Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1216: Ý thức bản năng!

-Khinh Tuyết, em thích sống trên Trái Đất hơn ư?
Diệp Khinh Tuyết ngẩng đầu lên dùng ánh mắt đầy tình cảm nhìn Tần Mục rồi lắc đầu, nói:
-Không, em chỉ thích sống chung với anh. Dù là Trái Đất hay Vũ Trụ em cũng sẽ đi theo anh tới khi anh không còn quan tâm tới em nữa.
Tần Mục sững sờ, hắn cảm động nói:
-Không được nghĩ ngợi lung tung nữa, sao anh có thể không quan tâm em được?
Có điều, rất nhanh sau đó hắn đã hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của Diệp Khinh Tuyết. Cô đã sớm biết sự mập mờ giữa hắn và Cung Y Y.
Suy nghĩ một chút, hắn quyết định nói chuyện của Cung Y Y cho nàng biết.
-Khinh Tuyết, chuyện của Cung Y Y…
Hắn còn chưa nói hết lời, Diệp Khinh Tuyết đã lấy tay che miệng hắn lại, lắc lắc đầu nói:
-Đừng nói chuyện của cô ấy với em, được không?
Tần Mục lẩm bẩm:
-Khinh Tuyết, em rất ghét Y Y?
Thấy Tần Mục khẩn trương, Diệp Khinh Tuyết mỉm cười, nói:
-Đâu có, Y Y là một cô gái tốt, xứng với anh.
-Vậy sao em…
-Em chỉ nói là anh không được nhắc tới cô ấy trước mặt em, khi hai chúng ta ở một mình, em hi vọng trong lòng anh chỉ có một mình em.
Tần Mục hiểu, đối mặt với chuyện thế này, bất cứ cô gái nào cũng không thể không có mâu thuẩn trong lòng. Huống chi Diệp Khinh Tuyết còn tới từ Trái Đất, tâm tư của cô vẫn còn rất bảo thủ.
Thế nhưng Diệp Khinh Tuyết rất yêu hắn, không đành lòng để hắn đau khổ lựa chọn cho nên chọn cách yên lặng chấp nhận. Yêu cầu duy nhất của cô đó là khi hai người ở một mình, hắn không được nhắc tới cô gái khác.
Yêu cầu này căn bản không thể từ chối!
-Khinh Tuyết!
Đôi mắt Tần Mục sáng lên nhìn chằm chằm Diệp Khinh Tuyết.
Diệp Khinh Tuyết cảm nhận được sự nóng bỏng trong đôi mắt này cho nên nhịn không được có vẻ thẹn thùng, nhắm mắt lại, không dám đối mặt với mắt hắn.
Tần Mục không buông tha, tay hắn bắt đầu lần mò cơ thể mềm mại bị một bộ quần áo màu trắng ngăn cách này.
Thân thể Diệp Khinh Tuyết hơi run lên, cố lấy dũng khí ngẩng đầu lên nhìn hắn. Đôi mắt long lanh của cô dường như muốn chảy ra, hiển nhiên đã động tình, hô hấp bắt đầu trở nên dồn dập.
Hai tay của Tần Mục bao trùm thân thể mềm mại này, cảm thấy bàn tay mình càng ngày càng nóng. Lòng hắn biết mình đã được mỹ nhân cho phép cho nên không lo sợ gì nữa, nhẹ nhàng kéo vạt áo của cô ra sao đó đưa tay vào bên trong sờ mó.
Đồng thời, hắn cúi đầu xuống hôn đôi môi thơm của cô, tham lam muốn được nhiều hơn.
Khi Diệp Khinh Tuyết động tình, nàng thở gấp rất đáng yêu, hai người hồn nhiên quên mình trong bóng đêm yên tĩnh.
Tần Mục cảm thấy mình có chút không nhịn được, hắn đè Diệp Khinh Tuyết xuống rồi đưa tay muốn cởi quần áo ra.
Từ đầu tới cuối, Diệp Khinh Tuyết không hề phản kháng, người muốn làm gì cũng được. Có lẽ cô đã sớm có quyết định, sẽ không rụt rè trước mặt Tần Mục nữa.
Thế nhưng khi Tần Mục định tiến thêm một bước. Hắn phát hiện thân thể đang nóng bỏng của Diệp Khinh Tuyết bỗng nhiên lạnh lại. Một hơi lạnh xông lên não hắn làm cho hắn không nhịn được nheo mắt lại.
Ầm!
Hơi thở băng hàn khuyết tán ra, toàn bộ nóc nhà bị hất bay, không gian cũng bị đông cứng.
-Chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận