Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 578: Biến thái tước sĩ (length: 9484)

Sau khi phát hiện bóng mờ chụp được trong góc có khuôn mặt người quỷ dị kia, Rebecca ý thức được vài điều, vì vậy nàng lại đem tất cả ảnh chụp trong tay kiểm tra lại một lần.
Cuối cùng phát hiện, gần như mỗi một tấm ảnh đều có thể tìm thấy hình dáng mờ ảo khuôn mặt cô gái kia.
Trước đây sở dĩ cảm thấy góc chụp và ánh sáng đều rất bất hợp lý là vì nàng coi người bị chụp trong ảnh là nhân vật chính.
Nhưng giờ xem ra, người chụp ảnh không hề nhắm vào những người bị hành hạ thảm thương kia, hắn lén lút bắt lấy khuôn mặt người ẩn trong góc, cho nên mới tạo ra nhiều hình ảnh quỷ dị khiến người rùng mình đến vậy.
Trong đó thậm chí có một tấm chụp trực tiếp vào đôi mắt đầy tơ máu của người bị hành hạ, và trong bóng đồng tử, cũng có thể tìm thấy khuôn mặt hé mở của thiếu nữ phương Đông kia.
Những thứ Solomon này rốt cuộc đang nghiên cứu cái gì...
Rebecca cảm thấy một sự ớn lạnh khó tả.
Có vẻ như việc tra tấn thể xác những thủy thủ xăm hình chữ "Sưng chi nữ" không phải để bức cung, mà mục đích sâu xa hơn là để cho thiếu nữ quỷ dị ẩn sau bóng tối lộ diện.
...
Cuối cùng, Rebecca lại đưa mắt nhìn về chiếc giường lớn trong góc phòng, nơi ba bà vợ của gã quý tộc lai phật sĩ đang gối đầu lên nhau ngủ ngáy khò khò.
Nàng bình tĩnh lấy ra từ sau lưng một vài món vũ khí quỷ dị mà chỉ nhìn bề ngoài và cấu tạo thôi đã khiến người ta run sợ.
...
Ba phu nhân đang ngủ giật mình tỉnh dậy, hoàn toàn không kịp thét lên một tiếng nào, bởi vì miệng họ đã bị Rebecca bịt khăn.
Ba người đàn bà dáng dấp mỹ lệ, kiều nộn này bị trói lại rồi ném vào tủ quần áo.
Trong phòng chỉ còn lại gã lai phật sĩ nằm xoài bốn cẳng.
Chỉ có trời mới biết là do dư vị rượu hay dược tính chưa hết, tên này rõ ràng lộ vẻ hưởng thụ khi bị xích kim loại ngược chiều gai dài trói chặt.
Rebecca ban đầu còn hơi bực bội, cho đến khi phát hiện ngoài quần áo phụ nữ, trên giường còn có nến, roi da các loại dụng cụ đặc biệt thì mới cảm thấy dễ chịu.
Xem ra vị tước sĩ tiên sinh này có khuynh hướng bạo dâm hơi bị nặng.
...
Vậy là quá trình "nghiêm hình bức cung" trở nên quái dị.
Đây là lần đầu tiên Rebecca cảm nhận được cảm giác "vũ khí của mình bị vấy bẩn".
Nhất là khi nàng nhận ra thứ thật sự khiến lai phật sĩ chịu mở miệng nói sự thật không phải nỗi đau mà mình gây ra cho hắn, mà là một loại "thoải mái dễ chịu" méo mó biến thái nào đó, Rebecca có một loại xúc động không kìm nén được là muốn chôn sống kẻ này ngay tại chỗ.
Sự thật chứng minh, dùng vong linh nhìn nhận vẫn là cách hiệu quả nhất.
Nhưng mà, nếu để Rebecca dùng góc nhìn vong linh để "tự mình" trải nghiệm các trò giải trí trên giường biến thái của tên lai phật sĩ thì cái bị "vấy bẩn" có lẽ không chỉ là vũ khí của nàng nữa.
...
Tóm lại, đầu óc của tên lai phật sĩ chắc chắn có một chỗ bị vấn đề.
Bộ quân phục chỉnh tề xinh đẹp ngày thường của hắn sau khi cởi ra lại che đậy một thân thể đầy vết thương gớm ghiếc, trong đó ngoài một số vết thương nhỏ là do hắn tự gây ra, còn lại đều là do hắn ép người khác "phục vụ".
Và các thủ đoạn của Rebecca cùng mấy món vũ khí quỷ dị trong tay nàng là một loại thống khổ hoàn toàn mới mà lai phật sĩ chưa từng được trải nghiệm.
Cho nên cuộc bức cung này diễn ra rất suôn sẻ. Thậm chí đã thoát ly phạm trù bức cung rồi, vì tên lai phật sĩ run rẩy thân hình gớm ghiếc bẩn thỉu quỳ trên đất như một con chó, cầu xin người đàn bà lạ mặt trước mắt dùng những thủ đoạn tàn nhẫn hơn để dày vò hắn.
Ánh mắt hắn chứa đựng khát khao đến tột cùng, khiến Rebecca cảm thấy buồn nôn.
Nhưng càng Rebecca biểu hiện sự ghê tởm thì lại càng kích thích tâm lý ti tiện vặn vẹo của lai phật sĩ, dù chỉ là một cái liếc mắt căm hận cũng khiến hắn sướng run lên.
Tuyệt...
...
Dù sao quá trình và bản chất có thay đổi bất ngờ gì đi chăng nữa, thì mục đích của Rebecca đã đạt được.
Lai phật sĩ như một con chó già trung thành đã bị thuần phục, không giấu diếm mà kể hết những bí mật mình biết, còn xua hết toàn bộ lính canh ở tầng trệt trang viên, tự mình cầm đèn dẫn đường, dẫn Rebecca gặp các thủy thủ Viễn Đông bị giam trong hầm của trang viên.
Hóa ra đó là những thành viên giáo đoàn đặc biệt có hình xăm chữ "Sưng chi nữ" dưới nách trái.
Những người này hôm nay bị hành hạ đến mức không còn ra hình người.
Và theo như lai phật sĩ giới thiệu:
"Chúng tôi đều làm việc theo ủy thác của tiên sinh Độ Nha, à ha... Tất nhiên, chủ yếu là vì tôi ở đây có kỹ thuật, vừa tra tấn mà vẫn bảo đảm họ sống đủ thời gian phát triển, ngài hiểu ý tôi chứ ha... Còn về mục đích thực sự của việc này là gì, tiên sinh Độ Nha cũng không tiết lộ quá nhiều."
"À ha, mà cái này thì tôi đã có chút nghiên cứu." Lai phật sĩ đặt đèn dầu vào góc phòng thẩm vấn âm u, sau đó dùng tay nhặt một miếng da động vật mỏng dính đầy máu từ khay kim loại trên bàn, trên đó có hình xăm chữ "Sưng chi nữ", rõ ràng là lột từ một thủy thủ ra...
"“Sưng chi nữ" tên đầy đủ phải là “Hội tu nữ sưng chi”, đây là một giáo đoàn đặc biệt sinh ra ở lục địa Viễn Đông, họ nắm giữ nhiều cảng giao thương giàu có, các băng đảng ngầm, đội thương viễn hành, cũng như có mối liên hệ mật thiết với chính đảng địa phương, còn thần mà bọn họ thờ phụng... Chính là sưng chi nữ, một thứ trong truyền thuyết có dung nhan xinh đẹp và thân hình dài rộng... Vật thể."
"Nghe nói các thành viên giáo đoàn đến từ Viễn Đông này còn thường tổ chức nghi thức tế lễ định kỳ, dùng liềm các thứ chặt đứt tứ chi người bị hại, sau đó lại phẫu thuật cơ thể họ, còn có thể khâu cấu trúc cơ thể của một vài sinh vật biển lớn vào xác tế phẩm, chậc chậc."
"Phải biết rằng, tôi đã phải tốn rất nhiều công sức mới dụ được các thành viên giáo đoàn tương đối cốt cán này từ Viễn Đông đến đây, tôi dùng nhiều tiền mua ca kỹ từ các thương hội của họ, còn nhiều lần âm thầm gửi cho họ một vài thứ ở đây mà họ thèm muốn... Tất nhiên chủ yếu vẫn là do tiên sinh Độ Nha chỉ đạo tốt."
"Mấy năm nay tôi phối hợp với bên thợ săn thực hiện nhiều vụ rồi, mỗi lần họ đều chọn những giáo đoàn mờ ám kiểu này ra tay, mà cơ bản mỗi lần đều giết sạch không để lại ai, như lần này đưa toàn bộ đến trang viên của tôi thì đúng là lần đầu tiên."
"À, ngài nói là những bức ảnh kia sao? Đúng vậy, đều là tự tôi chụp, không những thế, tất cả ở đây đều do một mình tôi làm, bao gồm cả hành hình, khâu lại, chữa bệnh, quay phim cũng như rửa phim."
"Tôi có thể thấy được ư? Thấy cái gì? Cái trên ảnh ấy à... Ngài đang chỉ cái gì? Ở trên có thứ gì đó kỳ lạ sao? Tôi không biết, tôi chỉ làm theo lệnh của tiên sinh Độ Nha, chụp lại thành quả hành hình rồi gửi cho thợ săn thôi, mặt cô gái? Mặt cô gái gì chứ đừng làm tôi sợ, chẳng lẽ là phim tôi rửa không sạch à... Không chắc vậy đâu."
"À đúng rồi, đây, nhìn cái này, tôi tin ngài sẽ rất kinh ngạc đấy."
"Tôi trong quá trình làm việc phát hiện, trong đó có một thành viên giáo đoàn có thể chất đặc biệt, tốc độ cầm máu và hồi phục vết thương của hắn nhanh hơn nhiều so với những người khác, ngài xem bộ ảnh mới rửa ra gần đây sẽ hiểu, không những thế, tôi còn phát hiện cấu trúc xương của hắn không giống cấu trúc xương của người bình thường, và theo thời gian, cơ thể hắn hình như có chút biến dị."
"Tôi đã chuyển hắn đến một phòng khác, mong ngài chuẩn bị tinh thần thật tốt, hiện giờ hắn trở nên rất xấu xí rồi, thứ lỗi cho tôi nói thẳng, hắn ngày càng giống một con ếch xanh phóng to gấp mấy chục lần, à có lẽ giống cá trê hơn."
...
Khi lai phật sĩ mở cánh cửa sắt phía sau một căn phòng hầm, Rebecca ở nơi góc tối tăm ẩm thấp nhìn thấy thứ mà nàng đã từng chạm trán ngoài biển khơi không lâu trước đây.
Đó là một loại sinh vật có bộ xương cơ bản của loài người, nhưng đồng thời sở hữu cấu trúc tứ chi đặc thù của lưỡng cư hoặc cá - Người Sâu.
Khác biệt chính là, Người Sâu da dẻ toàn thân rách nát trước mặt, có hình xăm "Sưng chi nữ" bên dưới nách trái...
Bạn cần đăng nhập để bình luận