Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 1600: Hành động bất đắc dĩ!

(2)
- Đừng nóng, người của ta còn chưa điểm xong, không chỉ có bốn người các ngươi đâu.
Mệnh Vận Tổ Thần chuyển ánh mắt, chỉ nhìn về phía những người còn lại.
- Mai Ánh Tuyết, Phượng Hoàng Niết? Tái Sinh Chi Nhân.
- Tiểu Thanh, Viễn Cổ Thiên Xà truyền nhân.
- Nam Cung Lâm cùng Vu Linh Nhi, các ngươi hai người hợp thể, tương đương Luân hồi Tổ Thần tái sinh.
- Vu Diễm, ngươi có được huyết mạch mạnh nhất Vu tộc, có thể giúp Vu tọc đem công lực thể chất phát huy đến cực hạn.
- Tả Tư Duyệt, ngươi vẫn là nữ chuyển thế của Tu La Thiên tộc, vô cùng tiềm lực!
- Dịch Trúc Tuyết, ngươi đạt được Yêu Thần nhận chủ, Vạn Thú thần phục!
Mệnh Vận Tổ Thần cuối cùng dừng ánh mắt tại Trần Thiến, Tống Thi Thi, Trần Nghiên, Tần Phỉ Phỉ bốn người họ, lắc đầu nói:
- Ngoài bốn người các ngươi ra, những người còn lại đều có cơ duyên nghịch thiên, đều có thể trở thành phương nhất đại chiến lực .
- Đáng tiếc, bọn họ đều là người của ca ca ta, không có người nào nghe mệnh lệnh của ta, càng không nói tới việc giúp gì các ngươi!
Tần Phỉ Phỉ khinh thường đáp.
- Cũng chưa hẳn như vậy!
- Hừ, cho dù ngươi giết bọn ta, cũng đừng hòng sử dụng được bọn ta.
Diệp Khinh Tuyết lạnh lùng quát.
- Các người là những chiến lực quan trọng như vậy, hà cớ gì ta lại giết các ngươi? Mệnh Vận Tổ Thần cười đáp:
- Các ngươi quyết một lòng với Tần Mục, có điều đây cũng là nhược điểm chí mạng của các ngươi.
- Ngươi là có ý gì?
- Không giết các ngươi, nhưng ta sẽ giết tên phế vật kia, có lẽ không ảnh hưởng tới toàn cục!
- Ngươi dám!
Diệp Khinh Tuyết Huyền Nữ Chi Tâm kích động mạnh, lao như một mũi tên sắc nhọn dồn thẳng tới Mệnh Vận Tổ Thần.
Nhưng Mệnh Vận Tổ Thần phảng phất vô cảm, lạnh nhạt nói:
- Một mình ngươi, khoe khoang nỗi gì. Hiện tại chỉ cần ta hạ lệnh, mười mấy vị Tổ Thần sau lưng ta sẽ nhất loạt xông lên, đem tòa thành này đào sâu ba thước nữa cũng tìm được ra Tần Mục ở chỗ nào, các ngươi tự thấy mình có thể chống đỡ sao?
- Mệnh Vận, ngươi… Vô sỉ!
Nữ nhân váy xanh tức giận mắng mỏ.
Mệnh Vận Tổ Thần liếc nàng:
- Kẻ đại sự thành công không câu nệ tiểu tiết, vô sở vị vô bất vô sỉ, vì trận chiến này, chúng ta đã hy sinh quá nhiều, không dễ gì cho phép lại thất bại.
Ngươi cho rằng ta sẽ để ngươi thực hiện được sao?
- Lạc Lạc, ta biết tu vi của người tăng cao rất nhanh, nhưng một mình ngươi, có thể cản được bao nhiêu người đây?
Nữ nhân váy xanh trầm xuống, nếu như chỉ là một mình nàng, lại thêm bao người vây quanh công kích, cũng có thể nàng dễ bị rời khỏi.
Thế nhưng người Mệnh Vận Tổ Thần đối đầu là Tần Mục, mà tỷ đã dặn dò, lần bế quan này vô cùng quan trọng với Tần Mục, bất luận xảy ra chuyện gì đều không thể quẫy nhiễu được.
Nhân Hoàng cùng Quỷ Vương không rõ là đã đi đâu, nếu không hai người bọn họ ngược lại ít nhất có thể cản bọn chúng một trận, đáng tiếc tình hình cấp bách không thể trì hoãn.
- Khinh Tuyết, chúng ta nên làm sao đây?
Cung Y Y trở nên bối rối, nàng tin rằng ở đây chẳng ai không sợ chết, chỉ là Tần Mục hiện tại không thể chịu được ảnh hưởng.
Những người còn lại ánh mắt cũng hướng về phía Diệp Khinh Tuyết, Tần Mục không ở đây, cũng chỉ có thể do nàng ấy đưa quyết định.
Diệp Khinh Tuyết lần đầu tiên cảm thấy trách nhiệm đè lên vai nàng sao nặng như vậy, có điều vì Tần Mục, nàng cũng chỉ có thể đảm nhiệm.
- Được, chúng ta đi cùng bọn họ, có điều lần hợp tác này, bọn ta cống hiến sức mạnh của bọn ta. Mà trước khi Tần Mục xuất quan, chú ý các ngươi không được phép quấy rối hắn.
Với tình hình này, Diệp Khinh Tuyết không thể không chọn khuất phục, nàng chỉ hy vọng rằng Tần Mục cùng Nghê Thường xuất quan sớm chút.
Một khi Tần Mục xuất quan, nàng sẽ không phải chịu những hạn chế của Mệnh Vận Tổ Thần, hối hận cũng chẳng để làm gì.
Cung Y Y cùng mấy người đều trầm xuống, nàng biết Diệp Khinh Tuyết lần này là bất đắc dĩ, vì Tần Mục mà phải tính toán suy nghĩ.
- Tốt, tốt lắm, vậy chúng ta lập tức xuát phát.
Mệnh Vận Tổ Thần từa hồ cảm thấy chiến thắng nắm chắc trong tay rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận