Khắc Hệ Chấp Pháp Quan

Khắc Hệ Chấp Pháp Quan - Chương 525: Phì Tử đường dành riêng cho người đi bộ (length: 9457)

Dilasha sở dĩ cảm khái như vậy, là vì hai bên đường phố trước cửa Thần Điện Lục Bảo Thạch, là một đám chiến binh không đầu, thân cao tương tự sứ giả Hắc Đao, nhưng vóc dáng to lớn hơn mấy lần.
Những kẻ này có thân hình đáng sợ, cơ bắp cuồn cuộn và lớp mỡ dày nặng.
Trên vai chúng vác một thanh đại đao hình cung gần bằng nửa người, giáp trụ trên người, da thịt trần trụi cùng vũ khí đều có thể thấy rõ những đường vân kỳ lạ bám vào, như một loại chất sinh sôi quái dị, có màu nâu xám.
Không đầu, nhưng rõ ràng là vật còn sống.
Chỗ cổ của chúng bị đứt, chỉ có thể thấy một cái hang đen ngòm, phối hợp với thân thể tròn trùng trục, trông giống một cái chum lớn cao hơn ba mét.
Những gã thủ vệ Phì Tử khổng lồ dựa lưng vào cột đá này là phong cảnh có vẻ hoang dã duy nhất ở thành phố Celephais vốn tràn ngập không khí hòa bình, lười biếng.
Nhưng thực ra nếu không quan sát ở cự ly gần, đám Phì Tử này giống những bức điêu khắc hơn, chỉ khi lại gần mới cảm nhận được tiếng thở nặng nề và lồng ngực phập phồng của chúng.
Milo và Dilasha đều không hiểu rõ những kẻ không thể đoán được ý nghĩ này là thứ gì.
Nhưng có thể khẳng định rằng, Celephais dù vẻ ngoài hòa bình, vẫn có khả năng đối phó với tình huống cực đoan, thực tế, việc quản lý một cảng thị hỗn tạp thế này càng cần đến sự uy hiếp của vũ lực, và những gã Phì Tử xếp hàng trước Thần Điện Lục Bảo Thạch có lẽ là một hình thức phô trương vũ lực.
"Ngươi có nghĩ đám Phì Tử này có thể đánh nhau không?"
Dilasha nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ta cảm thấy cùng lúc chọc vào hai tòa Thần Điện không phải ý hay, hơn nữa ta rất thích thành phố Celephais này."
"Nghe mấy lời này từ kẻ phản bội bỏ trốn thật là hiếm thấy." Milo nhếch mép cười.
"Đường phố có nhiều người, đánh nhau cũng không thích hợp, ý kiến của ta giống Miêu huynh đây, tốt nhất là theo chân người của Thần Điện Luật Pháp Hoàng Kim về nơi bọn hắn dừng chân rồi tìm cơ hội." Dilasha khoanh tay trong áo choàng, đánh giá những người qua lại trên đường phố trước Thần Điện.
"Xem thử nhóm người thứ hai được phái đến từ Thần Điện Luật Pháp bên kia là loại hàng gì đã." Milo không ý kiến.
Hắn thật ra hơi khó hiểu, đợt sứ giả Hắc Đao đầu tiên hành động rất nhanh gọn, từ trên trời rơi xuống không nói lời nào liền rút đao, bọn chúng quả thực không khác gì những đao phủ của thần trong truyền thuyết, khi còn chưa gia nhập Thần Điện.
Nhưng sau khi đám đao phủ này bị nghiền nát, hành động tiếp theo của Thần Điện lại thay đổi hoàn toàn, không chỉ không phái người mạnh hơn xuống khu cấm địa mà lại dùng đội thuyền neo đậu ở cảng thủ đô Os-Nargai, rồi cứ ở lỳ mấy ngày, giống như chẳng vội xử lý hai tên tội phạm ở khu cấm địa.
Điều này khiến Milo nảy sinh một suy đoán: nhóm người thứ hai của Thần Điện Luật Pháp Hoàng Kim rất có thể là nhân vật cao cấp.
Còn Dilasha thì đưa ra một suy đoán khác:
"Có khả năng nào, bọn chúng còn chuyện quan trọng hơn phải làm không?"
"Nếu vậy ta nghĩ chúng ta cần làm hư chuyện 'quan trọng hơn' này, ngươi thấy sao?" Milo nói.
"Có lý." Dilasha gật đầu đồng ý.
...
Khi đi đến phố của đám Phì Tử, Milo thấy Miêu Miêu đã sớm đợi ở dưới bậc thang trước cửa Thần Điện Lục Bảo Thạch để gặp.
Nó đứng cách khá xa đã vẫy tay với Milo: "Ở đây, ở đây."
Vậy là, đội của Milo lại có thêm một Miêu Miêu.
Arthur dẫn đường vừa rồi, là một con mèo nhỏ trắng muốt, còn người phụ trách tiếp ứng trước Thần Điện Lục Bảo Thạch là Ma Căn, một con mèo mướp.
Con mèo mướp Ma Căn dùng móng vuốt chỉ vào vài vết xước nhỏ trên bậc thang mã não, tả cho Milo và những người khác nghe:
"Ba người, ba lão nhân mặc áo bào màu bạc...không, màu vàng tiến vào Thần Điện, lão nhân đi đầu cầm một cây pháp trượng, bọn chúng còn đeo biểu tượng Thần Điện Luật Pháp Hoàng Kim và huy chương vương thất Phù Không Thành đã vỡ."
Ma Căn vội vã múa may móng vuốt trong không khí, ví dụ như chiều cao của lão nhân, độ dài của pháp trượng và những chi tiết tỉ mỉ khác, không bỏ sót thứ gì.
Điều này trùng khớp với suy đoán trước đó của Milo.
Bản chất thân phận của nhóm người thứ hai không giống nhóm người thứ nhất, sứ giả Hắc Đao rõ ràng là thích khách hoặc đao phủ trung thành với Cây Hoàng Kim, còn người mang biểu tượng của Luật Pháp và thân phận vương thất Phù Không Thành, khả năng cao là nhân vật cấp cao của Thần Điện, chỉ có người như vậy mới đủng đỉnh ở Celephais vài ngày, rồi mới đến Thần Điện bản địa, có lẽ ba ngày trước họ cũng la cà đâu đó như Milo và đồng bọn.
...
"Vậy...chúng ta có muốn vào xem không? Nas · Horthas là một vị thần nhân từ, ta nghĩ Thần sẽ không bài xích hai người trẻ tuổi đầy chí hướng đến từ thế giới khác đâu." Dilasha hỏi.
"Đương nhiên..." Milo đang nói, bỗng nhiên đèn dầu trên đường phố trước Thần Điện Lục Bảo Thạch đột ngột sáng lên, hai bên cột đá san sát nhau bốc lên ngọn lửa bùng nổ, soi sáng cả con đường rộng lớn như ban ngày.
Cùng lúc đó, không khí tràn ngập hương thơm cây cỏ dễ chịu và những khúc hòa tấu nhạc cụ du dương.
Ngay sau đó, những tên Phì Tử đứng dựa vào cột đá hai bên đường bắt đầu vung đao, giải tán người đi đường ra hai bên, bao gồm cả Milo, Dilasha và hai con Miêu Miêu.
"Xem ra có nhân vật lớn sắp xuất hiện." Milo nhỏ giọng thì thầm.
Arthur đã quen nhảy lên vai Milo, nhìn về hướng âm nhạc du dương vọng lại, rồi nói: "Đó là nhân vật lớn nhất ở Os-Nargai."
"Nas · Horthas?" Dilasha theo quán tính tư duy nghĩ rằng nhân vật lớn nhất của quốc gia Bất Hủ này phải là chủ thần Nas · Horthas của Thần Điện Lục Bảo Thạch.
Nhưng đáp án chính xác lại không phải vậy.
"Thần nào lại đơn giản ra mặt ở đường phố như vậy." Ma Căn mèo mướp cũng nhảy lên một vai khác của Milo.
Sau đó, người dân bản địa trên đường phố bắt đầu đồng thanh hô vang, giải đáp nghi hoặc trong lòng Dilasha bằng những khẩu hiệu rất đơn giản: "Ca ngợi đức vua Kho Lan Tư vĩ đại!"
Đi qua phố đi bộ, chào hỏi vài người qua đường, một người đàn ông lớn tuổi tiến vào Thần Điện Lục Bảo Thạch, được các tế tự đội vòng hoa vây quanh.
Đúng là người cai trị Os-Nargai – Kho Lan Tư.
Người trong truyền thuyết đến từ thế giới thanh tỉnh và đi vào giấc mơ, người sáng lập quốc gia Bất Hủ này.
Người trong truyền thuyết vượt qua các vì sao đến tận hư không rồi thành công quay lại, người đàn ông huyền thoại duy nhất không phát điên vì điều đó.
...
Sau khi thấy đức vua Kho Lan Tư đi vào Thần Điện Lục Bảo Thạch, Milo và Dilasha nhìn nhau.
"Ta biết ngươi đang nghĩ gì: Đó chẳng phải là một ông già còm nhom sao?"
"Đúng vậy."
Hai người có cùng cảm nhận.
Thực tế chứng minh, có lẽ thời gian Kho Lan Tư trở thành người đi vào giấc mơ có hơi muộn, nên ngay cả khi ở quốc gia mộng ảo đình trệ thời gian này, ông vẫn giữ bộ dạng già nua yếu đuối.
Hơn nữa, vị vua này còn mặc đồ ngủ thường ngày, trông giống như một ông lão say rượu ngày hôm sau còn chưa tỉnh, đi ra phơi nắng, không có chút khí phách vương giả nào.
Nhưng ông chính là người sáng lập quốc gia này, điều này không thể bàn cãi.
Os-Nargai chính là cảnh mộng sau thời gian tỉnh táo của ông, ông tạo ra mọi thứ trong giấc mộng này, nên theo lẽ thường ông chính là vị vua nơi đây.
...
"Xem ra nhóm người thứ hai của Thần Điện Luật Pháp đúng là mang theo một nhiệm vụ quan trọng hơn."
Milo nheo mắt nhìn bóng lưng Kho Lan Tư được các tế tự vây quanh tiến vào Thần Điện Lục Bảo Thạch.
Có thể được Kho Lan Tư tự mình tiếp kiến, chắc chắn là những khách khứa thuộc hoàng tộc rồi, ngoài mấy lão già tiến vào Thần Điện Lục Bảo Thạch trước đó, còn ai được nữa?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận