Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 374: Tiện cho bà tới giết tôi!

Tần Mục vừa về đến nhà, lập tức bị Tần Phỉ Phỉ và Diệp Khinh Tuyết mạnh mẽ vây lại.
- Anh, anh bị sao vậy? Bị lửa đốt sao?
Tần Mục bây giờ quần áo rách rưới, bề ngoài xác thực không ổn, chỉ có thể xấu hổ nói:
- Không sao, xảy ra chút ngoài ý muốn thôi.
- Ngoài ý muốn gì? – Hai cô gái khẩn trương hỏi.
- Bảo Tả Tư Duyệt nói cho hai người đi, anh đi tắm rửa thay quần áo đã! – Tần Mục trực tiếp ném phiền toái cho Tả Tư Duyệt, rước lấy một đống con mắt đang lườm phía sau.
Nếu nói thật, là Tần Mục đã có một trận chiến kinh người, nhất định sẽ khiến cho hai cô gái lo lắng, nên chỉ có thể nói dối.
Nói dối, là một kỹ thuật sống.
Tần Mục không biết Tả Tư Duyệt đã nói dối như thế nào, lúc hắn chậm chạp lề mề tắm rửa xong, thay bộ quần áo khác, đi ra ngoài đã phát hiện hai cô gái đều lên tầng rồi, chỉ còn Tả Tư Duyệt vẫn đang xem ti vi.
- Cô bé, cô nói với bọn họ thế nào vậy?
- Tùy tiện nói dối một chút là được mà. – Tả Tư Duyệt tùy ý nói.
- Vậy thì cô biết cách nói dối thật đấy.
Tả Tư Duyệt không tiếp tục đề tài này, mà hỏi:
- Chuyện này thật sự cứ thế là xong sao? Tôi vẫn cảm thấy có chút bất an, cứ cảm giác sẽ có chuyện lớn gì đó xảy ra.
Tần Mục sửng sốt một chút rồi lập tức cười nói:
- Nghĩ giống hệt tôi.
- Cậu cũng cho là có thể sẽ xảy ra chuyện lớn?
- Không phải có thể! – Tần Mục nói:
- Mà là nhất định!
- Hử? Cậu biết sẽ xảy ra chuyện gì à?
- Ngày mai sẽ biết! – Tần Mục không trực tiếp trả lời mà quay người đi vào phòng ngủ của mình.
Tối đến, Tần Mục ngồi trên giường, nhìn sắc trời ngoài cửa sổ.
- Cảnh sắc đêm nay không tệ, ra ngoài ngắm trăng nào!
Tần Mục đứng dậy, từ cửa sổ nhảy ra ngoài.
Mặc dù Yên Kinh là đô thị lớn phồn hoa, nhưng không phải không có những hẻm nhỏ vắng vẻ.
Tần Mục đút hai tay vào túi quần, đi qua một hẻm nhỏ dài tối om vắng vẻ, dường như đang đi dạo không có mục đích.
Dưới ánh trăng đêm, một trận gió lạnh quỷ dị thổi qua.
Tần Mục dừng lại bước chân, ngữ khí bình thản hỏi: – Lão yêu bà, đã đến rồi sao không xuất hiện đi?
Soạt!
Một bóng đen từ trên trời bay xuống, dừng trên con đường trong hẻm nhỏ, đối diện với Tần Mục.
- Thằng nhãi, cậu biết là ta sẽ đến?
- Tôi nghĩ bà không phải là người từ bỏ ý định đơn giản như vậy. – Tần Mục bình tĩnh nhìn bà lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận