Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 662: Thần đám bọn họ (length: 8157)

Huyết nguyệt trên chiến trường.
Có thể nói cục diện khá ổn, à không, cũng tàm tạm thôi.
Dù sao thì, dưới sự dẫn dắt của Rebecca, đám người Hỗn Độn Linh Thị cũng đã chém giết vài tên sinh vật cấp bậc ngày cũ điên cuồng, sức chiến đấu tổng thể đã có bước tiến vượt bậc.
Thêm vào đó, có Lonnie · William, tên Ma pháp sư gian xảo xảo quyệt, dùng các thủ đoạn đáng ghét của hắn ở bên cạnh hỗ trợ.
Tóm lại, hiện tại quần thể người Hỗn Độn Linh Thị không còn dễ bị chém giết như trước nữa.
Nhưng không phải ai cũng thích dùng sức mạnh từ tích thạch vào chiến đấu.
Ví dụ như Rick.
Chính xác thì gã này vốn không giỏi chiến đấu.
Lúc mới khai chiến, hắn là một tay tổ hiệu ứng âm thanh hoành tráng xứng nhạc nền, nhưng sau khi bị Yan đập tan tành thì lại hóa thân thành lính cứu thương, bắt đầu trên chiến trường khâu vá cho tất cả đồng đội còn chưa tắt thở.
Ngươi đừng coi thường thằng này tuy là một chuyên gia khám nghiệm tử thi, nhưng mỗi khi mổ người ra xong thì đều tự mình vá lại cho người ta, cho nên công việc thêu thùa của hắn thực ra cũng không tệ. Thế nên, trên chiến trường, những ai bị thương sắp chết, chỉ cần chưa hoàn toàn tắt thở, hắn đều có thể vá lành vết thương, khả năng lớn là giữ lại được cái mạng.
Tình huống tương tự cũng rất có tác dụng với Dạ Ma.
Yan tuy không thể coi là nửa tàn mà có lẽ là tàn phế 95%, nhưng nói chung là vẫn còn sống.
Sau khi qua giai đoạn hiền giả, tứ chi của hắn bắt đầu bước vào trạng thái được chữa trị, nhưng để ghép lại những "bộ phận" đã bị mất vẫn phải tìm lại từng cái một.
Và Rick đã đảm nhận công việc này.
Bao gồm nhưng không giới hạn ở việc bị kéo lưỡi, bị đập gãy ngón tay và bị đứt cả "cái đó".
Thuộc loại việc coi người sống như người chết để chữa trị.
Thậm chí, hắn còn kiêm cả công việc của bác sĩ thú y, xử lý vết thương trên người Wendigo luôn.
Kìm, kim chỉ, băng gạc, một loạt thao tác nhanh như chớp.
Thế là, một người một thú cưng như bùn nhão đã được chữa trị, ít nhất thì phần lớn những "bộ phận" bị thiếu đã được vá lại.
Chưa đầy 10 phút sau, Yan đã có thể há mồm ê a phát ra âm thanh rồi, có điều còn lâu mới nói được trôi chảy như trước.
Còn Johnny thì khoát tay bảo: "Ta chấp nhận lời xin lỗi của ngươi rồi, lát nữa ta sẽ gửi biên lai mua máy quay đĩa mới cho ngươi."
Yan ngớ người ra hai giây.
Sau đó giơ tay lên dựng ngón giữa vào mặt Rick (vừa đúng luôn).
. . .
Khoảng cùng lúc Khang hô lên một câu "Di chúc đã chữa trị xong rồi!", giữa đội hình người Hỗn Độn Linh Thị đột nhiên xuất hiện một bóng người khổng lồ.
Cái bóng mờ với thân hình mập mạp che phủ phần lớn người Hỗn Độn Linh Thị, bao gồm cả Khang.
. . .
Có lẽ những người Hỗn Độn Linh Thị ở đây sẽ vô thức coi cái bóng khổng lồ đột ngột xuất hiện này là một trong số đông những ngày cũ.
Thậm chí còn nảy sinh một loại suy nghĩ - Lại có đứa chủ động chịu chết à? Lần này mình cũng phải cọ lấy một mảnh tích thạch... Các loại suy nghĩ điên rồ.
Còn Milo, người vừa rút khỏi ảo cảnh giấc mơ, lúc này nhịp tim đang tăng lên điên cuồng, đó là hiệu quả mà bất kỳ một kẻ thống trị xưa cũ nào ở đây cũng không thể tạo ra.
. . .
Hắn căn bản không kịp phát ra tín hiệu nguy hiểm.
Đám người Hỗn Độn Linh Thị đang xông xáo lập tức có đến khoảng mười người bị thịt nát xương tan, tách lìa giữa không trung, cảnh tượng vô cùng thảm thiết, đến tiếng rên rỉ cũng không kịp phát ra.
Cả Lonnie · William, kẻ đang nấp trong góc tối thi triển ma pháp đánh lén, cũng gặp phải tai ương, hắn đang múa may pháp ấn thì phát hiện tay mình đã lặng lẽ tan biến trước khi niệm xong chú ngữ.
Hắn mở to mắt nhìn, trước tiên còn chưa kịp phản ứng, thậm chí còn cúi xuống tìm kiếm xung quanh đống đổ nát, xem tay mình chạy đi đâu.
Kết quả một giây sau, cái tay kia không còn.
Lần này không phải trực tiếp tan biến, mà là phát nổ.
Phốc phốc...
Máu và mảnh xương bắn tung tóe.
Đến lúc này, Lonnie mới bắt đầu gào thét.
"Aaa ——"
. . .
Nhưng nguy cơ mới chỉ vừa bắt đầu.
Cái thân ảnh khổng lồ xuất hiện một cách đột ngột đứng sừng sững giữa đám đông, nó ở rất gần Khang, máu của những người Hỗn Độn Linh Thị bị tan xác văng lên mặt Khang.
Khang xem như là quanh năm sống cùng Milo, bản năng sợ hãi đã sớm bị hút cạn, cùng con trai hắn đều xem như đưa thanh giá trị tinh thần ra ngoài màn hình rồi, nên tuy sức chiến đấu gần như bằng không nhưng khả năng tiếp nhận tương đối mạnh, thậm chí tư duy còn rất rõ ràng, nhận biết được có đối thủ mạnh tấn công thì ngay lập tức phản ứng kịp, thể hiện chủ yếu là: Lúc Rebecca lao đến trước mặt định kéo hắn ra khỏi khu vực nguy hiểm thì phản ứng đầu tiên của Khang là nhét chuỗi linh kiện vũ khí đã chuẩn bị sẵn vào tay Rebecca.
Có thể thấy Rebecca đã tiến bộ rất nhiều.
Nếu là trước đây, nàng đã mặc kệ mọi thứ, lao thẳng lên đánh nhau với gã to lớn kia rồi.
Nhưng lần này nàng lựa chọn đầu tiên là kéo Khang đi.
Nên khi Khang nhét chuỗi linh kiện vũ khí vào tay mình, Rebecca cũng ngẩn ra một chút.
. . .
"Thử cái này đi."
Cùng với "bản di chúc không đầy đủ", một khẩu súng hỏa mai đường kính to gần bằng cổ tay cũng bị nhét vào tay Rebecca.
Khang lộ vẻ mặt quảng cáo hàng, tự tin nói:
"Ta xem qua rồi, đoán chừng chỉ có ngươi mới có thể khiến nó hoạt động thôi, khẩu súng này qua sự cải tiến tỉ mỉ của ta uy lực tuyệt đối là..."
Lời còn chưa dứt đã bị Rebecca kéo ra khỏi bóng tối.
Cơn gió mạnh xô vào mặt trong quá trình bay vọt tốc độ cao đã thành công bịt miệng Khang, không cho hắn cơ hội nói nốt phần sau.
. . .
Sau khi lùi lại hơn trăm mét, Rebecca mới ném Khang sang một bên, không cầm chuỗi linh kiện vũ khí, mà nhận lấy khẩu súng hỏa mai của Khang, quay người lại ánh mắt nghiêm trọng nhìn chằm chằm gã tỏa ra hơi lạnh kia từ xa.
Từ góc độ này có thể thấy toàn bộ đối phương.
Đó là một... Không, là một người phụ nữ có thân hình khổng lồ đáng gọi là cự nhân.
. . .
Đúng vậy, là một người phụ nữ, ít nhất là hình dáng bên ngoài là như vậy.
Trên người Thần khoác một lớp vỏ màu xanh lá cây, không thể phán đoán bằng mắt thường được đó là áo giáp hay da thịt, thậm chí có lúc sẽ khiến người ta có cảm giác như một con nhuyễn trùng xanh khổng lồ đang bám trên cơ thể, hầu như toàn thân đều có cảm giác này, chỉ có vật giống như chiếc mũ trên đỉnh đầu là khác biệt, nó hiện ra hình dáng lưỡi liềm uốn cong, trên bề mặt thô ráp màu đen có khảm một vài vật liệu chất liệu thủy tinh.
Mà phía dưới chiếc mũ cao thì là cái đầu mập mạp của người phụ nữ cùng mái tóc dài màu đỏ rũ xuống, mái tóc dài đó hòa quyện cùng những thứ vật chất không thể phân biệt được trên cơ thể Thần.
Điều khiến người ta lạnh sống lưng nhất là cái đống thịt thừa chất chồng trên khuôn mặt của Thần.
Gần như không thể tìm được vị trí cụ thể của ngũ quan trong những khe hở của lớp mỡ nhợt nhạt kia, mắt, mũi, miệng đều bị thịt mềm rủ xuống che đi, điều đáng sợ là, dù cách xa hơn trăm mét Rebecca vẫn có thể cảm nhận rõ ánh mắt của người phụ nữ có thân hình cực lớn kia. . ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận