Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1604: Khẩu khí thật lớn

Diệp Khinh Tuyết bên cạnh nghe Cung Y Y trả lời, phản ứng đầu tiên chính là tưởng Cung Y Y bị đánh mê tâm chú. Cô biết rất rõ tình cảm của Cung Y Y đối với Tần Mục, tuyệt không thể phản bội Tần Mục.
Nhưng nghĩ lại, liền cảm thấy có chút không đúng.
- Em sẽ không hối hận?
Người đàn ông hỏi.
Cung Y Y si ngốc gật đầu:
- Không.
- Y Y, cô…
Diệp Khinh Tuyết nhịn không được lên tiếng, đồng thời ánh mắt rơi xuống người đàn ông mang mặt nạ.
Nếu Cung Y Y không trúng mê tâm chú, vẫn còn rất tỉnh, như vậy…
Cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mắt, trong lòng kích động, nhưng rồi không dám tùy tiện xác nhận, chỉ hy vọng đối phương có thể chủ động nhắc nhở cô.
Cung Y Y cười nói:
- Em nghĩ, nếu đã là hôn lễ long trọng, tân nương chỉ sợ không chỉ một người?
Người đàn ông mang mặt nạ nhéo một cái vào má Cung Y Y, cười nói:
- Tân nương mà anh dự định có năm người.
- Để em giúp anh tìm nhé?
Cung Y Y mỉm cười, kéo Diệp Khinh Tuyết sang một bên.
Diệp Khinh Tuyết không phản kháng, chỉ ngoan ngoãn đứng bên cạnh người đàn ông, thâm tình nhìn hắn, hết thảy không cần nói cũng biết.
Đây là người đàn ông của cô.
- Thi Vận, Diễm Diễm, còn Tả Tư Duyệt.
Cung Y Y lại kéo thêm ba người nữa.
Tình huống lúc này, ba cô gái còn lại không rõ. Cung chủ Hỗn Độn Thiên Cung là ai?
Nếu như hắn cầu hôn, các cô sẽ cự tuyệt sao?
- Năm tân nương của anh đã đông đủ.
Năm cô gái đứng song song một chỗ, thừa nhận ánh mắt nóng như lửa của người trước mặt, trong lòng thẹn thùng vô cùng.
Lúc này là thời khắc quan trọng nhất của đời con gái.
Dịch Trúc Tuyết và Triệu Thiên Vũ nhìn nhau. Các cô không phải người ngu, đều đoán được chuyện ẩn trong đó, không khỏi cảm thấy cảm thán và hâm mộ.
- Cái này…
Vân Mặc và Vận Mệnh Tổ Thần đều có chút không rõ ràng cho lắm.
Cung chủ thiên cung muốn cử hành hôn lễ, bọn họ không có quyền ngăn cản, chỉ có thể chúc phúc.
Nhưng gã cung chủ lại chọn năm cô gái này, mà năm người đó lại chung thủy với tên phế vật kia, đến chết cũng không đổi. Tại sao bây giờ lại thẹn thùng nhận lời cầu hôn của cung chủ?
Vân Mặc lạnh nhạt nhìn người đàn ông mang mặt nạ kỳ lân, dường như muốn nhìn thật kỹ ai đang ở dưới lớp mặt nạ.
- Hừ, cái gì là phụ nữ trinh tiết, kết quả còn không phải ham muốn hư vinh, bị quyền thế của cung chủ Hỗn Độn Thiên Cung lôi kéo sao?
Trong lòng Vân Mặc không phục lắm. Y cho rằng thân phận của mình tuyệt không thấp hơn cung chủ Hỗn Độn Thiên Cung.
Nhưng tại sao những cô gái này lại không thèm ngó đến y, lại đi nịnh nọt tên cung chủ đó?
Trong lòng Vận Mệnh Tổ Thần cũng nghi hoặc vô cùng, nhưng ông ta vốn là người cẩn thận, vẫn cố gắng đè nén sự nghi hoặc của mình, yên lặng theo dõi kỳ biến.
- Không được, tại sao chỉ có năm tân nương?
Tiểu Thanh không phục, ồn ào hẳn lên, hai tay chống nạnh, quát:
- Còn có em nữa chứ? Em cũng là tân nương.
Mai Ánh Tuyết bước đến, vỗ vai của cô, cười nói:
- Em còn nhỏ, làm phù dâu được rồi.
- Ai muốn làm phù dâu chứ? Em muốn làm tân nương.
Tiểu Thanh ưỡn ngực, không phục nói:
- Chỗ nào của em nhỏ?
- Trong cung vốn lạnh lẽo đã lâu, nay cũng trở nên náo nhiệt một phen rồi.
Đúng lúc này, từ phía sau đại điện có người bước ra.
Diệp Khinh Tuyết nhìn thấy rất nhiều người quen, Ngân Hồ, Ninh Vi Vi, Bạch Huyên, Tử Yên…
Rất nhiều người mất tích ở địa cầu đều tập trung ở đây.
- Chén rượu mừng này làm sao mà thiếu em được?
Tần Phỉ Phỉ hấp tấp chạy ra, sắc mặt đỏ rực, cực kỳ hưng phấn.
Lập tức, Trần Nghiên, Tống Thi Thi, Trần Thiến cũng xuất hiện.
- Các người?
Bốn cô gái vừa xuất hiện, Vận Mệnh Tổ Thần và Vân Mặc lập tức chấn kinh, suy nghĩ vốn không muốn tin tưởng lại hiện lên lần nữa.
Khi Diệp Khinh Tuyết và Cung Y Y chấp nhận lời cầu hôn của người đàn ông mang mặt nạ, bọn họ đã hoài nghi, chỉ là cảm thấy nó vớ vẩn quá, cho nên không nghĩ đến nữa.
Nhưng khi bốn người Tần Phỉ Phỉ xuất hiện, bọn họ không thể tiếp tục lảng tránh được nữa.
Cửu Húc Tổ Thần là do bọn họ phái đi. Dựa theo tính nết của Cửu Húc Tổ Thần, Tần Mục khẳng định phải chết. Mà những con sâu cái kiến này, ông ta tất nhiên sẽ không bỏ qua.
Nhưng các cô lại xuất hiện ở đây, điều này đồng nghĩa với việc Cửu Húc Tổ Thần lành ít dữ nhiều.
- Tại sao các người lại ở đây?
Vận Mệnh Tổ Thần dường như là đang hỏi Tần Phỉ Phỉ, nhưng ánh mắt lại nhìn người đàn ông mang mặt nạ.
Tần Mục cũng không có ý định che giấu, liền lấy mặt nạ kỳ lân xuống, mỉm cười nói với Vận Mệnh Tổ Thần:
- Bất ngờ lắm sao?
- Ngươi, tại sao ngươi lại ở đây? Hơn nữa còn giả mạo cung chủ Hỗn Độn Thiên Cung?
Đám người Vận Mệnh Tổ Thần biến sắc, không dám tin nhìn chằm chằm vào Tần Mục.
- Giả mạo?
Tần Mục lắc đầu.
- Không giả đâu. Bản thân anh ấy chính là cung chủ chính thức của Hỗn Độn Thiên Cung, cung chủ duy nhất.
Tử Nhi lạnh lùng lên tiếng.
- Không thể nào?
Vận Mệnh Tổ Thần không tin. Tần Mục chỉ là một thế thân ông ta tìm được, tại sao lại có địa vị cao như vậy?
- Không đúng. Hắn là do Thời Không Tổ Thần nghịch chuyển thời không bắt đến, không thể nào là cung chủ Hỗn Độn Thiên Cung. Ngươi nhất định nói sai rồi.
Tử Nhi khinh thường nhìn Vận Mệnh Tổ Thần, căn bản chẳng muốn giải thích.
- Tính đúng hay sai cũng không quan trọng. Dù sao, bây giờ ta chính là cung chủ Hỗn Độn Thiên Cung. Ông không phục sao?
Tần Mục nhún vai nói.
- Ngươi…
Vận Mệnh Tổ Thần hít một hơi thật sâu. Cho đến bây giờ, ông mới mơ hồ ý thức được có cái gì đó đã vượt qua khỏi dự liệu của ông, đang từ từ cải biến kế hoạch của ông, và đó sẽ trở thành trở ngại trí mạng.
Mưu đồ nhiều năm như vậy, sao có thể cam tâm để chuyện này phát sinh?
- Không phải cậu đã mất đi sức mạnh sao?
Thần sắc Vân Mặc âm trầm nhìn chằm chằm vào Tần Mục. Hận ý của y đối với Tần Mục còn mãnh liệt hơn bất cứ kẻ nào.
Trên thực tế, y và Tần Mục dường như không có cừu hận, chỉ là ghen ghét mà thôi.
- Mất đi sức mạnh, nhưng cũng vẫn đủ sức để giết anh.
Tần Mục nhàn nhạt nhìn Vân Mặc.
- Khẩu khí thật lớn.
Vân Mặc nghe xong, không giận, ngược lại còn nở nụ cười.
- Cậu còn chưa đoạt được tạo hóa, còn tôi đã sớm siêu việt cực hạn. Bằng vào kiến thức của cậu, khẳng định không cách nào tưởng tượng được luồng sức mạnh này cường đại như thế nào. Chi bằng để tôi cho cậu thể nghiệm một chút.
Cười tàn nhẫn, Vân Mặc bỗng nhiên ra tay, chưởng phong lướt nhẹ, mang theo sát ý lăng liệt đánh về phía Tần Mục.
Tần Mục nhìn như không thấy, đứng thẳng bất động.
- Làm càn.
Long Đế gầm lên, cùng Tử Nhi bên cạnh ra tay, từ hai bên trái phải của Tần Mục lướt qua, đối chưởng với Vân Mặc.
Quyết đấu đỉnh phong, chôn vùi hết thảy năng lượng.
Bành.
Long Đế và Tử Nhi đều thối lui một bước, nhưng Vân Mặc thì bay thẳng ra ngoài, khóe miệng rỉ máu.
8
Bạn cần đăng nhập để bình luận