Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 451: Đi đến đâu, giết đến đó

Sắc mặt Cung Dã Anh Tử chỉ có thể dùng từ hoảng sợ để hình dung.
Hai người đó há có phải là loại người dễ bị đánh bại, trong đó thậm chí còn có cao thủ cấp Thần Nhẫn.
Nhưng chỉ mới bao lâu, Tần Mục đã giết hết tất cả mọi người?
Điều khiến cô không hiểu nổi chính là, vừa rồi cô không có cảm giác bên ngoài có động tĩnh đánh nhau. Nói cách khác, những người này ngay cả thời gian phản ứng cũng không có.
- Chẳng lẽ lại không biết chuyện đó đơn giản đến thế nào sao? Cũng đừng có mà ra vẻ kỹ nữ làng chơi tự xem mình là gái nhà lành.
Cung Dã Anh Tử nghe xong muốn thổ huyết, trong lòng thầm nghĩ khi làm không chịu nói sớm, lại còn nói cái vẻ cô nguyện ý cho lắm.
- Người này là thủ lĩnh của tổ Sơn Khẩu sao?
- Ừm.
- Giết đi. Để lại không có tích sự gì đâu.
- Cái gì?
Cung Dã Anh Tử sững sờ:
- Tôi còn chưa hỏi ra chỗ tổ Long bị giam nữa đấy.
- Đúng, đúng. Tôi biết người của tổ Long bị giam ở đâu.
An Bội Tá Phu là người đã từng kinh qua biết bao chuyện nguy hiểm, nhưng vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm cho té đái, khi nói chuyện thanh âm có chút run rẩy.
- Vậy thì nói đi. Người của tổ Long bị nhốt ở đâu?
Tần Mục hỏi.
- Cậu thả tôi ra đi, tôi sẽ nói cho cậu biết.
An Bội Tá Phu không ngốc, nhất định phải dùng cái cớ này để áp chế Tần Mục.
Tần Mục lắc đầu, nói:
- Được rồi, nên giết thôi, tôi chẳng có thời gian để tìm hiểu.
XÍU…UU
Một đạo kiếm khí xẹt qua, cổ An Bội Tá Phu xuất hiện một vết máu, ánh mắt hoảng sợ mở to, không cam lòng ngã xuống.
Y đến chết cũng không thể hiểu nổi tại sao Tần Mục lại giết y một cách nhanh chóng như vậy.
Y nghĩ rằng đàm phán giống như buôn bán, điều kiện không được thì từ từ nói chuyện.
Ai nghĩ đến Tần Mục lại không theo lẽ thường, không cho y cơ hội đổi ý.
- Cậu đang làm gì thế? Giết y, chúng ta làm sao tìm được người của tổ Long?
- Không cần tìm, tôi sẽ khiến bọn họ chủ động thả người.
Thần sắc Tần Mục vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng của hắn đang dâng lên một luồng phong bạo.
Phong bạo giết chóc.
- Chủ động thả người? Cậu cho rằng việc này có thể sao?
- Tại sao lại không thể?
Cung Dã Anh Tử hơi sững sờ, tự định giá một chút rồi hỏi:
- Ý của cậu là như thế nào?
- Không phải vẫn còn có tên béo đó sao?
- Nhưng gã ta có thể đã chạy thoát?
- Tôi biết. Tôi cố ý thả gã đi đấy.
- Tại sao?
Cung Dã Anh Tử hoàn toàn không thể hiểu được:
- Năng lượng gia tộc Đức Xuyên rất lớn. Tùy tiện chỗ nào cũng có thể tập trung được rất nhiều cao thủ.
- Không sao.
Trên người Tần Mục tản ra một luồng lãnh ý:
- Bây giờ tôi chẳng còn hứng giết quái thú. Tôi muốn giết người. Gã chạy đi đâu, tôi giết đến đó.
Gã chạy đến đâu, tôi liền giết đến đó.
Cung Dã Anh Tử hoàn toàn bị những lời Tần Mục làm cho chấn trụ.
Hôm qua, khi Tần Mục nghe được Long đế của tổ Long gặp nguy hiểm, cũng không kích động như bây giờ.
Lúc đó cô còn suy nghĩ, Tần Mục đúng là lạnh lùng, hoặc có thể nói là không yêu nước.
Chỉ cần bất kỳ một nhân sĩ yêu nước nào, khi nghe được chuyện này đều phải phẫn nộ.
Nhưng bây giờ cô mới hiểu, Tần Mục chỉ là không biểu hiện sự phẫn nộ của hắn mà thôi.
So với việc ồn ào ngoài miệng, hắn lại thích dùng hành động thực tế để diễn tả hơn.
Đi đến đâu, giết đến đó.
Hắn muốn dùng giết chóc, bức bách cao tầng Đông Doanh thả người.
Đức Xuyên Anh Hùng chạy trốn, nhưng trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Y không cách nào tưởng tượng, rốt cuộc là tên kia đã dùng thủ đoạn gì để giết sạch những người mà y và An Bội Tá Phu mang theo. Hơn nữa còn không tạo ra chút động tĩnh.
Cho nên, y chẳng quan tâm An Bội Tá Phu bị Cung Dã Anh Tử bắt, bất chấp đại kế đoạt vị của mình, chỉ có thể chạy trốn thục mạng.
Y biết, nếu Cung Dã Anh Tử và tên kia biết y đang chạy trốn, rất nhanh có thể đuổi theo.
Gia tộc Đức Xuyên không phải cũng có sản nghiệp ở thành phố này sao?
Y phải lựa chọn khoảng cách gần nhất, để nhờ thế lực của mình giúp đỡ.
Y không hy vọng có thể giết chết được tên kia. Chỉ cần giúp mình ngăn chặn một lát, cho y cơ hội để chạy thoát là được.
Đức Xuyên Anh Hùng có xe riêng, nhưng tài xế kiêm hộ vệ của y đã bị giết bên trong, chìa khóa nằm ở chỗ người đó, cho nên y không cách nào lái xe được.
- Taxi.
Y chạy trên đường, vẫy một chiếc xe taxi, nói:
- Mau đến hội quán Tinh Diệu.
Tinh Diệu là một bang hội Đông Doanh mới khởi phát. Thời điểm ban đầu phát triển không được tốt cho lắm.
Nhưng nhờ có gia tộc Đức Xuyên trợ gúp, Tinh Diệu rất nhanh quật khởi, đến bây giờ gần như như ngang bằng với thế lực bang hội của tổ Sơn Khâu.
Tần Mục có thể đuổi theo Đức Xuyên Anh Hùng một cách dễ dàng, nhưng hắn chỉ cùng Cung Dã Anh Tử chậm rãi đi theo đằng sau.
Trò chơi thì phải chơi từ từ mới thú vị.
Rất nhanh, Đức Xuyên Anh Hùng chạy vào trong hội quán Tinh Diệu.
- Xem ra đây là nơi đầu tiên sao?
Tần Mục cười lạnh.
- Thì ra thế lực sau lưng Tinh Diệu chính là Đức Xuyên Anh Hùng, trách không được mấy năm nay lại phát triển nhanh như vậy.
Cung Dã Anh Tử hiển nhiên là đã nghe qua hội quán Tinh Diệu.
Trong lòng cô đã hạ quyết tâm, Tần Mục đã điên, cô cũng sẽ điên theo hắn một lần.
Sư phụ chết rồi, khiến cho lòng của cô cũng chết theo. Đối với quốc gia này, cô cũng chẳng cần có lòng trung thành.
Hội quán Tinh Diệu là một hội quán quan trọng trong võ đạo, cao thủ bên trong nhiều như mây, bình thường sẽ không có ai dám đến đây làm loạn.
Đức Xuyên Anh Hùng chạy vào trong hội quán, điên cuồng hô lên:
- Người đâu? Mau đến đây.
Lúc này, một cô gái mặc võ phục màu đen, tóc tết đuôi ngựa từ trong phòng chạy ra, nhìn thấy Đức Xuyên Anh Hùng liền biến sắc.
- Tại sao anh lại ở đây?
Cô gái tên Tỉnh Thượng Tuyết Cơ, là đại tiểu thư của hội quán Tinh Diệu, tất nhiên biết rõ thân phận của Đức Xuyên Anh Hùng, thậm chí cha của cô đã từng đề cập đến việc gả cô cho Đức Xuyên Anh Hùng.
Đối với người đàn ông có khả năng trở thành chồng của mình này, cô có thể nói là rất chán ghét. Muốn tướng mạo thì chẳng có tướng mạo, muốn đức hạnh thì cũng chẳng có đức hạnh. Cả ngày cứ tự cho mình là đúng, đứng trên cao mà nhìn xuống.
- Đức Xuyên Anh Hùng, anh đang phát điên gì vậy?
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ quát lớn.
- Tuyết Cơ, nhanh gọi tất cả cao thủ của Tinh Diệu ra đây, có người muốn giết tôi.
- Sao?
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ cua mày. Suy nghĩ đầu tiên của cô là Đức Xuyên Anh Hùng đang nói đùa.
Ban ngày ban mặt, nào có ai dám hung hăng càn quấy, trực tiếp đuổi giết người của gia tộc Đức Xuyên chứ?
Nhưng lúc này, ngoài cửa hội quán bước vào một nam một nữ, giống như đuổi theo Đức Xuyên Anh Hùng mà đến.
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ nhìn thấy khuôn mặt người thanh niên, liền sững sờ:
- Là cậu?
Tần Mục cũng hơi ngạc nhiên, không nghĩ đến lại gặp cô gái này ở đây.
Đây là lần thứ ba chạm mặt. Lần đầu tiên là ở thư viện trường đại học Yến Kinh, lần thứ hai là khi bài danh Long bảng.
- Xem ra chúng ta đúng là có duyên.
- Tại sao cậu lại ở đây?
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ có chút không thể tin được. Hắn đang đuổi giết Đức Xuyên Anh Hùng sao?
- Anh ta không nói cho cô biết à?
- Cậu muốn giết anh ta? Vì sao?
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ còn chưa biết chuyện người của tổ Long.
- Chẳng vì cái gì cả. Anh ta, tôi không thể không giết. Nếu như cô không có quan hệ gì với anh ta, tốt nhất tránh xa một chút.
Tần Mục lạnh lùng nói.
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ hơi do dự. Nếu Tần Mục giết Đức Xuyên Anh Hùng, đối với cô mà nói lại là một chuyện tốt.
Nhưng rất nhanh cô lại lắc đầu:
- Tuy rằng tôi cũng chẳng muốn có quan hệ với anh ta, nhưng tôi không thể trơ mắt nhìn cậu giết chết anh ta. Bằng không, gia tộc Đức Xuyên Anh Hùng sẽ không bỏ qua cho Tinh Diệu chúng tôi.
- Cái này cũng chẳng cần phải băn khoăn.
- Ý của cậu là gì?
Tần Mục cười lạnh:
- Bởi vì Tinh Diệu các người sẽ bị diệt vong cùng với gia tộc Đức Xuyên.
Trang 25#10
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ bị lời nói của Tần Mục chấn trụ.
Người này không chỉ muốn giết Đức Xuyên Anh Hùng, ngay cả Tinh Diệu của cô cũng sẽ bị tiêu diệt cùng với gia tộc Đức Xuyên?
Cho dù là Long đế cũng không cuồng vọng như vậy.
- Nếu cậu đã nói như thế, tôi lại càng không thể khoanh tay đứng nhìn. Vừa vặn lần trước chúng ta vẫn còn chưa phân thắng bại, lần này cho cậu biết một chút về sự lợi hại của Ninja Đông Doanh chúng tôi.
Lần trước tại thư viện đại học Yến Kinh, bởi vì là nơi công cộng, cô còn có chút cố kỵ, không dám sử dụng thuật Ninja có sát thương lớn, cho nên mới bị đánh bại bởi Tần Mục. Mà điều này vẫn khiến cô canh cánh trong lòng.
Tuy nói lần này cô không muốn trợ giúp Đức Xuyên Anh Hùng, nhưng Tần Mục muốn tiêu diệt Tinh Diệu, làm sao cô có thể ngồi yên được?
- Ninja, ảo ảnh.
Hai tay Tỉnh Thượng Tuyết Cơ kết ấn, cả người bỗng nhiên biến mất, giống như vừa mới tàng hình.
Khóe miệng Tần Mục hiện lên nụ cười trào phúng, ngón tay ngưng tụ một tia tinh quang, bắn thẳng ra ngoài.
Xùy.
Một đạo huyết hoa văng ra. Thân hình Tỉnh Thượng Tuyết Cơ vừa mới biến mất lại phát ra tiếng kêu, từ trong không trung hiện nguyên hình, cơ thể bị kiếm khí gây thương tích, bay ngược ra ngoài.
Thuật Ninja này cũng giống như Thuật ẩn thân lão nhân cơ bắp của Thi Quỷ Tông đã sử dụng, cũng không phải là chân chính tàng hình, mà chỉ là chướng nhãn pháp mà thôi.
- Không thể nào?
Bờ vai Tỉnh Thượng Tuyết Cơ bị kiếm khí xuyên thủng, nhưng cơn đau về thể xác lại không bằng sự khiếp sợ trong lòng.
Cô lại thất bại?
Vốn cô cho rằng xuất ra chiêu thức Ninja mình am hiểu nhất là có thể đánh bại Tần Mục, nhưng ai nghĩ đến lần bị bại này còn thê thảm hơn lần trước.
Tần Mục chỉ nhúc nhích ngón tay là có thể giết cô.
- Với thực lực của cậu, một chiêu vừa rồi là có thể giết chết cô ấy.
Cung Dã Anh Tử sâu sắc nhìn Tần Mục:
- Không nghĩ đến cậu còn thương hoa tiếc ngọc như vậy.
- Giao cô ấy cho cô.
Tần Mục nói xong, phóng về một hướng khác.
Hội quán Tinh Diệu là hội quán tư nhân, bồi dưỡng những người sẽ trở thành thành viên của Tinh Diệu, cho nên ở đây không có người ngoài, tất cả đều là người của Tinh Diệu.
Mà người của Tinh Diệu thấy đại tiểu thư bị gây thương tích, tất cả đều vọt lên.
Cao thủ giấu mặt của Tinh Diệu cũng xuất hiện luôn.
Xoẹt xoẹt xoẹt.
Tần Mục vung tay lên, lập tức có mấy người bị giết chết.
Những người này có thể nói là thành viên rất mạnh của Tinh Diệu, nhưng dưới tay của hắn lại nhỏ bé như hài nhi.
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ cứ như vậy mà ngồi co quắp dưới đất, ánh mắt ngây ngốc nhìn Tần Mục giết chóc. Một đám thành viên của Tinh Diệu bị giết dưới kiếm khí của hắn, cô lại hoàn toàn không biết nên làm cái gì.
Ban ngày ban mặt, cô chưa từng nghĩ đến lại có người không kiêng nể gì như vậy.
- Dừng tay, dừng tay.
Mắt thấy trên mặt đất càng lúc càng nhiều thi thể, Tỉnh Thượng Tuyết Cơ gần như chết lặng hô lên một câu.
Nhưng khi cô vừa muốn đứng dậy, mũi kiếm của Cung Dã Anh Tử đã chém ngang đầu gối của cô, khiến cho cô không cách nào đứng dậy.
- Nhìn biểu hiện của cậu ấy, dường như không có ý định giết cô. Cô tốt nhất không nên cử động.
Cung Dã Anh Tử lạnh lùng nói.
- Tại sao? Các người muốn làm gì?
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ không cách nào lý giải được.
- Sau lưng Tinh Diệu các người chính là Đức Xuyên Anh Hùng?
Cung Dã Anh Tử hờ hững nói:
- Nếu như vậy thì thật là đáng chết.
- Các người điên rồi sao? Sau lưng Đức Xuyên Anh Hùng nhiều thế lực như vậy, chẳng lẽ các người muốn giết hết?
- Có lẽ. Cậu ta chính là có suy nghĩ như thế.
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn Cung Dã Anh Tử.
Khi hai người Tần Mục tiến vào, Đức Xuyên Anh Hùng đã sợ hãi chạy ra đằng sau.
Nhưng hai người căn bản chẳng có ý định đuổi theo, mà chĩa mũi dao về phía Tinh Diệu.
Chẳng lẽ bọn họ cố ý để Đức Xuyên Anh Hùng chạy trốn. Chỉ cần ai có ý định trợ giúp Đức Xuyên Anh Hùng, bọn họ sẽ giết chết.
Đức Xuyên Anh Hùng là người của gia tộc Đức Xuyên, thế lực gia tộc Đức Xuyên có thể nói là bao trùm toàn bộ Đông Doanh. Chẳng lẽ bọn họ còn muốn giết chết toàn bộ Đông Doanh sao?
- Cô cũng là người Đông Doanh, cô không ngăn cản hắn thì thôi, lại còn chạy theo hắn phát rồ? Đồ phản bội.
- Trước kia tôi cũng rất yêu đất nước này, chỉ tiếc…Cô không hiểu được tâm trạng của tôi đâu.
Cung Dã Anh Tử cười trào phúng.
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ khẽ gật mình. Lúc này, cô dường như có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng, bi thương trên người Cung Dã Anh Tử.
Chẳng lẽ bên trong có ẩn tình?
Đúng lúc này, Tần Mục bước tới.
Chưa đến hai phút, toàn bộ người của Tinh Diệu đã bị hắn giết chết, nhưng trên người hắn không hề dính máu, gương mặt cũng chẳng có gì khác thường.
Lạnh lùng thật, giống như vừa làm một chuyện chẳng có ý nghĩa.
Tần Mục liếc nhìn Tỉnh Thượng Tuyết Cơ, rồi nói với Cung Dã Anh Tử:
- Đi thôi.
- Bảo cha của cô cắt đứt quan hệ với gia tộc Đức Xuyên đi. Lần sau đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa.
Cung Dã Anh Tử có lòng tốt nhắc nhở Tỉnh Thượng Tuyết Cơ một câu.
Hội quán Tinh Diệu bất quá chỉ là một phần của Tinh Diệu. Lực lượng chủ yếu của Tinh Diệu tất nhiên không ở chỗ này.
Tỉnh Thượng Tuyết Cơ nhìn theo bóng lưng của hai người rời đi, quan sát chung quanh, ít nhất có mấy trăm thi thể, trong lòng càng thêm sợ hãi, nhưng nhiều hơn chính là sự mờ mịt.
Trò chơi khủng bố chính là trò chơi trốn tìm.
Đức Xuyên Anh Hùng biết hội quán Tinh Diệu không ngăn cản được Tần Mục, nhưng y lợi dụng một chút kẽ hở, ngồi phương tiện giao thông công cộng mà thoát đi.
Nhưng chưa được bao lâu, trên đường cái, phương tiện giao thông công cộng đó bị một đạo kiếm khí từ trên trời rơi xuống chém rách. Quần chúng kinh hoảng, chạy trốn xung quanh.
Kế tiếp cũng như vậy, khiến gã không cách nào ngồi xe. Chỉ cần ngồi một chiếc xe, chiếc xe không bị lật thì cũng nổ lốp hoặc thân xe trực tiếp vỡ ra.
Y biết Tần Mục đang chơi y, nhưng vì sống sót, y không thể không chơi tiếp với Tần Mục.
Hai ngày sau, Đông Doanh diễn ra một trận khủng hoảng.
Tất cả các tạp chí đều đưa tin, có người tập kích liên tục tại mấy thành phố lớn.
Trên đường phố, taxi, xe bus đều bị thủng xăm một cách khó hiểu.
Hội quán Tinh Diệu, tổ Sơn Khẩu, gia tộc Đức Xuyên lần lượt bị đồ sát, nhân mạng lên đến mấy ngàn người.
Người chấp chính Đông Doanh đứng ngồi không yên, phái bộ đội Ám Ảnh tiến hành vây quét.
Nhưng nhóm người này một đi không trở lại. Ngày hôm trước đi, ngày hôm sau toàn quân bị diệt.
Điều này khiến cho không ai dám tùy tiện hành động. Cao tầng Đông Doanh đều im lặng, chỉ có thể phái người âm thầm điều tra, đàm phán với người gây ra bạo loạn.
- Lập tức thả Long đế và người của tổ Long ra. Nếu không, tôi sẽ tiếp tục giết hết.
Tần Mục đưa ra câu trả lời. Hắn cảm thấy mình chẳng cần phải đi tìm nơi giam giữ người của tổ Long, cứ để Đông Doanh chủ động thả người.
Không thả?
Vậy thì giết đến khi nào thả mới thôi.
Cao tầng Đông Doanh biết Tần Mục là người Hoa Hạ, vì người của tổ Long mà giết người. Khi hắn giết người, bọn họ muốn dùng tính mạng thành viên tổ Long để uy hiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận