là có huyền cơ thật. Bên trong có lẽ còn có người. Ngay cả mình cũng không phát hiện được. Đây có lẽ chính là chỗ đặc biệt của nó.
- Dương huynh, Lục huynh, chính là tiểu tử này. Hắn rất lợi hại. Tà tu mới tới cũng bị hắn tiêu diệt.
Người đàn ông Tần Mục đuổi theo có dáng người gầy lùn, nói với hai người còn lại.
- Tuy tà tu đã bị thương, nhưng thực lực không hề tầm thường. Tiểu tử này có thể giết chết được ông ta, chỉ sợ thực lực không thua kém chúng ta.
- Vậy phải xử lý như thế nào?
- Chúng ta và hắn không có xung đột về lợi ích, không cần tùy tiện động thủ.
- Khoan, đợi đã nào.
Tần Mục đột nhiên kêu lên.
- Tôi cảm thấy chúng ta vẫn có xung đột về lợi ích đấy. Đảo Thiên Hồ này đối với tôi là một tai họa. Tôi đến đây chính là để diệt trừ nó. Cho nên, không chỉ nói là tùy tiện động thủ, chẳng lẽ tôi muốn giết các người, các người cũng không hoàn thủ sao?
Ba người nghe xong, khóe miệng thoáng run rẩy. Bọn họ chưa từng nhìn thấy phần tử ngạo mạn như Tần Mục.
Rõ ràng có thể bắt tay giảng hòa, lại muốn tử chiến một trận mới cam tâm.
- Thực lực của cậu không kém chúng tôi. Chúng ta đánh nhau, đối với ai cũng đều không có lợi. Sao không nhường nhau một bước?
Bạn cần đăng nhập để bình luận