Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1023: Điện hạ

Nghị viện? Đề nghị của Tần Mục khiến người hai mặt nhìn nhau.
Rất nhiều người do dự, bắt đầu tụm đầu ghé tai, bắt đầu thảo luận.
Lúc trước bọn hắn còn tưởng rằng Tần Mục thực sự muốn chiếm đoạt thập đại thế lực. Cho dù thấy sự ủng hộ mấy thế lực lớn là Lạc Gia Bajcr, Hắc Nguyệt Thương Hội cho thấy Tần Mục không hề đơn giản, nhưng trong lòng bất cứ ai cũng không chịu được phải tức giận.
Cơ nghiệp vạn năm của tổ tông, há lại có thể để rơi vào tay người khác.
Chẳng qua nếu như Tinh Chủ phủ thiếp lập một nghị viện, nếu quyền lực của nghị viện cao hơn Tinh Chủ phủ, nếu như thật sự giống như Tần Mục nói, thì ai cũng có thể là chủ nhân của Chủ Phủ.
Chỉ là bọn họ không biết đây có phải là kế hoãn binh của Tần Mục hay không. Cố ý đề xuất ra đề nghị này để lừa bọn hắn, chờ bọn hắn mắc câu sẽ trở mặt.
-Chư vị ,không nên bị lời nói hoa mỹ xảo quyệt của hắn lừa gạt, mỗi một thế lực của chúng ta đề là độc lập, tự do tự tại, làm gì phải tìm phiền toái như vậy, không cần phải đeo gông xiềng vào cổ mình chứ?
Tư Mã Mặc, không phải ai cũng yêu thích chiến tranh như ông. Dịch Mai Lam quát:
-Tôi tin các vị đang ngồi ở đây trước kia chỉ là thân bất do kỷ tham gia chiến tranh, thực ra trong lòng vẫn muốn một cuộc sống ổn định. Chỉ cần thành lập Tinh Chủ phủ và nghị viện, thì lục đại tinh cầu của chúng ta sẽ là một chỉnh thể, sẽ luôn ổn định và hòa bình.
Thực ra lời này nói động đến tâm khảm của rất nhiều người, nếu như lục đại tinh cầu cứ tiếp tục chiến tranh, ngày nào đó tất sẽ diệt vong, thậm chỉ ngay cả tinh cầu cũng sẽ biến mất.
Điều kiện tiên quyết là khong tổn hại tới lợi ích, ai cũng hi vọng hòa bình, chứ không phải là chiến tranh.
Chỉ là bọn hắn vẫn không dám đứng ra ủng hộ Tần Mục, vẫn đang quan sát.
Nói thì rất êm tai, ai biết các người mưu đồ âm mưu gì, dù sao tôi cũng sẽ không ngồi chờ chết, mặc kệ các người làm thịt đâu. Tư Mã Mặc nói xong, bay thẳng lên trời, muốn trực tiếp rời khỏi nơi này.
Dường như Mạnh Hồn Sơn đã có chuẩn bị, phối hợp với Tư Mã Mặc bay về hai hướng khác nhau.
Bọn hắn nhìn ra Dịch Mai Lam và Thương Tùng cùng với Lạc Gia Bảo đã có tâm muốn giúp Tần Mục, ở Tử Quang Tinh này, dựa vào thực lực của hai người bọn họ thì rất khó đấu lại với những người này.
Nhưng mà chỉ là đi thôi, bọn hắn tin không ai có thể giữ bọn hắn lại được, cho dù là Quách Khiếu cũng không làm được.
Lúc này, mấy thế lực lớn vẫn luôn do dự dõi mắt nhìn theo, yên lặng theo dõi diễn biến.
Nếu như Tư Mã Mặc và Mạnh Hồn Sơn cứ đi như vậy, thế thì rõ ràng chứng minh Tần Mục cũng không có gì giỏi, cũng chỉ giỏi bốc phét, ra vẻ thần bí mà thôi, căn bản không có năng lực gì.
Mặc dù Tinh Chủ phủ và nghị viện là một đề nghị rất tốt, nhưng Tần Mục với tư cách là người khởi xướng, bản thân hắn lại không đủ năng lực cường đại, thì sẽ không có ai muốn theo hắn cả.
-Đáng chết!-Mai Dịch Lam và Thương Tùng đồng thời mắng một câu.
Nhưng mà vượt quá ý liệu của mọi người là, hai người căn bản không có ý định đuổi theo, cứ yên lặng theo dõi.
Tư Mã Mặc và Mạnh Hồn Sơn đại hỉ, lúc này bọn hắn đã bay ra hàng ngàn mét , trên cơ bản là đã thoát khỏi khu vực nguy hiểm rồi.
Ầm ầm!
Nhưng biến có đột nhiên xảy ra, trên bầu trời không hiểu sao lại xuất hiện một đám mây sét khủng bố.
Phía trên đám mây sét, một cánh tay hư ảo vương ra ngoài, tát một cái về hướng hai người.
Bành!
Hai người bất ngờ, bị vỗ xuống như hai con ruồi, đau đớn ngã trên đất.
Nhìn hai cái hố sâu trên mặt đất, mọi người hít một hơi thật sâu.
Một chưởng kia nhất định là do con người gây ra, để đánh hai gã cường giả Hỗn Nguyên Cảnh thành ra thế này, thì phải cần sức mạnh như thế nào?
-Ngay từ đầu hai người này đã không hề lịch sự, không hề tôn trọng tất cả chúng ta.
Chuyện này…” Tất cả các thế lực lớn đều bắt đầu xúc động.
Mặc dù vừa rồi không ai thấy ai ra tay, nhưng không cần nghĩ cũng biết, người này không ai khác là Tần Mục, cũng khẳng định là đứng ở bên Tần Mục.
Nếu như hôm nay bọn hắn không đồng ý với đề nghị của Tần Mục, chỉ sợ sẽ có kết cục giống như hia người Tư Mã Mặc.
Được rồi, đã giải quyết đám rắc rối rồi. Chúng ta lại tiếp tục bàn luận chính sự thôi. Tần Mục cất cao giọng lần nữa:
-Nếu như có người bất đồng ý kiến với tôi, thì cứ việc đề ra.
Trong lòng mọi người phẫn nộ, đây rõ ràng là uy hiếp mà.
Không có ai đồng ý, cũng không có ai phản đối.
Nhưng mà có một đái hán trung niên đứng ra nói:
-Cuộc đời này của tôi kính trọng nhất là chưởng môn Quách, Thiên Đao Môn chúng tôi nguyện vì chưởng lão Quách sai đâu đánh đó. Nếu như trưởng lão Quách đồng ý, Thiên Đao Môn chúng tôi cũng không có ý kiến.
Lời này vừa nói ra, lại khiến cho Tần Mục hơi sững sờ, trong nội tâm lập tức cười thầm không thôi.
Đại hán trung niên không thực sự kính trọng Quách Khiếu, chỉ là hắn không muốn trực tiếp khuất phục Tần Mục, nên mới đổ lên đầu Quách Khiếu.
Quách Khiếu được công nhận là đệ nhất cường giả, nếu như hắn phản đối, vậy thì hắn cũng phản đối cùng.
Nếu như ngay cả Quách Khiếu cũng khuất phục Tần Mục, vậy bọn họ thừa nhận Tần Mục cũng không sao, cũng sẽ không bị dị nghị.
Các thế lực còn lại cũng hiểu điều này, nhao nhao đứng lên nói:
-Đúng vậy, chúng tôi kính trọng nhất là trưởng môn Quách, chỉ cần trưởng môn Quách đồng ý, chúng tôi cũng sẽ không phản đối.
-Chưởng môn Quách!= Tần Mục nghiền ngẫm nhìn về phía Quách Khiếu:
-Hình như bây giờ tất cả mọi người chỉ đang trông chờ ông thôi.
Quách Khiếu sắc mặt đen thui, hiển nhiên có không vui.
Nhưng mà hắn có thể khống chế tâm tư của mình, rất nhanh đã coi như không có chuyện gì nói:
-Trước kia tôi đã từng nói qua, Tần công tử mới ở trên tôi. Huống hồ, chuyện Tinh Chủ phủ và nghị viện là hòa bình chung của lục đại tinh cầu của chúng ta, tiếp tục phát triển sẽ có lợi, tôi rất tán thành.
Nếu như chưởng môn Quách đã đồng ý, chúng tôi cũng không có ý kiến gì nữa. Tất cả chưởng môn của thế lực lớn đều đứng lên nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận