Học Sinh Chi Tu Chân Cuồng Long

Chương 49: Học sinh chuyển trường

Hắn quay trở vào mua lại một phần thức ăn rồi nhanh chóng trở về nhà.
Em gái và Mai Ánh Tuyết đang nằm ngủ, xem ra là mệt chết rồi.
Đặt thức ăn lên bàn, Tần Mục cũng đi ngủ.
Ngày hôm sau, Tần Mục biết rõ em gái muốn ở nhà với Mai Ánh Tuyết, hơn phân nửa sẽ không đi học, vì vậy một mình lặng lẽ kéo cửa ra ngoài.
Việc Thanh Long Bang bị phế, đối với cuộc sống của người bình thường cũng không chịu ảnh hưởng quá nhiều. Trường cấp 3 Vân Lan vẫn yên tĩnh. Người đi học thì đi học.
Bước vào phòng học, Tần Mục phát hiện cũng giống như bình thường, hắn là người đến trễ nhất.
Dù sao cũng là lớp học bá, kỳ thi đại học cũng sắp đến, người nào cũng bận rộn học tập, cho nên thức dậy sớm cũng là chuyện bình thường.
Tùy ý quét qua Diệp Khinh Tuyết, phát hiện cô gái này vẫn đang tập trung tinh thần làm bài tập, hoàn toàn không để ý đến chung quanh.
Nhưng khi Tần Mục bước đến chỗ ngồi của mình, phát hiện Tả Tư Duyệt đang nhìn hắn chằm chằm, gương mặt hiện lên sự phức tạp.
- Này, nha đầu, tại sao hôm nay lại không ngủ? Chuyện lạ à nha.
Nhìn Tần Mục trước sau vẫn cứ vui đùa như vậy, Tả Tư Duyệt thật sự khó mà đánh đồng hắn với người đã giết tam đại chiến tướng của Thanh Long Bang, dọa sợ hai chiến tướng phải bỏ trốn, trong vòng một đêm diệt sạch lôi đài thi đấu của thế giới ngầm, phế đi một nửa Thanh Long Bang.
- Những việc kia…có phải là cậu làm hay không?
Tả Tư Duyệt nhìn thẳng vào mắt Tần Mục, chân thành hỏi.
- Không phải cậu rất hận Thanh Long Bang sao? Vì sao tôi lại nhìn thấy sự bi thương trong mắt cậu?
Tả Tư Duyệt lắc đầu:
- Trước đó là do tôi không hiểu rõ, có lẽ Thanh Long Bang thống nhất Ninh Giang cũng không phải là chuyện xấu.
- Không sao cả rồi. Tôi đối phó Thanh Long Bang không phải vì cậu, chỉ là bọn họ đã phạm vào cái không nên phạm. Ninh Giang trở thành bộ dạng gì, chẳng liên quan đến tôi.
Tả Tư Duyệt im lặng một lát, chẳng biết tại sao trong lòng lại có chút thất vọng. Tần Mục đối phó với Thanh Long Bang không phải vì cô.
- Có thể nói cho tôi biết rốt cuộc thực lực của cậu như thế nào không?
- Cậu hỏi cái này làm gì?
- Tôi sẽ không trở lại Thanh Long Bang, tôi sẽ đi theo cậu.
Câu trả lời của Tả Tư Duyệt khiến cho Tần Mục hoảng sợ. Những lời này mang ý nghĩa rất sâu xa.
Tả Tư Duyệt thấy biểu hiện của Tần Mục, bỗng hé miệng cười. Thương cảm biến mất không thấy, chỉ còn lại bộ dạng tiêu sái như trước đây.
- Được rồi, sau khi tan học, cậu đợi tôi một chút, tôi có việc cần nói với cậu.
Nói xong, Tả Tư Duyệt lại ghé đầu xuống bàn, hiển nhiên là chuẩn bị ngủ.
Tần Mục trợn trắng mắt, có chút khó đuổi kịp tư duy của cô nàng này.
Rất nhanh, chuông vào học vang lên.
Chủ nhiệm lớp bình thường như thần long thấy đầu mà không thấy đuôi bước vào phòng học, khiến cho cả phòng đều kinh ngạc.
Dường như tiết học đầu tiên không phải tiết của chủ nhiệm lớp.
Vẻ mặt chủ nhiệm lớp nghiêm túc đứng trên bục giảng, ánh mắt quét một vòng trong lớp, nhìn thấy Tả Tư Duyệt đang cúi đầu ngủ, liền quát lớn:
- Bạn học phía sau, bây giờ là thời gian lên lớp. Nếu như em muốn ngủ, mời em về nhà ngủ.
Tiếng gầm của chủ nhiệm lớp khiến cho tất cả mọi người đều ồn ào hẳn lên.
Người không rõ chân tướng còn cho rằng cô chủ nhiệm đang “đến tháng”, còn người nghe được chút phong thanh bên ngoài thì bắt đầu bốc phét, ra vẻ thần bí.
Tần Mục lắc đầu bất đắc dĩ, khi Thanh Long Bang cường thịnh, không ai dám bất kính với Tả Tư Duyệt.
Thanh Long Bang vừa mới đi xuống, lập tức liền trở mặt.
Tả Tư Duyệt tất nhiên nghe thấy, trong lòng cũng có chút tức giận, nhưng cô khinh thường so đo với loại người này, thần sắc vẫn bình thường thu dọn sách vở, sau đó nói với Tần Mục:
- Tan học mình đợi cậu tại cổng trường.
Vác túi sách lên vai, Tả Tư Duyệt trong ánh mắt sững sờ của mọi người, bước đến bục giảng nói với chủ nhiệm lớp:
- Cảm ơn cô đã cho nghỉ, em trở về nhà để ngủ đây.
Mục đích Tả Tư Duyệt đến trường là để gặp Tần Mục. Đối với cái việc có được học hay không, cô căn bản chẳng quan tâm.
Trong lớp phát ra tiếng xì xào bàn tán, không thể không nói hành động này của Tả Tư Duyệt nằm ngoài ý muốn.
Sắc mặt chủ nhiệm lớp trầm xuống, tức đến mức không nói được câu nào.
Mọi người nhìn theo bóng lưng rời đi của Tả Tư Duyệt, khi nhìn qua cửa sổ, liền phát hiện bên ngoài phòng học đang có một nam sinh mặc áo Armaini tràn đầy suất khí.
Chỉ trong nháy mắt, một số nữ sinh mê trai không thể rời ánh mắt đi.
Nếu như không phải đang trong thời gian lên lớp, chủ nhiệm lớp còn đang đứng trên bục giảng, các cô nhịn không được mà ré lên rồi.
- Khụ khụ, mọi người yên lặng một chút. Tôi muốn tuyên bố một việc, chính là lớp chúng ta vừa mới có một học sinh mới chuyển đến.
Chủ nhiệm lớp nói xong, ra dấu với nam sinh đứng ngoài cửa. Sau khi đợi nam sinh đó bước vào lớp xong, liền nói tiếp:
- Em hãy tự giới thiệu với mọi người một chút đi.
Cậu nam sinh nở nụ cười ấm áp, ngữ khí thập phần ôn hòa nói:
- Các vị bạn học, tôi tên Triệu Chí Thăng, học sinh chuyển trường của trường trung học thành phố Ninh Đại. Sau này mong các bạn chiếu cố nhiều hơn.
Đám nữ sinh mê trai không thể chuyển ánh mắt sang chỗ khác. Tất cả nhìn Triệu Chí Thăng như mở cờ trong bụng.
Còn nam sinh trong lớp thì có chút không phục. Cái tên Triệu Chí Thăng này khoe khoang quá rồi. Một học sinh còn đi học mà đã mặc quần áo của thương hiệu Armani.
Hơn nữa, cách kỳ thi đại học cũng chỉ còn một tháng. Trong thời điểm này mà chuyển trường, mục đích nhất định là không trong sạch.
- Được rồi, sau này bạn học Triệu Chí Thăng sẽ là một thành viên của đại gia đình chúng ta. Nhưng thành tích của bạn học Triệu Chí Thăng chỉ trên trung bình. Cha mẹ của bạn ấy dặn dò tôi xếp bạn ấy ngồi cùng bàn với một bạn có thành tích học tập ưu tú.
Ánh mắt chủ nhiệm lớp quét một vòng, cuối cùng nói với Hoàng Hiểu Châu còn đang ngẩn người nhìn Triệu Chí Thăng:
- Bạn học Hoàng Hiểu Châu, em ngồi phía trước đi. Thành tích của bạn học Diệp Khinh Tuyết nằm trong top đầu của trường chúng ta. Để cho bạn ấy kèm bạn học Triệu Chí Thăng, tôi sẽ rất yên tâm.
Chỗ phía trước Hoàng Hiểu Châu và Diệp Khinh Tuyết vốn là của Tần Mục. Sau này Tần Mục xuống ngồi phía sau, cho nên vị trí đó vẫn bỏ trống.
- Sao?
Diệp Khinh Tuyết cau mày, cô nghe ra trong lời nói của chủ nhiệm lớp có chút ý tứ khác.
Thành tích của Triệu Chí Thăng không tốt, trong thời điểm này mà chuyển trường lại càng không tốt. Hơn nữa, nhìn cách ăn mặc của Triệu Chí Thăng, chẳng khác nào công tử nhà giàu, căn bản chẳng phải người coi trọng thành tích.
- Hiểu Châu, nếu cậu ngồi lên phía trên, mình sẽ không để ý cậu nữa.
Diệp Khinh Tuyết thấp giọng nói với Hoàng Hiểu Châu.
Nhưng Triệu Chí Thăng đã chạy đến bên cạnh Hoàng Hiểu Châu, mỉm cười nói:
- Vị bạn học này, làm phiền bạn ngồi vào phía trước được không? Có rảnh, mình mời cậu ăn cơm.
- Được, thành giao.
Hoàng Hiểu Châu hoàn toàn không do dự, tùy ý thu dọn sách vở của mình, ngồi vào hàng phía trước.
- Hiểu Châu, cậu…
Diệp Khinh Tuyết thiếu chút nữa bị tức chết.
- Bạn học Diệp Khinh Tuyết, sau này mong bạn chiếu cố nhiều hơn.
Triệu Chí Thăng ngồi xuống, rất lịch sự mà vươn tay.
Diệp Khinh Tuyết cảm giác mục đích của Triệu Chí Thăng không tốt, căn bản chẳng thèm phản ứng, cúi đầu xuống xem sách.
Nụ cười Triệu Chí Thăng trở nên cứng ngắc.
- Bạn học Diệp Khinh Tuyết, em làm vậy là không được lịch sự.
Chủ nhiệm lớp quát lên.
- Không sao đâu cô. Có thể là do em quá đường đột.
Không thể không nói, Triệu Chí Thăng rất giỏi che giấu tâm trạng của mình. Mặc dù bị Diệp Khinh Tuyết từ chối trước mặt bao nhiêu người, nhưng vẫn điều chỉnh được tâm trạng của mình.
- Vậy thì tốt, tiết thứ nhất là tiếng Anh. Giáo viên tiếng Anh rất nhanh sẽ đến. Mọi người hãy tập trung học bài.
Nói xong, chủ nhiệm lớp bước ra khỏi phòng.
Trong phòng học bắt đầu ồn ào hẳn lên. Chủ đề không còn là Tần Mục và Tả Tư Duyệt nữa, mà chuyển sang Triệu Chí Thăng thân phận bất phàm.
Lúc này, người sáng suốt cũng có thể nhìn ra, Triệu Chí Thăng chính là vì Diệp Khinh Tuyết mà đến.
Triệu Chí Thăng dường như cũng không che giấu mục đích của mình, nhiều lần muốn nói chuyện với Diệp Khinh Tuyết, nhưng Diệp Khinh Tuyết không hưởng ứng. Chẳng lẽ một tháng kế tiếp phải ngồi cùng bàn với y hay sao?
- Này, Triệu Chí Thăng đúng không, đổi vị trí với tôi đi.
Một thanh âm rất không khách khí vang lên bên tai Triệu Chí Thăng.
Xoay đầu lại, Triệu Chí Thăng bắt đầu đánh giá Tần Mục đang đứng trước mặt y, thản nhiên hỏi:
- Cậu là ai? Tại sao tôi lại phải đổi vị trí với cậu?
- Haha, cậu là học sinh mới tới, một chút quy củ cũng không hiểu. Trong lớp này tôi là lão đại. Có biết lão đại là ý gì không?
Tần Mục hung hăng vỗ bàn.
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn Tần Mục. Bọn họ đều nhìn ra được Tần Mục muốn giải vây cho Diệp Khinh Tuyết, không khỏi thầm mắng Tần Mục đào hoa. Lúc thì theo đuổi Diệp Khinh Tuyết, lúc thì thân mật với Tả Tư Duyệt. Chẳng lẽ muốn một chân đạp hai thuyền?
Huống hồ Triệu Chí Thăng rõ ràng không phải người bình thường. Trêu chọc y và muốn chết cũng chẳng có gì khác nhau.
Triệu Chí Thăng nhìn Tần Mục vênh váo, trong lòng tức giận, nhưng y không muốn đánh mất phong độ trước mặt nhiều người, chỉ có thể cười lạnh:
- Chẳng có ý tứ gì cả. Tôi đến đây để học, không phải đến tìm hiểu lão đại, càng không muốn đổi chỗ ngồi với cậu.
Tần Mục giả bộ tức giận, lập tức nhìn Diệp Khinh Tuyết, nói:
- Nha đầu, tôi thấy tên này khó chịu quá, muốn đấu với cậu ta một trận. Cậu đến ngồi chỗ của tôi đi.
Diệp Khinh Tuyết khó hiểu, nhưng lập tức gật đầu, cười nói:
- Được.
Diệp Khinh Tuyết vô cùng cao hứng ôm tập xuống ngồi ở phía sau, còn Tần Mục thì ngồi xuống bên cạnh Triệu Chí Thăng, vỗ vai của y:
- Mới tới, tôi sẽ dạy cho cậu biết thế nào là tôn kính lão đại.
- Mau lấy bàn tay bẩn thỉu của cậu ra.
Cho dù được hàm dưỡng rất tốt, Triệu Chí Thăng cũng bị Tần Mục chọc giận đến muốn mắng người.
- Với tư cách là một học sinh mới, có lẽ cậu nên khiêm tốn một chút. Cậu giả bộ như vậy, rất dễ bị người ta đánh đấy. Đương nhiên, sau này có lão đại tôi bảo kê, trường cấp 3 Vân Lan này sẽ không ai dám động đến cậu.
Phụt.
Tuy là đi học, nhưng những lời Tần Mục khiến cho tất cả mọi người đều không nhịn được cười.
Tất cả nam sinh không khỏi giơ tay với Tần Mục. Tên này giả bộ giống như thật. Nếu không phải biết rõ nội tình của hắn, nói không chừng còn có người bị hắn gạt.
Mà ngay cả lực chú ý của rất nhiều nữ sinh trên người Triệu Chí Thăng đều chuyển sang Tần Mục, cảm thấy bộ dạng của Tần Mục còn suất khí hơn cả Triệu Chí Thăng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận