Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1590: Độn khứ đích nhất!

Ở nơi chân trời xa xôi, có một cái tháp thần thánh dị thường, một vòng ánh dương tỏa ra bốn phía kì diệu.
- Bạp bạp bạp!
Một hồi tiếng bước chân ở đâu vang tới, gõ vang chỗ yên lặng bấy lâu này.
Một bóng người sợ hãi lúng túng xuất hiện trên đỉnh tháp, quỳ lạy dưới ánh Viêm Dương.
- Hắc Ám Chi Chủ, vì chuyện gì khiến ngài hoang mang đến vậy?
Viêm Dương bị quấy nhiễu, tản ra hơi khí sinh mệnh, phát ra tiếng người, uy uy áp xuống tám phương.
- Bẩm thiên tư, kẻ hủy diệt vẫn thất lạc!
- Hử?
Thiên Tư thoáng chút nghi ngờ kinh ngạc, nhưng rất nhanh lấy lại được bình tĩnh.
Thiên Tư không cảm thấy kì quái sao?
- Sao lại phải kì quái, cái chết của nàng ta, sớm ta đã có dự liệu.
Hắc Ám Chi Chủ cả kinh, hỏi:
- Kẻ hủy diệt không phải có sức lực Thiên Đạo sao, ngoại trừ những người được dự đoán ra, những người còn lại cũng có thể đánh bại nàng ta, cũng không có cách nào ngoài giết.
- Đương nhiên rồi, những gì ta dự đoán, nàng ta sẽ chết trong tay những kẻ ta dự đoán.
- Thế nhưng, trên thực tế, kẻ hủy diệt lại chết trong tay một kẻ giả mạo.
Hắc Ám Chi Chủ nói như vậy:
- Sau khi ta biết được in này, trước tiên ta tiến hành điều tra làm rõ, tuyệt đối không để xảy ra sai sót.
- Còn kẻ giả mạo kia thì sao?
Thiên Tư khẽ phát tiếng cười
- Ngươi muốn nói ai?
- Điều này… Thiên Tư cũng biết là ta chỉ ai rồi mà?
Thiên Tư trầm mặc một hồi, hỏi:
- Hắc Ám Chi Chủ, ngươi biết cách “Độn khứ ích nhất” không?
Hắc Ám Chi Chủ ngây ra một hồi, gật đầu nói:
- Đương nhiên ta biết.
- Nói cho ta xem.
- Đại diễn bốn mươi chín, có một bỏ chạy. Nói một cách thô lỗ thì, năm mươi cái ghế dựa, tại năm mươi vị trí mà xếp, cũng chỉ có một loại kết quả, là do cố định. Mà nếu như cầm đi một chiếc ghế dựa, bốn mươi chín chiếc còn lại mang đi xếp, vậy sẽ cho ra rất nhiều kết quả khac nhau. Cái ghế bị lấy đi này, có thể xưng thành “Độn khứ kì nhất”.
- Độn khứ kì nhất, ví von với nhân tố mấu chốt mà sự biến hóa của chúng ảnh hưởng tới vạn sự vạn vật. Bởi vì sự tồn tại của nó, mới khiến việc khác trở nên cố định được, nếu đã có khả năng biến hóa, vậy chẳng có cách nào đoán trước được.
- Mà độn khứ đích nhất, cũng được xưng Dự Ngôn Chi Tử, là thứ tồn tại duy nhất chúng ta không cách nào nắm chắc.
- Rất tốt, ngươi đã lí giải rất chính xác.
Thiên Tư tán thưởng, lập tức lại bổ xung một câu:
- Mệnh Vận Tổ Thần tinh thông vận mệnh đại đạo, hắn suy diễn ra đó là cách duy nhất hắn đánh bại chúng ta, chính là tìm được Tiên đoán chi tử. Vì vậy hắn cùng Thời Không Tổ Thần tạo một bố cục liên hợp, không chỉ tìm Tiên đoán chi tử, mà còn tìm một người thế thân cho hắn, lừa dối trước mắt chúng ta.
- Đáng tiếc, tất cả chúng ta đều đã rõ.
Hắc Ám Chi Chủ cười lạnh:
- Mệnh Vận Tổ Thần tự cho bản thân hắn đúng, tất cả mọi hướng đi của hắn, sớm đã bị ta khống chế rồi.
- Không, trên thực tế, có một chuyện, ngươi vẫn chưa hề biết.
- Ừm?
Hắc Ám Chi Chủ ngây người:
- Chuyện gì cơ?
- Ngươi cho rằng năng lực suy diễn, ta và Mệnh Vận Tổ Thần ai lợi hại hơn?
Hắn Ám Chi Chủ lập tức đáp:
- Đương nhiên là Thiên Tư ngài rồi, Mệnh Vận Tổ Thần tuy rằng tu hành vận mệnh đại đạo, có điều Thiên Tư lại là chưởng quản Vận mệnh đại đạo, điều đó căn bản không phải chỉ là một cái tên gọi, cũng không phải là một cấp bậc.
Có thế chứ, kĩ thuật vận mệnh tu luyện của Mệnh Vận Tổ Thần, chỉ là thứ ta nắm trong tay. Ngươi nói xem nếu như mỗi khi Mệnh Vận Tổ Thần đang suy diễn điều gì đó, ta sẽ cho hắn một cước, vậy sẽ có chuyện gì xảy ra?
- Cái này…
Vẻ mặt đen tối đầy vẻ nghi ngờ đáp:
- Thiên Tư muốn chỉ điều gì?
- Lúc trước Mệnh Vận Tổ Thần cùng Thời Không Tổ Thần mưu đồ bố cục, ta liền biết trước toàn toàn sự việc. Nếu đã như vậy, ta lại làm sao có thể giương mắt nhìn bọn hắn thực hiện được, mà không có có một hành động nào cả?
- Cho nên lúc Mệnh Vận Tổ Thần suy diễn thân phận của Dự Ngôn Chi Tử, ta đã động tay vào một chút.
- Cái gì?
Hắc Ám Chi Chủ kinh hãi:
- Ý của Thiên Tư là, Vân Mặc căn bản không phải là Dự Ngôn Chi Tử?
- Ngươi thấy thế nào?
- Cái này… Vậy Dự Ngôn Chi Tử thật sự là ai?
- Ha ha, ta thích nhất chính là hình ảnh chó cắn chó. Bọn chúng đang tìm Dự Ngôn Chi Tử, đồng thời cũng tìm một người thế thân cho hắn, lại để cho người này vi mã tiền tốt, thu hút sự chú ý của chúng ta, vậy ta đành dứt khoát khiến chúng loạn Ô Long này rồi.
Hắc Ám Chi Chủ đột nhiên bừng tỉnh:
- Chẳng lẽ nói…
- Đúng vậy, kẻ thiên tội trong mắt bọn chúng, thế thân của Vân Mặc, kỳ thực mới chính là Độn Khứ Chi Nhất, Dự Ngôn Chi Tử.
Trang 93# 1
Hắc Ám Chi Chủ thì thào tự nói:
- Mệnh Vận Tổ Thần đã cho rằng cái người Vân Mặc kia là Dự Ngôn Chi Tử, còn những khác đối với năng lực của Vận Mệnh Chi Tử cũng tin nhiệm không chút nghi ngờ. Kết quả rõ ràng đồng loạt nhất trí đối phó với Dự Ngôn Chi Tử thật, đúng là nực cười.
- Ha ha, đùa giỡn như vậy mới thú vị. Dự Ngôn Chi Chủ vẫn chưa biết năng lực quá đáng sợ này, chúng ta chưa nắm chắc phần thắng. Nhưng nếu như để bọn chúng hai bên tự đánh nhau, chúng ta có thể ngư ông đắc lợi rồi, hà cớ gì không vui?
- Thiên Tư anh minh, một nước cờ như vậy, nhất định khiến thế lực của bọn chúng tan rã. Không có Dự Ngôn Chi Tử, Mệnh Vận Tổ Thần cùng đám người đó chỉ là đám ô hợp, không đáng phải sợ.
- Nói thì nói thế, có điều vẫn nên cẩn thận hơn một chút. Ngoài Dự Ngôn Chi Tử, bên kia còn bao nhiêu nhân vật đáng được chú ý, tỷ dụ như Nhân Hoàng!
- Nhân Hoàng đích thực rất khó giải quyết hắn, ban đầu chúng ta hợp lực cũng không có cách nào giết nổi hắn, chỉ có thể đem hắn phong ấn.
Hắc Ám Chi Chủ vừa dứt lời, lại hỏi tiếp:
- Còn một chuyện nữa, kính mong Thiên Tư giải thích nghi hoặc này.
- Nói đi.
- Lúc đầu Mệnh Vận Tổ Thần không phải đem Tần Mục và Vân Mặc hai người họ tráo đổi Mệnh Cách sao? Nếu như Tần Mục mới thực sự là Dự Ngôn Chi Tử, vậy thì Mệnh Cách của hắn nên xuất hiện trên người của Vân Mặc mới đúng, vậy tại sao…
Thiên Tư cười nhạo nói:
- Mệnh Cách của Chi Ngôn Chi Tử, ngay cả ta cũng không thể chuyển động, Mệnh Vận Tổ Thần hắn dựa vào cái gì mà có thể tráo đổi hai người đo được?
- Mệnh Cách của hai người không phải trao đổi sao?
Hắc Ám Chi Chủ ngẩn người.
Kỳ thật cũng không thể nói như vậy được, chỉ là trên người Tần Mục và Vân Mặc, đều tồn tại hai Mệnh Cách.
- Hai cái Mệnh Cách?
- Phải, bởi vì Nhất Ngôn Chi Chủ vốn dĩ là năm trăm năm sau mới xuất hiện, Mệnh Vận Tổ Thần cùng Thời Không Tổ Thần cưỡng chế thi hành xoay chuyển thời không, đem Tần Mục cùng Vân Mặc tới. Nhưng hai người họ vẫn chưa thể đơn dộc tồn tại trong thời không lúc này được, vì vậy nhất định hiện tại cần có một kí chủ thời không, vì vậy hai người đó đều thuộc về đoạt xá trùng sinh.
Hắn Ám Chi Chủ lúc hiểu lúc không nói:
- Như vậy mà nói, hai người đều có song trùng Mệnh Cách. Mà Mệnh Vận Tổ Thần đem Mệnh Cách hai người đó đổi chỗ cho nhau, thực ra chỉ là đổi chỗ Mệnh Cách ban đầu của hai người họ bị đoạt xá, mà Tần Mục cùng Vân Mặc Mệnh Cách của hai người, trên thực tế cũng chẳng có gì là chuyển đổi hết.
- Không sai, Mệnh Vận Tổ Thần bận rộn suốt bao nhiêu năm, nhưng kỳ thực thì hắn vẫn là làm không công. Hắn không thay đổi được bất kì điều gì của Dự Ngôn Chi Tử, từ khi mới bắt đầu, Dự Ngôn Chi Tử đã tồn tại độc lập thoát khỏi sự không chế của hắn ta.
- Dự Ngôn Chi Tử liệu lúc này có chịu ảnh hưởng từ sự thay đổi của sự vật xung quanh, chỉ cần hắn xuất hiện ở đâu, thì nơi đó sẽ trở nên bất thường. Chỉ cần là người hắn tiếp xúc, đều ngưng tụ thêm đại vận khí lên người. Trên người hắn lúc này đã ngưng tụ được một luồng khí của đám người nghịch thiên, Phượng Hoàng truyền nhân, Viễn Cổ Thiên Xà truyền nhân, thân thể luân hồi, thần khí truyền nhân, cây sinh mệnh,... mỗi người bên cạnh hắn, đều có kì ngộ của mình, mà tất cả đám người đó, toàn bộ đều chịu ảnh hưởng từ hắn ta.
Hắn Ám Chi Tử nghe xong, không khỏi tán thưởng:
- Dự Ngôn Chi Tử, đúng là hóa mục nát vì năng lượng truyền kì. Đám người này vốn có lẽ từng là những người cực kì bình thường. Nhưng bởi gặp phải hắn ta, nên mới có số mệnh nghịch thiên.
Vân Mặc dương mắt kiêu ngạo nhìn Tần Mục, mỉa mai nói:
- Sao vậy, ngươi không dám đứng trước mặt họ, thừa nhận sự thực sao?
- Ngươi bảo ta thừa nhận điều gì cơ?
Tần Mục thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ, càng giống kiểu im lặng mà châm biếm hắn, xem hắn chẳng khác gì một thằng hề nhảy nhót.
- Ha ha, cũng khó trách ngươi không nói nên lời, dù sao để người khác biết được sự thật này, hình tượng thần võ anh minh của ngươi e rằng sụp đổ.
Vân Mặc nghiền ngẫm mà cười nói:
- Có điều sự thật thì vẫn là sự thật, ngươi lại che giấu cũng chỉ là lừa mình dối người thôi. Chỉ cần ta thu hồi những thứ thuộc về ta, ngươi liền mất đi tất cả những thứ thuộc về ngươi bây giờ.
- Ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn là làm như vậy, tránh cho mộng đẹp của mình tan vỡ. Đối với ngươi mà nói, sống trong thế giới mộng ảo, cũng vẫn có thể xem là một loại hạnh phúc.
- Ngươi nói vậy là nói sai rồi, thứ tan vỡ chính là mộng đẹp của ngươi!
Tần Mục nhún vai đáp:
- Tùy ngươi, ngươi vui vẻ là được.
- Thật sự ngươi tính vò đã mẻ lại sứt(*)? Vân Mặc nhìn Tần Mục, lại liếc nhìn đám Diệp Khinh Tuyết, chợt cười:
- Có điều ta đột nhiên chẳng có hứng dùng một gậy đánh chết ngươi, vẫn là chơi đùa một lúc thì hơn.
(*): Mặc cảm tự ti cho rằng mình bất tài vô dụng.
Lúc này, Mệnh Vận Tổ Thần đứng ra, nói với Tần Mục:
- Tần Mục, thời cơ đã chín muồi, là lúc nghệnh đón Long tổ trở về rồi, đem năng lực của Long tổ phóng xuất ra đi!
- Các người muốn Long tổ phục sinh?
- Đúng vậy, Long tổ là người mạnh nhất trong đại chiến mà chúng ta không thể thiếu, truyền lại trên thân thể của ngươi, lại không có cách nào phát huy được năng lượng mạnh nhất của Long tổ, thật là lãng phí.
Mệnh Vận Tổ Thần uy nghiêm hống hách, ngữ khí cương ngạnh nói:
- Đừng có ý đồ cự tuyệt hoặc phản kháng, bọn ta nhiều người như vậy, ngươi căn bản không có tư cách gì phản kháng.
- Các người muốn làm gì?
Mặc dù biết rõ năng lực kém cỏi của mình, nhưng Diệp Khinh Tuyết, Cung Y Y cùng mọi người vẫn như cũ quên bản thân mình mà lao ra, muốn bảo hộ cho Tần Mục.
Đạt được Tạo Hóa xong, Mệnh Vận Tổ Thần lực chiến bên đó dường như tăng lên mấy chục lần, lúc này e rằng tới mười tên hủy diệt, bọn chúng đều có sức đấu một trận.
Mệnh Vận Tổ Thần không nhìn trực tiếp vào đám nữ nhân, hắn nhìn chằm chằm Tần Mục nói:
- Ngươi sẽ không để đám nữ nhân này làm lá chắn cho ngươi chứ?
- Mệnh Vận, vị tiểu đệ này là ân nhân cứu mạng ta, nể mặt ta, mong ngươi đừng làm khó hắn.
Nhân Hoàng đột nhiên cất tiếng,
- Ta không biết sao hắn lại được thừa kế Long tổ, có điều đó là cơ duyên của hắn, ngươi không có quyền cướp đoạt.
- Nhân Hoàng, việc này có liên quan tới một số việc, ngươi không thể rõ. Hắn vốn dĩ là một người phàm, vì ta tặng cho hắn một sứ mệnh, hắn mới có được thành tựu như ngày hôm nay. Hiện tại, ta chẳng qua chỉ là thu lại thứ ban đâu ta tặng cho hắn, việc này hợp tình hợp lý.
- Ngươi giao phó cho hắn sao?
- Không sai, bằng không hắn sẽ là một người bình thường, sao có thể có đực số mệnh nghịch thiên như vậy?
Mệnh Vận Tổ Thần thản nhiên đáp:
- Tuy là ta đã lợi dụng hắn, có điều khiến hắn huy hoàng lâu như vậy rồi, cũng coi như ta không phụ lòng hắn.
- Nhân Hoàng trầm ngâm, với nguyên do này hắn còn không biết phải hiểu thế nào, cũng không biết nên làm gì nữa. Có điều Tần Mục đã cứu hắn, hắn cũng không có cách nào ngồi yên.
- Được rồi, các ngươi muốn năng lực Long tổ, ta có thể trả lại cho các ngươi.
Tần Mục bình tĩnh đáp:
- Dù sao ta sớm đã có quyết định này.
Lúc phóng thích năng lượng Hỗn Độn Tổ Thần, Tần Mục đã sớm dự liệu có ngày hôm nay.
Mà trên thực tế, bất luận là năng lực Hỗn Độn hay là năng lực Tổ Thần, đối với hắn mà nói đã không còn nhiều tác dụng nữa.
Thậm chí, hai luồng lực này ở trong người hắn, chỉ biến thành trở ngại thôi.
- Xem như ngươi thức thời.
Mệnh Vận Tổ Thần không ngờ tới Tần Mục lại có thể phối họp như vậy.
- Vậy các ngươi có dự tính như nào khiến cho Long tộc phục sinh?
Tần Mục lãnh đạm nói:
- Ban đầu Hỗn Độn Tổ Thần có thể phục sinh, là vì hắn tại Thiên ngoại Thiên tế đàn có lưu lại một tay, Long tổ chỉ còn lại năng lượng, không có thể xác, có thể không có cách nào phục sinh.
- Biện pháp này tốt, ngươi đem sức mạnh Long tộc chuyển vào người Thần Nhi đi.
Long tộc một gã Chí Tôn cường giả đem theo Long Thần bước ra.
- Đem năng lượng truyền đến người hắn ta?
Tần Mục liếc nhìn Long Thần:
- Ngươi chắc chứ?
Long Tộc Chí Tôn nói:
- Thần Nhi vẫn là Hoàng tử Long tộc, có huyết mạch thuần chính nhất, sức mạnh của Long tộc ở trên người hắn, mới phát huy được hết tác dụng.
Mệnh Vận Tổ Thần nghe xong cũng gật đầu nói:
- Như vậy thật tốt.
Tần Mục liếc nhìn Mệnh Vận Tổ Thần, trong lòng cười lạnh, hắn hiểu rõ Mệnh Vận Tổ Thần căn bản không quan tâm đến phục sinh có phương thức như nào, chỉ cần năng lượng này không ở trong tay mình là được.
Bởi vì Mệnh Vận Tổ Thần nghiễm nhiên đã đem hắn làm kẻ địch.
- Được, đây là do các ngươi quyết định, xảy ra vấn đề gì ta không chịu trách nhiệm.
Tần Mục nói xong, chỉ vào Long Thần:
- Ngươi qua đây.
Lần trước tận mắt chứng kiến Tần Mục phế đi Long Hướng Phong, Long Thần trong lòng vẫn cực kì sợ hãi Tần Mục. Có điều hiện tại Cổ Tần cần là lấy năng lượng của Long tộc truyền thừa vào trong cơ thể hắn, trong lòng lại thấy kích động khó tả.
Đợi hắn hoàn toàn có được năng lực Long tổ, lập tức có thể nhảy vọt trở thành chiến thần mạnh nhất vũ trụ này rồi, chúa tể Thiên Địa.
Mà Tần Mục mất đi sức mạnh Long tổ rồi, thì sẽ là phế nhân, hắn chẳng phải tiện tay có thể bóp chết sao?
- Thần Nhi, đi qua đi!
- Được.
Long Thần đi đến bên cạnh Tần Mục.
Tần Mục nhìn Long Thần, thản nhiên nói:
- Trước khi bắt đầu ta khuyên ngươi một câu, phàm là năng lực mà thôi, bản thân có bao nhiêu năng lực cần rõ, đừng đánh giá quá cao chính mình.
- Không cần ngươi nhiều lời, với năng lượng huyết mạch hoàn mỹ của ta, mới có thể đảm nhận được sức mạnh của Long tộc này.
- Vậy được thôi, chúng ta bắt đầu.
Mục Tần điều động sức mạnh Long tộc từ chỗ sâu nhất trong cơ thể mình, đem tất cả đều chuyển qua hết người Long Thần.
Sức mạnh Long tổ đi vào trong cơ thể, Long Thần lập tức cảm thấy huyết mạch kích hoạt sôi trào lên, trong lòng như có thứ gì đang thiêu đốt, khiến hắn không nhịn được kích động mà hưng phấn.
Đồng thời, hắn có thể cảm nhận chân thực một luồng cổ liên tâm mạch, với sức mạnh mênh mông vô bỉ.
- Lợi hại, đúng là cảm giác này!
Long Thần cố nến tâm trạng kích động, toàn thân chỉ chú tâm tới tiếp nhận năng lực Long tổ.
Cảm thấy được Long Thần tu vi đang tăng vọt, Long tộc Chí Tôn đồng thời cũng kích động không thôi, Mệnh Vận Tổ Thần cùng Vân Mặc hai đôi mắt nhìn nhau, trong lòng nghĩ gì không cần nói ra cũng biết.
Diệp Khinh Tuyết, Cung Y Y, Vu Diệm, Tần Phỉ Phỉ, Tả Tư Duyệt tất cả đều vô cùng căng thẳng, bọn họ không biết Tần Mục vì cái gì mà phối hợp như vậy, với thực lực của Tần Mục, hoàn toàn có thể không cần mua nợ bất kì ai.
Đến cả chủ nhân Tạo Hóa hắn còn có thế giết, vậy còn việc gì hắn không làm nổi?
- Các ngươi không cần lo lắng, Tần Mục làm như vậy, đều có dụng ý của hắn.
Mai Ánh Tuyết an ủi đám nữ nhân.
Diệp Khinh Tuyết nhìn Mai Ánh Tuyết, lại nhìn Tiều Thanh, hai người bọn họ đến từ Hỗn Độn Thiên Cung, đồng thời cũng là người thần bí nhất, giống như họ biết được rất nhiều bí mật của Tần Mục rồi.
Rất nhanh, hai giờ đồng hồ qua đi, Long Thần chỉ cảm thấy bên trong cơ thể năng lượng bành trước đã đạt đến đỉnh rồi, hắn biết hắn đã có được sức mạnh của toàn thể Long tộc.
- Truyền thừa đã xong, Thần Nhi, ngươi cảm thấy thế nào rồi?
Long tộc Chí Tôn hỏi.
- Năng lực rất mạnh, không có một năng lực nào so bì được, ta cảm thấy bây giờ có thể làm bất cứ chuyện gì.
Long Thần hai tay nắm chắc, thấy khí phách ngút trời đang nắm chặt trong tay.
Có điều rất nhanh sau đó, hắn lại ngây người ra, bởi vì hắn phát hiện ra Tần Mục vẫn như cũ liên tục đưa năng lượng truyền vào trong cơ thể mình, không có chút ý thức dừng lại.
- Đừng cử động, truyền thừa mới được một nửa.
- Cái gì?
Long Thần cả kinh, tức thời nghi vấn hỏi:
Bạn cần đăng nhập để bình luận