Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 358: Nhưng hắn hội ah (length: 9469)

"Cái kia, các ngươi nói đúng đấy, chấp pháp quan đúng là không nên so đo với trẻ con."
Milo mỉm cười nhìn mấy đứa trẻ mặt mày bầm dập, hơi ngẩng đầu dùng chóp mũi chỉ về phía sau Finn, nói tiếp:
"Nhưng hắn thì có đấy."
Mấy đứa trẻ chết bầm ban đầu còn chưa kịp phản ứng Milo rốt cuộc muốn nói gì.
Mãi đến khi bàn chân dẫm phải chuột chết đầy bùn đất của Finn in lên mặt một đứa trong số đó, chúng mới ngớ người ra, nhưng đã muộn rồi.
...
Nói đi thì phải nói lại, thằng nhóc Finn này cũng gan thật, Milo bảo nó làm gì nó làm đấy.
Chưa kể đến việc thể trạng của hắn những ngày gần đây đột ngột tăng cường, thì những buổi huấn luyện đặc biệt của Yan trong suốt nửa năm qua cũng quả thật có hiệu quả. Milo biết, cho dù là Finn trước đây thấp hơn bạn cùng lứa nửa cái đầu, thì sau khi nhận được mệnh lệnh cũng sẽ không chút do dự mà tung nắm đấm về phía trước.
Thế là, sự việc lẽ ra là chấp pháp quan bạo hành gây thương tích cho trẻ vị thành niên, lại biến thành màn nô đùa giữa trẻ con… Đương nhiên, Finn ra tay cũng thật ác, thằng nhóc này không chỉ không hề giữ đạo đức võ sĩ, rõ ràng học đấm bốc nhưng đánh nhau thì dùng cả chân tay, mà còn đối xử như nhau, mặc kệ là bé trai hay bé gái, túm được là đánh tới tấp không thương tiếc.
Trong đám trẻ con đó không thiếu những đứa cao lớn 14, 15 tuổi, nhưng tất cả đều bị Finn dễ dàng hạ gục, đứa nào đứa nấy bị đánh không có sức phản kháng, có đứa thì ôm đầu trốn ở góc tường khóc rống.
Đến nỗi sau đó Milo cũng cảm thấy có chút quá đáng, chủ động kêu Finn dừng lại.
"Sao hả ca! Ta thế nào? Cũng được đúng không?"
Chắc là do a-đrê-na-lin đang tăng vọt, lũ trẻ chết bầm kia đã chạy mất hút, nhưng Finn mắt đỏ ngầu "giết chóc" vẫn không ngừng vung nắm đấm, vào không khí thi triển những kỹ thuật liên hoàn Yan đã dạy.
"Cũng được lắm cũng được lắm, chừa chút sức mà về nhà viết bản kiểm điểm đi."
Milo khoát khoát tay, một câu nói vô cùng đơn giản đã dập tắt "khát vọng giết chóc" của Finn.
"Hả? ~~~"
Gã nhóc thứ hai như quả bóng xì hơi, tinh thần lập tức suy sụp xuống.
"Hả cái gì mà hả, đây không phải là sở trường của ngươi sao, mau về nhà đi về nhà, nhớ phải giặt sạch quần áo rồi mới được vào cửa, không Emma sẽ không tha cho ngươi đâu."
Milo định tống cái công cụ người Finn về nhà.
Rebecca lại lên tiếng:
"Cứ mang hắn đi cùng đi, lát nữa tôi sẽ bảo người nhà anh báo với người nhà hắn một tiếng là được."
"Có gì ngon không?" Finn đánh giá một lượt Rebecca và Kai, cái ánh mắt bé tí đó cứ như đang cân nhắc xem tay nghề nấu nướng của hai người này có bằng bố mình không.
Hắn nhấc cặp sách của mình lên, thậm chí còn không quên lôi con chuột chết ra xem xét, khi phát hiện ra ánh mắt muốn giết người của Milo liền quyến luyến ném nó vào một góc đường trong ngõ nhỏ.
Cảnh tượng buồn cười này khiến khuôn mặt vốn đáng thương của Kai rốt cuộc cũng nở một nụ cười.
Tiếp đó, Finn tùy tiện giơ tay ra về phía Kai nói:
"Tên ta là Finn, là em trai của Milo, còn ngươi?"
"Chào cậu, tên tôi là Kai."
Ngay lúc hai người sắp bắt tay, Milo ở bên cạnh thở dài: "Mẹ nó, nắm tay người ta thì cũng phải rửa sạch mùi chuột chết đi đã chứ."
"Không sao đâu, người tôi toàn mùi dầu hỏa." Kai một tay nắm lấy bàn tay của Finn.
Hai kẻ toàn thân dơ bẩn lộ ra nụ cười đồng điệu.
Sau đó Finn còn ngơ ngác ngửi tay, tự nhủ: "Đúng là mùi dầu hỏa thật."
Hai người dù tuổi thật cách nhau đến sáu bảy tuổi, nhưng đứng cạnh nhau thì Finn lại có vẻ cao hơn một chút.
Hơn nữa, thằng Finn này như thể sinh ra đã mang sẵn một kiểu ngốc nghếch có sức hút, dù Kai có vẻ thuộc kiểu người hướng nội lập dị đi nữa, vẫn bị hắn cuốn theo rất nhanh, thậm chí còn học theo ngửi ngửi bàn tay mình, sau đó cau mày: "Ồ! Mùi chuột chết."
Hai thằng nhóc đeo cặp đi phía trước Milo và Rebecca, vừa đi vừa nói nhảm.
Kai hỏi Finn đang học lớp mấy, Finn thì khoe khoang chuyện mình đã đánh chết bao nhiêu con chuột ở cạnh bồn nước trong học viện, hai người hoàn toàn không cùng một tần số.
"Anh Milo hình như chưa bao giờ nói với tôi là cậu cũng học ở đây."
"Vậy thì bình thường thôi... vậy nên cậu với cô đằng sau cũng là bạn gái của anh tôi hả?"
"Hả?"
...
Cuộc đối thoại kỳ lạ của hai đứa trẻ không sót một chữ nào rơi vào tai Milo và Rebecca, hai người đi cách đó vài mét.
Nghe thấy câu này, Rebecca lạnh lùng quay sang nhìn Milo.
Milo nhắc nhở:
"Ngươi là chấp pháp quan, phân biệt rõ thật giả là năng lực cơ bản của ngươi."
Rebecca im lặng, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Kai đằng trước.
"Thôi coi như vậy đi, Finn đánh coi như ta đánh, ta đánh coi như ngươi đánh."
Milo vỗ vai Rebecca: "Tiết kiệm được chút phiền phức thì cứ tiết kiệm, từ sau khi đạo luật phúc lợi dự luật Tin Lành được thông qua, kinh phí của hệ thống chấp pháp vốn đã bị rút bớt quá nhiều để xây dựng trường học, chắc chắn ngươi hiểu những người ở trên kia đang nghĩ cái gì."
Hắn nhìn về phía bóng lưng gầy gò luôn toát lên vẻ cô độc của Kai.
Đêm săn bắn, sau khi Milo đưa Kai rời khỏi tổng bộ chấp pháp, hắn đã đưa cô vào bệnh viện phẫu thuật, lấy ra khỏi cơ thể cô cái tử thai sắp trở thành hóa thân của Yuga · Sotos.
Hắn phỏng đoán thứ đó đã ở trong cơ thể Kai từ ba năm trước.
Nếu nhớ không nhầm, theo ký ức của Carl, khi đó Kai từng bị người của Độ Nha dẫn vào hang động trong núi hoang, nhưng về việc cô đã gặp phải chuyện gì trong hang, rốt cuộc bằng cách nào cô lại có thể bình yên vô sự rời khỏi hang động thì Carl cũng không có ký ức phần này, Milo chỉ biết rằng, sau một lần gặp nạn, tóc của Kai vĩnh viễn biến thành màu trắng.
Cô trở thành cơ hội cuối cùng trong bố cục giáng lâm của Sotos, nếu không thì không có lý gì cô có thể còn sống rời khỏi hang động.
Điều này cũng giải thích vì sao ba năm sau khi Milo đoạt lại cô từ tay Hỗn Chủng, Hỗn Chủng lại tỏ ra phẫn nộ đến vậy.
...
Về cái chuyện rốt cuộc đã có sai sót gì trong quá trình tại bệnh viện chết tiệt mà giờ ngay cả Kai cũng biết chuyện đã xảy ra sau đêm săn bắn, thì Milo cũng không hề hay biết.
Hắn nhớ rất rõ, cái bào thai sau khi lấy ra khỏi người Kai đã được hắn lập tức đốt thành tro.
Thậm chí cả lời thỉnh cầu ăn cái thứ đó của mụ phù thủy đỏ Milo cũng bỏ qua.
Dù hắn biết, cái tử thai đó xét cho cùng có thể coi là một cơ thể thần chuẩn mực, dùng để cúng tế trong thánh lễ thì hiệu quả tăng tiến có lẽ còn vượt xa những lễ thánh tế kẻ thống trị cổ xưa trước kia.
Nhưng Milo vẫn quyết đoán lựa chọn thiêu hủy nó, không vì gì cả, chỉ là trong lòng hắn không thoải mái thôi.
...
Milo xoa xoa huyệt thái dương, vô cùng sầu não, hắn cảm thấy mình cần phải đến thăm vị bác sĩ đã phụ trách ca phẫu thuật đó một chuyến, hắn biết cái tử thai đó đúng là không giống người bình thường, nhưng đây không phải là lý do để bác sĩ coi nó là chuyện để đem ra bàn tán.
Nếu như mụ phù thủy đỏ không kén ăn, Milo cũng rất sẵn lòng mang tên bác sĩ thích nhiều chuyện kia đến cho mụ ấy làm đồ nhắm cho bữa thánh lễ.
Milo thầm nghĩ: "Chuyện kiểu hôm nay chắc chắn không phải mới xảy ra lần đầu, việc này đã gần một năm rồi mà giờ mình mới biết, chắc Kai đã phải chịu không ít tủi thân..."
"Bây giờ ngươi đang oán trách ta đấy à?" Rebecca liếc Milo một cái.
Milo nhún vai: "Cũng không thể trách mỗi mình ngươi được chứ."
Lời còn chưa dứt miệng thì ánh mắt của Rebecca đã bắt đầu tóe lửa:
"Ngươi muốn tính thử xem một năm qua ngươi đã gặp Kai được mấy lần không?"
"Ai, vừa mấy phút trước chẳng phải chính ngươi còn nói là biết ta bình thường bận bịu thế nào sao, đừng có trốn tránh trách nhiệm thế chứ." Milo xòe tay.
"..."
Rebecca nhịn hồi lâu mà không thốt ra được lời nào tiếp theo.
Có lẽ cả hai người bọn họ đều nhận thấy bầu không khí cãi nhau lúc này có chút kỳ lạ.
Milo sợ Rebecca lại buông ra một câu kiểu "Dù bận đến đâu cũng phải lo việc nhà" gì đó quỷ quái.
...
Lúc này, từ phía trước vọng lại tiếng xì xào bàn tán của hai thằng nhóc.
Finn: "Hai người họ làm sao thế? Càu nhàu cái gì thế?"
Kai: "Tôi không biết."
Finn: "Không sao đâu, Nghiêm ca nói là tình nhân cãi nhau to thế nào thì sau khi đánh nhau trên giường sẽ lại làm hòa thôi."
Kai: "Ừm."
...
Rebecca: "Tôi chân thành khuyên cậu đừng để con trai nhà cậu chơi với tên Yan đó nữa."
"Có lý đấy."
Milo gật đầu, chợt nhớ ra gì đó, quay sang hỏi Finn đang đi phía trước:
"Hôm nay sao Yan không đến đón ngươi?"
"Không biết ạ, hôm qua anh ấy có vẻ như nói là tối nay có chuyện phải làm, bảo ta tự chơi trước đã."
Finn nghiêng đầu nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận