Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 80: Cố sự (length: 11463)

Theo Apu phu nhân chỗ ấy phản hồi về Chấp Pháp Sở, bụng của Milo cuối cùng cũng chịu khó mà phát ra tiếng ọt ọt.
Nero chắc hẳn đã tận mắt chứng kiến thi thể không còn hình người của Carl cùng với hình dạng sau khi giải phẫu, nhưng Milo không khác nào tự mình trải nghiệm một phen những gì Carl đã gặp.
Cái cảm giác nhìn loài nấm mọc ra từ người khác và nhìn loài nấm mọc ra từ chính mình hoàn toàn khác nhau, hơn nữa cảm giác bị áp bức và sợ hãi khi lạc vào cảnh giới kỳ lạ, Milo rõ ràng cảm nhận được sự tuyệt vọng và giãy dụa của một người sắp chết.
Sở dĩ từ trước đến nay Milo không thể làm rõ nguyên nhân cái chết của Carl, là vì ý thức và trí nhớ của Carl vốn đã hỗn loạn. Hình ảnh và thông tin mà Milo đọc được trong Vong Linh Thị Giác vốn không hoàn chỉnh.
Không giống như Robben, dù Robben điên rồi, nhưng sự điên của hắn là do ngoan cường tự phong tỏa mình trong một thế giới quan mà hắn tin tưởng. Trong thế giới quan đó, mọi hành vi của hắn đều dựa trên tư duy rõ ràng.
Còn Carl thì không, trí nhớ và suy nghĩ của hắn đều hỗn loạn tàn phá, đến chính bản thân hắn cũng không nhớ rõ mình gặp chuyện gì ở đâu, cơ thể hắn bắt đầu biến đổi từ lúc nào.
Trong những đoạn trí nhớ vụn vặt ít ỏi, hắn thậm chí còn quên mất mình là ai...
Đây là một loại nỗi sợ sâu sắc khác so với những gì đã thấy đã nghe trong hang động dưới lòng đất này.
Đây cũng là một nguyên nhân quan trọng mà Milo cần thông tin có giá trị từ Nero.
...
Theo lời Nero, những lời đồn quỷ dị ở thị trấn Ikem có thể bắt nguồn từ thế kỷ trước, nhưng đó chỉ là những câu chuyện rùng rợn. Mãi đến sau khi đại dịch kết thúc, bang hội Solomon tiếp quản khu khai thác mỏ ở thị trấn Ikem thì những câu chuyện kinh hãi kia mới bắt đầu bị đào lên từ sâu trong lòng đất.
Mục đích của Solomon là gì?
Khác với Giáo Hội, tính chất của Solomon có lẽ thiên về một tổ chức bị lợi ích thúc đẩy hơn. Mục đích ban đầu của bọn họ khi vào thị trấn Ikem có lẽ cũng chỉ là mỏ đồng, chỉ là trong quá trình khai quật đã phát hiện ra những thứ đáng giá hơn cả mỏ đồng.
Chỉ có thể giải thích như vậy.
...
Milo thực sự không cho rằng đây là một chuyến đi dễ dàng.
Hãy xem tình trạng cái chết của Carl thì biết.
Nhưng hắn là người đứng đầu trong kỳ thi chấp pháp, không phải kiểu người nửa chừng như Milo.
Milo có thể cảm giác được rằng trong những giây phút cuối cùng, tâm trí của Carl bị nỗi sợ hãi vô tận bao vây, khiến hắn hoàn toàn đánh mất khả năng tư duy lý tính. Điều này cho thấy ở thị trấn Ikem, Carl đã gặp phải những thứ phá vỡ thế giới quan của hắn.
Ngay cả một người xuất sắc như Carl trong lời kể của Nero mà còn rơi vào thảm cảnh như vậy, Milo đương nhiên không dám xem thường.
Hơn nữa, bây giờ hắn phải hết sức cẩn thận trong mọi việc, bởi vì di chứng có thể phát tác bất cứ lúc nào. Nếu chẳng may phát bệnh vào thời điểm quan trọng nào đó, thì ở một thị trấn vùng núi sâu xa như Ikem, có thể không ai có thể viện trợ được.
Đối với chứng bệnh có thể tái phát, Milo tạm thời chỉ có một phương án đối phó, đó là chuẩn bị đầy đủ đạn dược.
Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không thể điều động quá nhiều sức mạnh của tứ chi. Nói cách khác, tiếp theo hắn phải dùng vũ khí nóng thay cho đánh nhau.
Có thể giải quyết bằng đạn thì đừng có dùng đến dao.
...
Trong văn phòng của chấp pháp quan thành nam thuộc Chấp Pháp Sở.
Rebecca ngồi ở vị trí bên trong, vừa xem báo cáo khám nghiệm tử thi vừa kiểm tra chiếc rương đồ mà Nero giao cho Milo trước đó.
Nàng nhìn Milo đang ngồi đối diện mình, và trước mặt hắn bày sáu bảy ổ quay đạn.
Bởi vì là loại vũ khí nạp đạn theo lô, nên việc nạp đạn là một công việc rất phức tạp. Thuốc súng, miếng đệm, đạn chì,... đều phải lần lượt lắp vào, so với cái khoảnh khắc bóp cò thì thời gian nạp đạn dài đằng đẵng.
Nhưng súng lục ổ xoay có ưu thế hơn rất nhiều so với súng hỏa mai. Vì sau một lần nạp, có thể bắn 6 lần. Hơn nữa do kết cấu súng dạng mở, nếu thao tác quen tay, chỉ mất vài giây để tháo ổ đạn đã bắn hết và thay bằng ổ đạn mới. Điều cần làm chỉ là chuẩn bị sẵn ổ đạn dự phòng. Cách làm này gần giống với súng ống mà Milo nhớ trong đầu.
Trong chuyến đi tới thị trấn Ikem lần này, Milo không có ý định dùng đến dao. Hắn không muốn tự dưng lại bị hôn mê, vạn nhất khi tỉnh lại lại phát hiện trên người mọc ra một đống nấm...
Cho nên chuẩn bị đầy đủ đạn dược là điều hoàn toàn đúng đắn.
...
"Cần thiết đến vậy sao?"
Rebecca nhìn Milo đang chăm chú nạp đạn.
"Nỗi sợ bắt nguồn từ hỏa lực không đủ mà thôi." Milo thốt ra một câu chí lý.
Rebecca lắc đầu: "Nói đi nói lại cũng chỉ là điều tra sơ bộ."
Milo nhìn Rebecca một cái.
Hắn biết rằng Rebecca cũng giống như lão Theon, họ có xu hướng sử dụng và nhận thức vũ khí theo kiểu truyền thống. Điều này có lẽ liên quan đến quá trình huấn luyện của họ. Dù sao thì trong thế giới này, súng lục ổ xoay là loại vũ khí mới xuất hiện gần đây. Khi không có đủ số liệu sử dụng để làm cơ sở, chấp pháp quan chắc chắn sẽ thiên về sử dụng các loại vũ khí truyền thống đã trải qua quá trình kiểm chứng và mài giũa theo thời gian. Điều này không có gì đáng trách.
Ở một mức độ nào đó, các chấp pháp quan tin tưởng vào con dao trong tay của họ hơn.
Rebecca chính là một ví dụ điển hình.
...
Milo đặt những ổ đạn đã nạp xong lên bàn, rồi tháo khẩu súng lục hạng nặng đeo bên hông xuống. Sau đó, hắn bắt đầu lặp đi lặp lại nhiều lần việc tháo lắp ổ đạn, cho đến khi quen thuộc hoàn toàn quy trình này.
Rebecca nhìn động tác càng lúc càng thuần thục của Milo, nghe thấy những tiếng răng rắc răng rắc ngày càng liên hồi, trên mặt lộ ra vẻ kỳ lạ:
"Trước đây ngươi thực sự chỉ là một lính canh ngục?"
"Lính canh ngục thì trước đó nữa ta từng làm việc ở xưởng luyện kim." Milo biết Rebecca đang nghi ngờ điều gì.
Dù sao công cụ trực ca của lính canh ngục chỉ là một cây gậy kim loại ngắn, làm sao một lính canh lại có thể quen thuộc súng lục ổ xoay như vậy được.
Nhưng lý do làm việc ở xưởng luyện kim hiển nhiên cũng không vững chắc.
Chỉ là Rebecca thấy Milo không muốn nói thì cũng lười truy hỏi thêm, chỉ thản nhiên nói một câu: "Vậy sau này chấp pháp đội tuyển quân trực tiếp đến xưởng luyện kim tìm người là được."
"Chúng ta nói chuyện về hành trình sắp tới đi." Milo đánh trống lảng.
Rebecca đẩy tài liệu về thị trấn Ikem về phía Milo:
"Từ thế kỷ trước, thị trấn Ikem đã liên tục xảy ra các vụ mất tích, nhưng vì vị trí hẻo lánh và ít có cơ hội trao đổi thông tin với thế giới bên ngoài, rất nhiều vụ việc đều không được giải quyết."
"Ta biết chuyện này, câu chuyện nổi tiếng nhất là vụ mất tích của một thợ săn quý tộc trẻ tuổi. Ta quên mất họ cụ thể là gì, hình như là Russell? Dù sao thì chuyện cũng đã từ thế kỷ trước rồi, hiện giờ trong danh sách quý tộc vương quốc không còn dòng họ này nữa. Có một lời đồn rằng một cậu con trai út của gia tộc Russell đã mất tích khi đi săn ở khu vực Ikem. Gia tộc Russell sau đó đã cho người cày nát từng tấc đất ở vùng núi xung quanh Ikem, nhưng cuối cùng vẫn không tìm được cậu con trai út nhà mình. Sau đó không lâu, người và gia súc trong trang viên nhà Russell đều chết một cách ly kỳ, và dòng họ quý tộc này cũng tuyệt tích từ đó."
Câu chuyện này cũng là do Milo thu được thông qua Vong Linh Thị Giác của Carl.
Còn bản thân Carl lại biết được câu chuyện này qua một số sách giải trí và báo chí.
Sau đó Milo đã bỏ thời gian đi tìm hiểu, và xác thực có một cuốn sách như vậy tồn tại. Tác giả này đã sử dụng những góc nhìn xảo quyệt và trí tưởng tượng phong phú để mô tả một cách sinh động những câu chuyện dân gian truyền thống, thể hiện nhiều thế giới quan dị biệt và thế giới làm người ta kinh hãi.
Bí mật của gia tộc Russell là một trong số những câu chuyện trong tập truyện của ông ta.
Nhưng các độc giả không thực sự biết rằng Ikem là một thị trấn có thật, đa số người cho rằng thị trấn này cùng với các địa danh khác trong sách đều là hư cấu.
"Chuyện cũ rồi."
Rebecca không mấy hứng thú với chuyện cũ của gia tộc Russell, việc liên hệ một vụ án có thật với một cuốn tiểu thuyết kỳ quái là hành vi rất vô lý.
Thái độ của nàng có phần tương đồng với Milo.
Trong mắt Rebecca, chân tướng đằng sau thị trấn Ikem có lẽ là thí nghiệm trên người do bang hội Solomon chủ trì, đây là cách nhìn trực quan và lý tính nhất, cũng là thực tế nhất.
Milo nhận thấy ý nghĩ của Rebecca trong giọng nói của nàng.
Thực tế mà nói, nếu Milo không xem Vong Linh Thị Giác của Carl thì có lẽ hắn cũng sẽ có cùng một thái độ và cách nhìn như Rebecca.
Nhưng hiện giờ hắn không thể chắc chắn hoàn toàn được như vậy.
Vì mọi thứ hắn chứng kiến trong thị giác của Carl quá chân thực, căn bản không thể dùng lẽ thường để giải thích.
Nếu không hắn đã không đưa chuyện về cuốn tiểu thuyết kỳ quái kia ra thảo luận.
Ikem từ trước đã có tiền lệ mất tích nhân khẩu, hơn nữa trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng đến nay chưa bao giờ ngừng, có lẽ cái tiểu thuyết quái đàm kia chỉ là mượn đề tài để nói chuyện của mình, nhưng những ghi chép dân chúng vô cớ biến mất tuyệt đối không thể là chuyện hư cấu giả dối.
. . .
"Ta cảm thấy hơi đói bụng."
Milo bỗng nhiên chuyển chủ đề.
Hắn đem những cái ổ đạn đã lắp đầy đạn dược từng bước từng bước bỏ vào túi treo bên hông, thu súng ổ quay, bắt đầu lục lọi trong tủ âm tường ở phòng làm việc của Rebecca.
Milo đã tìm được một ít đồ hộp và bánh mì khô.
"Ngươi có muốn chút gì không?" Hắn quay đầu nhìn về phía Rebecca.
Nàng kiên quyết lắc đầu.
Nhìn ra được cái chết của Carl đã để lại bóng ma khá lớn cho Rebecca, loại bệnh không muốn ăn uống này đoán chừng còn phải kéo dài một thời gian ngắn.
Dù sao Milo thực sự đói bụng, không quản được nhiều như vậy, trực tiếp mở đồ hộp ăn ngấu nghiến trên bàn làm việc.
Mà Rebecca thì nhìn tấm ảnh thi thể trong báo cáo kiểm tra, cái thân thể bị xé nát kia mà suy nghĩ xuất thần.
Milo nhận ra Rebecca đang mang vẻ mặt sa sút mịt mờ, nhưng hắn rất biết điều giữ im lặng, không nói gì, phối hợp nhồi đầy bụng trước...
Bạn cần đăng nhập để bình luận