Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1595: Qua cầu rút ván.

(1)
- Các ngươi không biết đã hy sinh vô ích, dùng máu của các ngươi, đổi lấy Long Tổ trở về, các ngươi đều anh dũng hy sinh!
Tần Mục đối với hai thi thể này, nói một câu hời hợt.
Tất cả mọi người cảm thất khóe miệng một hồi run rẩy, họ chắc chắn rằng Tần Mục là cố ý, trước đó không đem tính nghiêm trọng của vấn đề nói rõ ràng, kết quả làm cho hai người chế thảm.
Có điều thật sự mà nói, hai người họ chưa hẳn đã chịu hiến tế.
- Thứ gì của ngươi, ta sẽ trả lại hết cho ngươi, một chút cũng không giữ lại.
Tần Mục điên cuongf thúc giục năng lượng Long tổ từ trong cơ thể, toàn bộ được rót ra.
Chính lúc đó, huyết vụ của Long Thần cùng Long tộc Chí Tôn bay lên, từ từ trên không trung ngưng tụ lại.
Năng lực Long tổ gấp đôi, hai người mang huyết mạch Long tộc thuần chính nhất.
Oành!
Một tiếng nổ to trên bầu trời, khiến cho phía chân trời đại địa bắt đầu có chấn động, những uy áp vô biên theo nhau mà tới, dù là Tổ Thần, đều muốn ở nơi này uy áp thần phục.
Một hình ảnh con rồng vàng, dần dần được hình thành trên không trung.
- Có đúng là Long tổ không, có thể hoàn thể trở về rồi?
- Không phải là hoàn thể, mà là cực kì hoàn thể, sức mạnh càng mạnh hơn trước đấy, sau khi chúng ta có được Tạo Hóa xong, có lẽ là giới hạn siêu việt rồi, nhưng vẫn có thể cảm nhận được áp bách.
- Siêu hoàn thể, quá tốt rồi, thực lực của chúng ta tăng thêm một phần rồi!
Một tiếng gầm lên của con rồng chấn động Cửu Thiên, giống như đang gầm gừ, cũng giống như thổ lộ điều gì đó. Uy lực của Long tổ, là có một không hai trong vũ trụ.
- Không ngờ rằng vẫn có ngày quay trở lại, hơn nữa còn gặp được bao nhiêu bạn cũ.
Sau khi phát tiết ra, Long tổ vừa bình tĩnh trở lại, ánh mắt quẹt qua Mệnh Vận Tổ Thần cùng Nhân Hoàng và đám người.
- Tổ quân, chúng ta cần sức mạnh của ngươi!
Mệnh Vận Tổ Thần đi thẳng vào vấn đề.
Tổ Long trầm ngâm chút:
- Lại muốn bắt đầu rồi sao, cũng được, ta bẩm sinh đã vì chiến mà ra đời!
- Lần này là lần cuối, trận chiến này, chúng ta nhất định phải giành thắng lợi!
Mệnh Vận Tổ Thần hào hùng tuyên ngôn.
- Mệnh Vận, ngươi vẫn cái dáng vẻ tự tin đó, đáng tiếc là luôn làm ta thất vọng.
Long Tổ chẳng hề e dè mà nói ra.
- Lần này không giống, ta đã tìm thấy Dự Ngôn Chi Tử.
Long Tổ đưa mắt nhìn Tần Mục, lại nhìn sang Vân Mặc đứng bên Mệnh Vận Tổ Thần:
- Ngươi chỉ người nào?
- Vân Mặc mới là Dự Ngôn Chi Tử, hắn đã nắm trong tay Tạo Hóa rồi, đã vượt qua gông cùm xiềng xích, thành tựu có một không hai.
Long tổ không nói gì cả, ánh mắt chăm chú dừng lại trên người Vân Mặc, như có tâm tư gì đó.
Qua một lúc lâu sau mới cất tiếng thở dài:
- Sự tình mưu đồ thế nào, ta không quản, dù sao ta cũng chỉ là một tay đánh trận.
Mệnh Vận Tổ Thần hơi sững người, cười nói:
- Tổ quân có công tham gia vào trận Tạo Hóa, hà cớ gì nói là một tay đánh trận?
- Tần Mục, ý ngươi là thế nào?
Diệp Kinh Tuyết đi tới, nhìn thần sắc Tần Mục có chút suy nhược, không khỏi lo lắng thêm.
Một từ yếu này, trên cơ thể Tần Mục một dường như không thấy được, nhưng luc này, Tần Mục mất đi sức mạnh sinh đôi của Long tộc, hắn thực sự là đang yếu đuối.
- Ca ca, ngươi vội gì chứ?
Tần Phỉ Phỉ vừa nhớ tới thì nước mắt chực trào ra:
- Vì cái gì mà ngươi đồng ý giao năng lực Long tổ, điều này có ích gì với ngươi chứ.
Tần Mục cho dù càng lúc càng yếu đi, có điều hắn tựa hồ vẫn bình tĩnh như cũ, cười cười xoa đầu Tần Phỉ Phỉ, nói:
- Đừng lo lắng, sự mệt mỏi tạm thời này đối với ta là trong cái họa có cái phúc.
Nhưng đám nữ nhân đều cho rằng Tần Mục chỉ đang an ủi họ, căn bản không cách nào tiêu tan nỗi lo trong lòng.
- Hắn trước khi mế mất đi Hỗn Độn Chi Lực, hiện tại lại mất đi Long Tổ Chi Lực, hắn đã biến thành phế nhân rồi.
Vân Mặc lên tiếng châm chọc:
- Một phế nhân, các ngươi chắc còn muốn theo hắn không?
- Cút ngay, liên quan gì tới ngươi!
Tần Phỉ Phỉ phẫn nộ căm hờn nhìn Vân Mặc, những người còn lại cũng trừng mắt nhìn về phía hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận