Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 837: Đoán xem sẽ chết mấy người?

Nhưng người nọ dường như xem thấu suy nghĩ của hắn, cười nói:
- Suy nghĩ của ngươi sẽ từ từ thay đổi. Có bao nhiêu sức mạnh đồng nghĩa với việc có bao nhiêu trách nhiệm. Ngươi trốn không thoát đâu. Nhưng ngươi khác với chúng ta. Ngươi vốn có tiềm lực vượt qua bất cứ kẻ nào. Chỉ có ngươi mới có thể thành công.
- Thực lực của ta so với các ngươi lúc đó còn yếu lắm sao?
- Chưa hẳn. Thế giới hỗn độn của ta và sức mạnh Kim Long sẽ hỗ trợ lẫn nhau. Sức mạnh Kim Long bởi vì ta mà suy kiệt. Từ giờ trở đi cũng sẽ vì thế giới hỗn độn của ta mà sống lại.
- Khi hai luồng sức mạnh này dung hợp thành một chỗ, bản chất sức mạnh của ngươi và người bình thường đã khác biệt nhau.
- Bản chất sức mạnh khác nhau?
Tần Mục như có điều suy nghĩ, ví dụ như nội khí của cổ võ và chân khí màu tím của tu chân, sức mạnh bổn nguyên của nó có sự khác biệt với nhau.
- Đúng vậy, tu luyện giả bình thường, sử dụng khí chi lực, còn sức mạnh trong cơ thể ngươi sẽ thăng hoa, trở thành thần lực.
.............
Sau khi Diệp Khinh Tuyết phát hiện Tần Mục có biểu hiện giãy dụa khi nhập định, cô đã không còn tâm trạng tu luyện. Mỗi ngày cứ ngồi yên, tập trung nhìn hắn.
Sắc mặt Tần Mục khó coi một phần, trong lòng của cô lại càng khẩn trương một phần.
Giằng co hơn một tháng, cô mới thấy được sắc mặt của Tần Mục chuyển sang bình thường, trong lòng cũng yên tâm hơn.
Ngày hôm nay, trong lúc cô đang nhìn Tần Mục chăm chú, bỗng thấy trên người hắn tản ra một luồng ánh sáng hỗn độn, bắn thẳng về phía chân trời.
Tuy chỉ trong nháy mắt, nhưng cô vĩnh viễn không quên được.
Cô cảm thấy Tần Mục đã thay đổi, triệt để thay đổi.
Không phải thay đổi về dung mạo, về khí chất, mà là một sự thay đổi không nói nên lời. Lần đầu tiên cô sinh ra kính ý với Tần Mục.
Tần Mục chính là thượng thần cao cao tại thượng, chỉ có thể ngước nhìn.
Loại cảm giác này rất đáng sợ, khiến cho cô kinh hoảng không thôi.
Rất nhanh, Tần Mục mở mắt, đứng dậy, thư giãn gân cốt, đồng thời thở phào một hơi.
- Khinh Tuyết.
Hắn quay đầu lại, thấy Diệp Khinh Tuyết vẫn ở bên cạnh hắn, trong lòng cảm động không thôi.
Tuy không biết đã trải qua bao lâu, nhưng tuyệt đối sẽ không ngắn.
- Khinh Tuyết, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tần Mục bước đến bên cạnh Diệp Khinh Tuyết, thấy sắc mặt của cô vô cùng khó coi, liền quan tâm hỏi:
- Xảy ra chuyện gì thế? Em không thoải mái chỗ nào?
Diệp Khinh Tuyết kinh ngạc nhìn Tần Mục. Cô phát hiện hàm súc thần minh trên người Tần Mục đã biến mất. Hắn lại trở về là hắn.
Chẳng biết tại sao, trong lòng cô bỗng nhiên có một loại xúc động muốn khóc. Cô nhào vào ngực Tần Mục, nước mắt rất nhanh làm ướt quần áo của hắn.
- Khinh Tuyết, chuyện gì xảy ra thế?
Tần Mục chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Khinh Tuyết, cũng không biết an ủi như thế nào, chỉ có thể ôm chặt lấy cô.
- Tần Mục, em sợ anh sẽ bỏ em mà đi.
Tần Mục ngạc nhiên, khó hiểu hỏi:
- Tại sao lại hỏi như vậy? Em không tin tưởng anh sao?
- Không, chỉ là vừa nãy…
Diệp Khinh Tuyết đem tình huống vừa rồi nói qua một lần.
- Gái ngốc, em suy nghĩ cái gì thế? Cho dù anh có biến đổi như thế nào, tâm của anh với em cũng sẽ không thay đổi.
Tần Mục dở khóc dở cười.
Diệp Khinh Tuyết nghe xong, không khóc nữa, nhưng cô ngọ nguậy trong lòng Tần Mục một cái, nói:
- Sao anh lại gọi như thế chứ?
- Gọi như thế này rất hợp với em.
- Sau này không được gọi.
- Nếu em không vờ ngớ ngẩn, anh khẳng định sẽ không gọi em như vậy nữa. Nhưng anh sợ sẽ rất khó.
- Anh mới giả vờ ngớ ngẩn đấy. Hơn nửa năm qua, người ta lo lắng cho anh, anh còn giễu cợt người ta.
- Sao, hơn nửa năm rồi à? Lâu như vậy sao?
Diệp Khinh Tuyết gật đầu:
- Đúng vậy, nếu tính toán không sai, có lẽ đã tám tháng rồi.
Tần Mục nghe xong, lại ôm chặt Diệp Khinh Tuyết. Cô ở chỗ này làm bạn tám tháng với hắn, tuyệt đối rất cô đơn.
- Đúng rồi, lần này anh khẳng định có được thu hoạch rất lớn. Thực lực của anh tăng lên rồi sao?
- Lớn vượt qua sức tưởng tượng.
Tần Mục thần bí cười nói.
- Vậy là tốt rồi.
- Được rồi, chúng ta rời khỏi đây, đến phía trước xem sao.
Tiến vào tiên cảnh Côn Luân cũng chỉ có một năm. Bây giờ còn lại bốn tháng, hai người cũng không vội ra ngoài, muốn tìm nơi tận cùng của Thiên Lộ.
Bốn ngày sau, hai người rời khỏi hạp cốc, nhưng không trở lại đường cũ, mà trực tiếp từ hạp cốc ra ngoài, giống như xuyên thẳng toàn bộ hạp cốc.
Vừa mới ra khỏi hạp cốc, hắn đụng phải mấy tu sĩ Nguyên Anh cảnh.
Đám tu sĩ này đang hỗn chiến với nhau, bỗng nhiên thấy có người từ hạp cốc tử vong bước ra, lập tức bị dọa đến hồn vía lên mây, vội vàng bỏ chạy, giống như thấy được quái vật.
Hạp cốc tử vong ở Thiên Lộ chính là một cấm địa. Cho dù là ai tiến vào đó cũng khó mà đi ra. Khó trách bọn họ lại phản ứng như vậy.
Nhưng điều làm cho hai người Tần Mục khiếp sợ chính là, mấy người kia lại chạy vào trong một tòa lâu đài.
Bên trong Thiên Lộ lại có một tòa thành.
- Xem ra có rất nhiều người không muốn rời khỏi Thiên Lộ, ở chỗ này an cư lập nghiệp rồi.
Tần Mục cảm thấy thú vị, kéo Diệp Khinh Tuyết đi:
- Khinh Tuyết, chúng ta vào trong xem qua một chút.
Diệp Khinh Tuyết tất nhiên là không phản đối.
Nhưng không đợi hai người vào trong, hơn mười tu sĩ cường đại đã bay ra, khí tức tập trung vào hai người.
Tần Mục biết rõ mấy người vừa rồi chạy vào tòa thành khẳng định đã cường điệu thứ gì đó, mới kinh động nhiều cường giả như vậy.
- Hai người thật sự từ bên trong hạp cốc tử vong đi ra hay sao?
Một gã tu sĩ trung niên dẫn đầu đánh giá hai người Tần Mục.
Tu sĩ trung niên là Ngưng Thần cảnh, hiển nhiên không phải người tiến vào Thiên Lộ.
Tu sĩ Ngưng Thần cảnh, trước kia hắn cảm thấy không tệ, nhưng bây giờ cơ bản không lọt nổi vào mắt hắn.
- Chỉ đi bộ bên trong một vòng thôi mà, có cần huy động nhân lực nhiều như vậy không?
Tu sĩ trung niên lãnh đạm nói:
- Chúng ta không phải muốn làm khó dễ cậu, chỉ là muốn biết làm sao cậu có thể bình yên vô sự rời khỏi hạp cốc mà thôi.
Hạp cốc tử vong đích thật là cấm địa, nhưng có lời đồn ở đó cất dấu bảo tàng cực lớn, là khu vực hạch tâm của Thiên Lộ.
Nhưng độc khí bên trong hạp cốc rất quỷ dị, căn bản không phải việc phong bế ngũ quan là có thể chống cự được. Nếu để độc khí lọt vào lỗ chân lông, cho dù là Ngưng Thần cảnh siêu việt cũng sẽ chết toi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận