Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 636: Nữ vương ý chí (length: 8254)

Không ai có thể ngờ được trận chiến đầu tiên nổ ra không phải vào thời kỳ Trăng Máu, mà lại trước khi Trăng Máu xuất hiện, với một màu đỏ tươi đột ngột tạo thành rào cản.
Nửa tháng nay đã xảy ra quá nhiều chuyện kỳ quái bất ngờ, đến nỗi việc một bầy sinh vật cổ xưa bỗng chốc trồi lên từ lòng đất dường như cũng không còn gì đáng kinh ngạc nữa.
Nhưng Milo không hề bị chuỗi biến cố mơ hồ này làm cho choáng váng.
Tầm nhìn của hắn không được rõ ràng lắm, nhưng những người mà hắn "bỏ qua" trong đám đông đó đều là những người hắn có thể hoàn toàn tin tưởng, nếu không thể tin huyết thánh nữ và C, thì ít nhất Daisy có thể tin tưởng vô điều kiện.
Vì vậy, đứng ở vị thế đối nghịch với họ, Milo dù thế nào cũng không thể đứng chung chiến tuyến với đám người màu đỏ tươi này được.
...
...
Đã thấy ai dùng xà beng đánh nhau chưa?
Ta nói là cái loại một gậy vung xuống có thể lật cả một mảng đất lên ấy.
Có lẽ đám trùng người màu đỏ tươi cũng không rõ cái thứ phế phẩm công nghiệp gỉ sét loang lổ kia có chiến tích "hào nhoáng" đến mức nào, nên ngay từ đầu đã hoàn toàn không để ý đến cái vật đen thui trong tay Milo.
Cho đến khi thanh trường kiếm dây leo nóng hổi trong tay nó bị bẻ gãy.
Và bàn tay cầm kiếm của nó còn nát tươm hơn cả kiếm, như một mớ trân châu rơi vãi xuống đất, nơi cổ tay bị gãy còn sót lại nửa mảnh xương chìa ra.
Còn cái bóng đen nhân loại trong mắt nó thì lại hành động rất tùy tiện, chẳng có chiêu thức gì đáng nói, lại càng không để ý bất cứ kỹ xảo nào.
Thuộc kiểu đánh nhau của bọn côn đồ lưu manh chính hiệu, nhưng tốc độ và sức mạnh đều căng tràn.
Hơn nữa đừng quên rằng linh hồn hắn còn nắm giữ thứ sức mạnh thần bí khó lường mà ngay cả Chư Thần cũng phải lợi dụng và điều khiển, và về thể chất hắn đã hợp nhất sức mạnh từ buổi tế thánh hiến máu của ngoại thần và Cựu Thần.
Trùng người là dạng sinh vật bán sinh hóa, được hình thành từ ý chí của rất nhiều tín đồ thuộc giáo phái màu đỏ tươi cổ xưa ở nền văn minh Sumeru, sau khi bị chôn vùi.
Nhìn bề ngoài, nó chỉ có một thân thể, nhưng trên thực tế trong linh hồn lại dung hợp ý chí tàn phá của vô số giáo đồ màu đỏ tươi và quyến tộc.
Và chúng tuyệt đối không thể ngờ rằng, nhát đòn trí mạng đầu tiên của chúng khi vừa mới xuất thế lại là thứ sức mạnh mang hơi hướng buổi tế thánh kiểu này.
Trong ký ức xa xôi của chúng thì đáng lẽ chúng mới là những kẻ dùng loại sức mạnh này đi đánh người khác...
...
...
Chúng ta đã từng đề cập đến rồi.
Cuộc chém giết của những kẻ thượng vị thì rất nhàm chán và tẻ nhạt.
Đó là cuộc đối kháng của quy tắc và trật tự, thậm chí còn không có cảnh hai bên cầm cột sáng đối nhau để gây ra sóng sánh gì cả, vài vết thương ở chân tay đối với sinh vật cấp bậc này căn bản chẳng đáng nhắc đến, thậm chí trực tiếp kéo hai bên vào một không gian hư vô chật hẹp và chỉ dùng "Tấn công + Phản kích" lặp lại vô hạn để phân định thắng thua, ngay cả cổng sương mù hay nhạc nền náo nhiệt cũng không có nốt.
Trở về chỗ giao nhau giữa màn đêm và màu đỏ tươi.
Hình thể của Trùng người đúng như phán đoán trước đây của Milo, vẫn còn non nớt.
Nó có một ý chí linh hồn đủ mạnh, nhưng lại vừa bắt đầu đã bị nghiền nát đến thê thảm.
Tất nhiên Milo không hề bị thương tổn gì, chỉ là so với mức độ tan nát thân hình của Trùng người thì thương thế của hắn về cơ bản không đáng kể.
...
Trùng người màu đỏ tươi sau khi bị trọng thương thì các chi dài hai bên bắt đầu điên cuồng đào đất, rút lui về đến rìa khu vực tường sương mù.
Sau đó, những thứ kỳ lạ bắt đầu nhúc nhích dưới da nó, cuối cùng thì xuyên thủng lớp da thịt và chui ra.
Màn lột xác quá sến súa kiểu anime.
Nhưng sau quá trình trông có vẻ đau đớn này kết thúc, những thứ vừa nặn ra từ phần lưng bị xé rách của trùng người chỉ trong thời gian cực ngắn đã giãn nở hoàn toàn, tinh huyết màu đỏ tươi rót đầy vào từng mạch máu, làm hiện ra đôi cánh khổng lồ hoàn chỉnh.
Và cơ thể nửa trùng nửa người vốn vô cùng hẹp và cứng nhắc của trùng người lúc này cuối cùng cũng có thể bay lên trời nhờ vào những nhịp rung cao tốc của đôi cánh.
...
Milo thờ ơ đứng một bên xem xong màn biến đổi sến súa, nhìn chằm chằm vào thằng cha này cho đến khi đôi cánh hoàn toàn mọc ra.
Nói đi cũng phải nói lại, đôi cánh của trùng người khác với những cánh bướm hành hương trên dãy núi, thứ này có vẻ thần thánh hơn, mọi cử động đều cuốn theo vô số luồng sáng đỏ chói mắt, quan trọng nhất là Milo có thể cảm giác được cái được gọi là sức mạnh ý chí tín ngưỡng dường như có sự biến hóa.
Đây tuyệt đối là một thứ sức mạnh đang luống cuống và khát khao.
Có thể coi đây là lần đầu tiên màu đỏ tươi chính thức lộ diện trước mặt Milo, đôi mắt của Thần ẩn sau những hoa văn trên cánh, đang lẳng lặng nhìn vào sứ đồ tiệc thánh bất trị mà lại quá mức mạnh mẽ đang đứng trong vùng tường sương mù.
...
Milo cảm nhận được.
Ánh mắt đang săm soi mình lúc này không còn là của trùng người nữa, mà đến từ một sự tồn tại mơ hồ và thâm sâu hơn.
Có lẽ chính là nữ vương màu đỏ tươi đã bị chôn vùi cùng với nền văn minh Sumeru.
Kẻ nuốt chửng thần linh tuyệt đối không thể trọng sinh trong cảnh mộng như Hoàng Kim Thụ được, nên Milo vẫn nghi ngờ về thuyết bất tử bất diệt của tín ngưỡng lực, cho đến tận khoảnh khắc này khi hắn cảm nhận được ánh mắt dò xét kia.
Dù cho ý chí của đối phương không hoàn toàn tỉnh táo, tựa như đang rơi vào một trạng thái hỗn độn nào đó, nhưng ánh mắt đơn giản đó vẫn trực tiếp khơi gợi lên một vài ký ức tồi tệ trong thâm tâm Milo về ngoại thần.
"Lẽ nào màu đỏ tươi cũng là ngoại thần?"
Milo vác xà beng tiến về phía Trùng người "cấp hai", miệng lẩm bẩm một mình.
...
Trùng người hoàn toàn biến thành phi trùng nhân.
Và phía sau nó, những mảnh vụn tàn tạ như lá rụng đang bay xuống từ chủ thể dây leo màu đỏ tươi tạo thành một dãy núi.
Dường như đang chuẩn bị một loại vũ khí cực kỳ mạnh mẽ.
Nhưng khi sức mạnh đó được ngưng tụ đến đỉnh điểm thì mắt trùng người lại ngẩn ngơ, một vẻ mặt mờ mịt thoáng hiện lên.
Rồi luồng khí thế ngút trời ấy liền dần dần lắng xuống theo bàn tay đang rủ xuống của nó.
Việc này khiến Milo đã chuẩn bị khai hỏa toàn lực bỗng nhiên ngơ ngác.
"Ý gì đây?"
Giọng của Trùng người trở nên ồm ồm hơn trước, nó bình tĩnh nhìn xuống Milo dưới đất, sau một hồi lâu trầm mặc mới thốt ra một câu cổ ngữ: "Nữ vương không có ý định đối đầu với ngươi."
"Không biết còn tưởng rằng nửa trước đoạn bị đánh là ta." Vừa nói, Milo vừa chăm chú nhìn vào đôi cánh của Trùng người.
"Ngươi nhất định sẽ đứng về phía đối lập với Chư Thần, ngoài màu đỏ tươi ra, ngươi không có lựa chọn nào tốt hơn." Trùng người nói tiếp.
Nhưng Milo vẫn cứ trơ ra như không:
"Thế này chỉ làm ta cảm thấy ngươi chọn lẹo mép vì đánh không lại thôi."
"Sự nhẫn nại của nữ vương là có hạn." Giọng Trùng người cuối cùng cũng chuyển sang cảnh cáo cứng rắn.
"Nữ vương, mẫu thần, chủ mẫu, thực ra thì cũng như nhau thôi."
Milo nhún vai.
Hắn cũng đã không còn nhớ rõ đây là vị nữ thần thứ mấy mình gặp mà không nói rõ không nói trúng nữa rồi, nào là Dê Đen của ngàn con non, nào là nữ thần u sưng, biết đâu Hoàng Kim Thụ cũng là hóa thân nữ tính thì sao, không cần quá khắt khe thì Lawgiver Joan Byrne cũng có thể coi là nữ thần được (theo góc nhìn truyền thống của kẻ hạ vị).
Đắc tội, khinh nhờn, thậm chí giết chết cũng có cả rồi.
Nói thật là quá nhiều rồi, thật sự không thiếu một ai...
Bạn cần đăng nhập để bình luận