Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 683: Thầy trò một ngày

Tần Mục hoài nghi Thuần Dương Công có phải là công pháp giả hay không.
Nhưng ngẫm lại cũng thấy không đúng. Tuy thương hội kia không lớn, nhưng cũng được coi là thâm căn cố đế ở Hắc Thạch thành, không có khả năng lừa gạt trắng trợn như vậy.
Huống chi, người bán đã đoán được thân phận đan sư của hắn, cung kính có thừa với hắn, tuyệt không đem công pháp giả để lừa bán cho hắn.
- Kỳ quái! Rốt cuộc là chuyện gì thế?
Tần Mục suy nghĩ cả nửa ngày cũng nghĩ không ra.
Nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu. Không tu luyện công pháp còn muốn nhanh hơn tu luyện công pháp, vậy thì tại sao lại phải tìm phiền toái chứ?
Kế tiếp, Tần Mục không tu luyện Thuần Dương Công nữa, bắt đầu dùng bản năng của mình thu nạp linh khí, tiến hành tu luyện.
Có Bồi Nguyên Đan phụ trợ, hai ngày sau, chân khí màu tím của hắn lại tăng lên rất nhiều, đạt đến Luyện Khí tầng chín.
- Sau Luyện Khí tầng chín chính là Trúc Cơ. Đây là đại cảnh giới, chỉ sợ phải tốn chút công phu rồi.
Tần Mục cảm thấy mình cần ngưng tụ thêm, sau đó đột phá Trúc Cơ cảnh.
Cốc cốc cốc.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ, khiến Tần Mục vô cùng nghi hoặc.
Lúc trước, hắn đã dặn dò ông chủ khách sạn, bất luận tình huống nào cũng không được quấy rầy hắn. Bây giờ là ai gõ cửa phòng hắn?
Mở cửa, một bóng dáng đỏ rực chạy ùa vào.
Tần Mục mở to mắt nhìn kỹ, lập tức nói:
- Sao lại là em?
- Sư phụ, rốt cuộc em cũng tìm được anh rồi.
Người đến chính là Nhị tiểu thư của phủ thành chủ, em gái của cô gái lạnh lùng kia.
Việc cô bé có thể tìm được khách sạn hắn ở, Tần Mục cũng chẳng có bao nhiêu kinh ngạc.
- Không nên gọi tôi là sư phụ. Chúng ta hữu duyên vô phận.
Tần Mục bày ra bộ dạng xa cách.
Trên thực tế, hắn cũng không phải chán ghét cô bé này, chỉ là sợ cô dây dưa hắn mãi. Bởi vì muốn học ngự kiếm phi hành ở Luyện Khí tầng năm, xác thực là có chút độ khó. Hắn chỉ sợ dạy không được mà thôi.
- Sư phụ, chuyện Cát thúc lần trước chỉ là ngoài ý muốn.
Nhị tiểu thư thân mật kéo cánh tay Tần Mục, không ngừng làm nũng.
- Cho dù Cát thúc của em không đến, em còn không phải cũng nghi ngờ tôi sao?
- Không, làm gì có chuyện đó?
Nhị tiểu thư phủ nhận nói.
- Dù sao tôi cũng đã tức giận rồi. Tôi không dạy em nữa đâu, em đi đi.
Nhị tiểu thư bắt đầu sụt sùi:
- Sư phụ, anh đừng như vậy được không? Em sai rồi.
Tần Mục có chút nhức đầu:
- Em và chị của em đúng là khác nhau một trời một vực.
- Ồ, anh biết chị em sao?
- Đã gặp hai lần. Chị của em có thể nói là một khối băng. Nội nhìn cô ấy không cũng đủ đóng tôi thành băng rồi.
- Không có đâu. Chị của em là người tốt.
- Em của em của cô ấy, đương nhiên là cảm thấy cô ấy tốt rồi.
Tần Mục cảm thấy tiểu nha đầu này còn đáng yêu hơn chị của mình.
Ánh mắt cô bé đảo vòng vòng:
- Sư phụ, chúng ta đừng nói chuyện này nữa, nói đến vấn đề ngự kiếm đi.
- Không cần đâu. Tư chất của em quá kém, học không nổi đâu.
Tần Mục nghiêm túc từ chối:
- Cho dù có học cũng phải mất một hai năm. Đến lúc đó em đã đạt đến Luyện Khí tầng bảy, tự mình có thể ngự kiếm.
- Anh gạt người. Em là đệ nhất thiên tài của Hắc Thạch thành, sao lại không học nổi chứ?
Một câu của Tần Mục khiến tiểu nha đầu nổi cáu.
Tần Mục sờ trán, nghĩ cách lừa nha đầu này rời đi.
- Như vậy đi, em học không nổi ngự kiếm đâu. Để tôi cho em một thứ làm vật đền bù tổn thất nhé.
Tần Mục lấy ra hai viên Bồi Nguyên Đan cho cô.
- Ôi, thơm qua đi.
Nhị tiểu thư vốn đang không vui, vừa nhìn thấy đan dược, lập tức hai mắt tỏa sáng.
- Đây là đan dược gì vậy?
Tuy nhị tiểu thư luôn được chiều chuộng, nhưng dù sao tuổi cũng còn quá nhỏ, vẫn chưa nhận biết được Bồi Nguyên Đan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận