Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1543: Viêm đế

Thư Vân đi đằng sau hai người, trong lòng thấp thỏm không yên.
Hai người này quả thật không kiêng nể gì cả, trước mặt Viêm đế mà còn dám làm như vậy.
- Viêm đế, chính là hắn.
Trịnh Kinh Luân kích động chỉ vào Tần Mục:
- Mong Viêm đế làm chủ cho tôi. Nếu đoạt lại được Minh Hoàng đao, tôi sẽ dốc hết toàn lực hỗ trợ giải quyết nguy hiểm của Viêm thành.
- Trịnh công tử yên tâm. Chuyện này phát sinh ở Viêm tộc, ta tuyệt đối không ngồi im mà nhìn. Cậu cứ tạm lui ra đằng sau.
Viêm đế tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn Tần Mục:
- Tuổi còn nhỏ nhưng gan không nhỏ, dám đến Viêm tộc ta làm loạn?
- Haha, ông chính là Viêm đế?
Nụ cười của Tần Mục mang theo chút trào phúng.
- Chính là lão phu.
- Thật sự là nghe danh không bằng gặp mặt.
- Cậu nói cái gì?
Viêm đế trợn mắt, giơ chưởng chuẩn bị trấn áp Tần Mục.
- Lão tổ, hãy khoan động thủ.
Đúng lúc này, một giọng nói lo lắng truyền đến, khiến Viêm đế phải dừng động tác.
Một người đàn ông trung niên vọt đến trước mặt Viêm đế.
- Vinh Hiên, vì sao lại ngăn ta?
Viêm đế hỏi.
Viêm Vinh Hiên thấp giọng nói:
- Lão tổ, hắn chính là thành chủ thành Thiên Mạc.
- Thành Thiên Mạc…Cái gì?
Viêm đế hơi ngẩn ra, sau đó biến sắc.
Ông bình thường rất ít khi ra ngoài, lại chưa từng gặp Tần Mục, nhưng điều này không có nghĩa là ông chưa từng nghe qua tên của Tần Mục.
Đương nhiên, ông không phải để ý đến Tần Mục là thành chủ thành Thiên Mạc, mà là ông biết Tần Mục chính là thiên tội chi nhân, trên người có chi lực Tổ Long.
Tổ Long, chính là một trong những chiến lực cường đại nhất thời viễn cổ trong thiên địa. Cho dù ông là một Chí Tôn, cũng chưa chắc chịu nổi một cái tát của người ta.
Tuy thiên tội chi nhân sớm muộn gì cũng sẽ chết thê thảm, nhưng ít ra bây giờ không ai dám trêu chọc hắn. Vận Mệnh Tổ Thần sẽ không vì một tiểu nhân vật như ông mà xuất đầu lộ diện.
- Thì ra là Tần thành chủ. Viêm mỗ tuổi già mắt kém, không biết Tần thành chủ đại giá quang lâm, xin thứ tội.
Viêm đế lập tức chuyển sang bộ dạng nịnh nọt.
Trịnh Kinh Luân và Thư Vân đều chấn động. Viêm đế là cường giả tối cao của Viêm tộc, thế mà lại đi nịnh bợ một tiểu bối.
- Thành chủ thành Thiên Mạc?
Thư Vân lẩm bẩm. Cô đã từng nghe qua cái tên này, có thể nói là thiên tài tuyệt thế sánh ngang cùng hoàng tử.
Nếu có thể sánh vai cùng hoàng tử, việc đánh bại Trịnh Kinh Luân có thể lý giải rồi.
Trịnh Kinh Luân tự xưng mình không kém hoàng tử, nhưng trong mắt cô, y còn kém hoàng tử một bậc, tất nhiên là không bằng Tần Mục.
Nhưng đừng nói là hoàng tử, cho dù là Thần Tử, trước mặt Viêm đế thì thế nào?
Viêm đế đường đường là một Chí Tôn, một Thần Tử có thể so sánh được sao?
Nhất thời, Thư Vân cảm thấy đầu óc rối loạn. Cô khẳng định thân phận của Tần Mục còn khủng bố và cao hơn thân phận Chí Tôn.
Trách không được Cung Y Y lại nói Tần Mục đã hạ thủ lưu tình. Cô sở dĩ cho rằng Tần Mục quá phận với Trịnh Kinh Luân, hòan toàn là vì địa vị của hai người ngang hàng nhau.
Nhưng trên thực tế, Chí Tôn mà còn phải nịnh nọt trước mặt Tần Mục. Vậy hắn động thủ đánh Trịnh Kinh Luân là hoàn toàn hợp lý.
Bởi vì đó là đạo lý, hơn nữa còn là thực lực.
- Viêm đế, không phải ông đã đồng ý với người ta, đoạt Minh Hoàng đao từ tôi sao?
Tần Mục lấy Minh Hoàng đao ra, quơ quơ nói:
- Đao ở đây, có cần qua đây lấy không?
Viêm đế xấu hổ cười nói:
- Tần thành chủ đừng trách. Là lão hủ già rồi nên hồ đồ. Đích thị là Trịnh Kinh Luân mạo phạm cậu trước, cậu ra tay giáo huấn là chuyện đương nhiên.
Lần này Trịnh Kinh Luân một câu cũng không dám nói. Mặc dù y kiêu ngạo, lúc này cũng chỉ biết hoảng sợ, không biết Tần Mục có tìm y gây phiền phức hay không.
Ngay cả Chí Tôn mà còn không dám kiêu ngạo trước mặt Tần Mục, y lại càng không dám tức giận.
Nhưng y dường như đã quá đề cao bản thân mình rồi. Tần Mục căn bản chẳng muốn lãng phí thời gian trên người y.
- Được rồi, tôi đến Viêm tộc là có chuyện nhờ hỗ trợ. Nhưng dường như chúng tôi đến không phải lúc. Dưới đáy Viêm thành các người đang có gì bạo động sao?
Viêm đế vội trả lời:
- Tần thành chủ có việc gì cứ phân phó. Tuy nói Thánh Hà bạo động dị thường, người của tộc ta đang toàn lực thủ hộ, nhưng sẽ không dám làm chậm trễ đại sự của Tần thành chủ.
Tần Mục cười ha hả:
- Ông ngược lại rất biết nói chuyện đấy.
- Đâu có, đâu có. Tần thành chủ cứ việc phân phó.
Tần Mục nhìn Cung Y Y, Cung Y Y hiểu ý, liền lấy ra nguyên liệu Hỗn Độn ném cho Viêm đế.
- Đây là…
Viêm đế nhìn nguyên liệu Hỗn Độn trong tay, lập tức nhướng mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận